Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 23: Dải sáng gieo rắc sự hỗn loạn cho Thị trấn bù nhìn, mọi thứ đang chìm trong sự điên loạn.




Chương 23: Dải sáng gieo rắc sự hỗn loạn cho Thị trấn bù nhìn, mọi thứ đang chìm trong sự điên loạn.

...Arc 1: Sự khởi đầu...

-------------------------------------

“Kỳ lạ thật.. Tại sao không thấy ai hết vậy?.”

Trên đường tiến đến Công hội mạo hiểm giả, Raidou đã không nhìn thấy ai.

Người dân của thị trấn này, đã ẩn mình vào trong nhà.. Bọn họ sợ hãi những dải sáng trên bầu trời kia, và cầu nguyện mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.. Không điều xấu nào xảy ra cả, đó là những gì mà người dân đang nghĩ đến.

Raidou đã ngắm nghía xung quanh. Cậu nhìn thấy được, những ngôi nhà ở trên phố đều đã đóng hết cửa hoàn toàn.. Không còn khe hở nào để mặt trời chiếu vào.

“Này hai người kia!?.” -Trong khi đang ngắm nhìn xung quanh, một giọng nói đã phát ra ngay gần đó.. Một người đàn ông tầm khoảng 35 Tuổi đang đứng ở bên trong nhà, ông ta ngước nhìn Raidou và Ruijerd thông qua cửa sổ.

“Có chuyện gì?.” -Raidou đã bước đến và hỏi người đàn ông đó. Ông ta dòm ngó xung quanh rồi lên tiếng, với một khuôn mặt nghiêm túc và có phần lo sợ.

“Hai người các cậu, nên tìm nơi để ẩn nấp đi. Những thứ trên bầu trời, chúng không tốt đẹp đâu.. Một vài người đã ngất đi, khi nhìn chúng quá lâu... Đội trưởng Dorian cũng đã cảnh cáo với tất cả mọi người rồi, nên hãy mau về nhà đi.”

Người đàn ông đã cảnh cáo về những dải sáng kỳ lạ kia. Nhưng quan trọng hơn, ông ta vừa mới nhắc đến Dorian.. Người Hiệp sĩ mà Raidou đã từng gặp ở Nông trại.

“Vậy nhé. Chúc các cậu may mắn!?.”

“Chờ đã!!.. Ý của chú.. Là hiệp sĩ, Dorian?.”

Khi người đàn ông sắp sửa đóng cửa sổ lại, Raidou đã ngăn cản và hỏi thêm về Dorian.. Và sẵn tiện hỏi thêm về tình hình của Martin và Martha.

“Phải đấy, chính là ngài Hiệp sĩ Dorian. Ngài ấy vừa mới đến thị trấn này không lâu.. Và thật tuyệt, khi ngài ấy đã ngăn cản kẻ hóa điên ở nhà trọ lúa mì đen!?.”

Người đàn ông vừa nhắc đến kẻ hóa điên. Chắc hẳn, là người đàn ông vạm vỡ ở nhà trọ lúa mì đen.. Vậy thì tốt rồi, đã không còn cuộc chém g·iết nào nữa.

“Tốt quá.. Vậy chú.. Có thấy, ai đi chung với Dorian không?”

“Ví dụ... Hai người, già và trẻ.. Cháu và ông.”

Người đàn ông suy nghĩ một lúc, và rồi lắc đầu qua lại.

“Xin lỗi, nhưng ta không thấy ai như vậy cả.. Với lại, ngài Dorian đã đến thị trấn này một mình với ngựa.. Trên người ngài ấy có những v·ết t·hương khá nặng, dường như đã xảy ra chuyện gì đó.”

Nói đến đây, người đàn ông đã kết thúc cuộc trò chuyện với Raidou.. Ông ta bảo thêm rằng: “Tốt hơn, các cậu nên nghe theo lời ngài ấy.. Đợi đến khi những thứ trên bầu trời biến mất, rồi hẵng tính đến chuyện khác... Hãy tìm chỗ núp đi.”

Người đàn ông đóng cửa sổ nhà mình, và mọi thứ lại trở nên vắng vẻ như ban nãy.

Không còn một bóng người nào trên con phố, thật khác lạ.. Hôm qua đã có rất nhiều người ở đây, trên con đường này.

“Đi thôi.. Ruijerd.”

“Graa...” -Raidou kéo theo Ruijerd. Cả hai lại tiếp tục bước đi, tiến đến Công hội mạo hiểm giả.. Và đã có một điều khiến cho Raidou phân vân, đó chính là Martin và Martha.. Người đàn ông ban nãy, đã bảo Dorian chỉ đến thị trấn này một mình, có nghĩa là Martin và Martha không ở đây.

Sự phân vân đó, đã kéo dài khá lâu.. Đến mức cậu đã nghĩ đên chuyện, đi tới Nông trại thêm một lần nữa... Nhưng mà, trước tiên phải tới Công hội mạo hiểm, và hỏi về những dải sáng kỳ lạ trên bầu trời.

...

Và rồi.. Cứ thế thời gian lại trôi qua.

Cả hai đã băng qua những con hẻm, bước lên những bậc thềm đá.. Cuối cùng thì Công hội đã ở phía trước, nhưng bên trong thật ồn ào.. Từ bên ngoài, Raidou và Ruijerd có thể nghe thấy, những tiếng ồn ào của những người khác.

“Này, cột sáng ở phía cánh đồng bắp rốt cuộc là thứ gì!!. Tại sao các người không cử ai đến đó để điều tra!!?.”

“Phải đấy, ai mà biết được những dải sáng trên bầu trời kia là thứ gì.. Liệu chúng có nguy hiểm không, và chừng nào các mạo hiểm giả cấp cao mới trở về đây!!?.”

“Ít nhất cũng phải cho chúng tôi một câu trả lời chứ, đừng có im lặng như thế. Mau gọi chủ hội ra đây đi!!.”

Thật hỗn loạn. Những mạo hiểm giả cấp thấp đang cần một lời giải thích, bọn họ tụ tập lại Quầy lễ tân và hỏi về những thứ kỳ lạ đang diễn ra ở Thị trấn này... Từ cột sáng bí ẩn cho đến những thứ trên bầu trời.

“Mọi người, xin hãy bình tĩnh. Chúng tôi đã thông báo chuyện này lên cho ngài tử tước, nên sẽ có người đến đây để điều tra về cột sáng.. Vì vậy xin mọi người hãy bì..

“Tử tước cái gì cơ chứ.. Không cần thiết phải nhờ vả đến hắn ta, chúng ta vẫn có thể làm được!!?.”

Lễ tân đã cố gắng trấn an mọi người lại, nhưng một giọng đã cắt ngang.. Một nhóm người đã bước đến Quầy lễ tân, bọn họ có vẻ là những Mạo hiểm giả cấp trung hoặc cao.. Bởi vì, một trong số bọn họ đang mặc giáp sắt và vác kiếm trên hông. Hoàn toàn khác với những người ở đây chỉ mặc những thứ thô sơ, như giáp lưới và da.

“Nghe đây mọi người!!. Chúng ta là mạo hiểm giả, không việc gì phải nhờ đến lũ Quý tộc.. Mặc dù tử tước đã giúp ích cho Thị trấn này, nhưng chúng ta không chắc chắn hắn ta sẽ cử người đến để điều tra.”

Một người đàn ông lực lưỡng đã bước ra, trong anh ta rất trưởng thành và dày dặn kinh nghiệm.. Bởi vì, trên cơ thể của anh ta là những vết sẹo trải dài khắp nơi.. Đặc biệt hơn, là bộ giáp sắt to lớn và một thanh kiếm bên hông.. Anh ta chắc hẳn khoảng 20 Tuổi, và khuôn mặt có một vết sẹo ở trán.. Một mạo hiểm giả mạnh mẽ và lưu manh... Bởi vì, cột sáng đó là thứ mà hắn đang nhắm đến.

“Richard anh đang nói gì thế, cột sáng đó rất nguy hiểm.. Anh không nê..

“Im đi Leyla!!. Nếu công hội không giải quyết được chuyện này, thì chúng ta sẽ tự làm.. Nhờ đến sự giúp đỡ của bọn quý tộc chả khác nào bảo chúng ta vô dụng cả!!?.”

Hóa ra... Người đàn ông đó tên Richard, và Lễ tân kia là Leyla.

Lễ tân đã không thể nào trấn an được mọi người, bọn họ đã bắt đầu xôn xao với sự xuất hiện của Richard.. Anh ta là một mạo hiểm giả cấp B.. Khác với những mạo hiểm giả cấp B kia, anh ta đã ở đây và chờ đợi cột sáng xuất hiện.

Trong mắt mọi người ở đây, anh ta là một mạo hiểm giả mạnh mẽ và đầy đủ sự dũng cảm.. Nhưng bọn họ đã bị bề ngoài của anh ta đánh lừa, thực chất đây chỉ là sự dụ dỗ để biến tất cả những người ở đây, trở thành con tốt thí.. Tất nhiên, bọn họ đã bị dụ dỗ hoàn toàn.

“Phải!!. Anh ta nói đúng, chúng ta không thể cứ nhờ đến sự giúp đỡ của quý tộc được.. Hãy nhớ đến những gì bọn chúng đã làm cho thị trấn này!?.”

Một mạo hiểm giả đã lên tiếng, và đồng ý với Richard.. Kéo theo đó, là những người khác ở Công hội.

“Phải.. Phải.. Chúng ta là mạo hiểm giả kia mà, cần gì phải nhờ đến Quý tộc.”

“Anh ta nói cũng có lý, chúng ta nên tự mình điều tra.. Dù sao thì, quý tộc vẫn là thứ không nên nhờ đến.”



Có vẻ... Một số người không tin tưởng vào ngài tử tước, dường như quá khứ của Thị trấn này vẫn ám ảnh bọn họ.

“Nếu mọi người muốn bảo vệ thị trấn, thì hãy bước theo ta!!.. Nhóm của bọn ta sẽ tiên phong để điêu tra về cột sáng bí ẩn kia!!?.”

Thấy con mồi đã mắc lưới, Richard liền mời gọi bọn họ vào nhóm của mình.

Tất nhiên là bọn họ đã đồng ý, nhưng một số người đã im lặng và không đi theo.

Richard cũng chẳng quan tâm, anh ta đã kiếm được một số quân tốt thí mạng cho mình.. Anh ta đã cùng với bọn họ rời đi, khi bước đến cửa chính của Công hội.

Raidou và Ruijerd đã nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Richard. Một nụ cười lưu manh và hào hứng cho những gì sắp sửa xảy ra.

“...” -Lễ tân ban nãy, chính là một người phụ nữ trẻ tên Leyla. Cô ấy là đồng nghiệp của Lilia.. Mọi thứ thật hỗn loạn và tồi tệ, dường như Leyla đã rất áp lực.. Cô ấy chỉ biết im lặng, cho đến khi Lilia xuất hiện từ tầng trên.

“Mọi chuyện ổn chứ Leyla?.”

“Vâng.. Ban nãy, một số rắc rối đã xảy ra.”

Leyla bắt đầu kể lại tường tận mọi thứ cho Lilia biết đến, cả hai đã không thể làm gì thêm.. Chỉ biết an ủi nhau, là chính.

Cũng may.. Công hội đã không trở nên vắng vẻ, vẫn còn những mạo hiểm giả ở đây.. Rất nhiều là đằng khác.. Và bọn họ đều không muốn đặt cược mạng sống của mình với Cột sáng bí ẩn kia.

“Này.. Chúng ta lại gặp nhau rồi Đen và Trắng!?.”

Trong khi Raidou và Ruijerd đang đứng nhìn những người đi theo Richard, một giọng nói đã phát ra gần đó.. Một tiếng gọi, mà Raidou không thể quên được.

Đó chính là người đàn ông đã ngỏ lời mời hai cậu lập nhóm chung.. Một vết sẹo lớn ở ngay miệng, dường như đã b·ị c·hém rách bởi thứ gì đó. Chiều cao thì trung bình, mái tóc ngắn và màu nâu.. Có một số con dao găm được đeo trên thắt lưng, khoảng chừng 5-6 cái.. Một người đàn ông tầm khoảng 30 Tuổi và trong cực kỳ nguy hiểm... Theo lời kể của Lilia là thế.

“Về lời mời của ta, hai ngươi đã suy nghĩ đến đâu rồi!?.”

Người đàn ông đó cho rằng, Raidou và Ruijerd vẫn còn đang suy nghĩ về lời mời của mình.. Tất nhiên là hai cậu đã không chấp nhận, nhưng việc nói ra cũng thật nguy hiểm.. Bởi vì, ông ta có rất nhiều v·ũ k·hí ở trên người, không thể lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra, khi thẳng thừng từ chối... Raidou đã suy nghĩ như thế.

“Haha.. Chúng tôi, vẫn còn.. Phân vân.”

“Oh... Không sao đâu, hai cậu cứ suy nghĩ đi.. Ta sẽ chờ đợi ở đây.. Dẫu sao cũng chẳng có việc gì để cho ta làm”

“Với lại, cứ gọi ta là Chedeus.”

Người đàn ông vẫn tiếp tục chờ đợi, lời đồng ý từ Raidou và Ruijerd.. Tất nhiên là sẽ không bao giờ có chuyện đó rồi, và tên của ông ta thật kỳ lạ.

“Lilia!!.” -Cứ thế... Raidou đã không nói thêm một lời nào nữa. Cậu kéo theo Ruijerd và tiến đến Quầy lễ tân.

“Raidou!?. Cậu đã trở về rồi sao?.. Tôi cứ ngỡ, cậu đến Nông trại của Martin rồi.”

Trong khi đang an ủi đồng nghiệp của mình, Lilia đã gặp lại Raidou và Ruijerd. Cô ấy khá bất ngờ khi thấy hai cậu.. Ban đầu cô ấy còn nghĩ rằng, cả hai đã đến Nông trại của Martin... Nhưng có vẻ là không rồi.

“Có chuyện gì, xảy ra?.. Khi nãy, trong. Hỗn loạn quá.”

Raidou đã hỏi về vụ việc vừa rồi, Lilia cũng rất muốn giải thích.. Nhưng trước tiên, cô ấy phải an ủi đồng nghiệp của mình cái đã.

“Ùm... Chút nữa, tôi sẽ kể cho cậu nghe sau.”

Cứ thế... Lilia lại tiếp tục an ủi đồng nghiệp của mình. Cho đến khi bình tĩnh lại, cô ấy mới dẫn Raidou và Ruijerd ra ngoài.

“Vụ việc vừa rồi, như các cậu thấy đó. Thị trấn đang rất hỗn loạn, hàng chục đơn yêu cầu được gửi đến Chủ hội và chúng tôi buộc phải trấn an người dân.. Bằng cách gửi yêu cầu đến ngài tử tước”

“Tất cả đều là do những dải sáng kia, và cột sáng ở cánh đồng bắp nữa. Chúng đã khiến cho nơi đây, trở nên hỗn loạn.”

Hóa ra là vậy... Đều là do cột sáng bí ẩn kia, nên mọi thứ mới trở nên hỗn loạn như ban nãy.. Cũng đúng, ai mà chẳng sợ những thứ mình không biết đến. Những thứ như cột sáng bí ẩn ở cánh đồng bắp, và dải sáng kỳ lạ trên bầu trời... Chúng thật đáng sợ, khi xuất hiện một cách đột ngột.

“Ban đầu, chỉ có một vài người đến hỏi về cột sáng đó. Nhưng dần dần tất cả đều tập trung ở Công hội, chỉ vì muốn biết câu trả lời về cột sáng kia... Haiz... Thú thật, đến cả Chủ hội cũng không biết nó là gì nữa kìa... Chúng tôi chỉ có thể, trấn an mọi người thôi.”

Vậy ra... Ban đầu là do một số người dân đến hỏi chuyện. Nên thành ra, kéo theo nhiều người hơn nữa.. Nhưng tại sao lại là Công hội chứ.. Có lẽ, người dân ở đây chẳng biết nên hỏi ai cả, vì vậy bọn họ đã lựa chọn Công hội.. Bởi vì, đó là nơi gửi yêu cầu giúp đỡ thường ngày của Thị trấn bù nhìn.

“Lilia!?.. Chúng ta, vào trong.. Nhé”

“Ở ngoài này.. Không, an toàn.”

Sau khi nghe hết những lời do Lilia kể, Raidou đã lên tiếng kêu cô ấy vào lại Công hội mạo hiểm giả.. Bởi vì, cậu cảm thấy được những dải sáng kia không an toàn cho lắm... Vào bên trong thì sẽ tốt hơn.

“Uhm... Hai cậu vào trong trước đi, tôi sẽ ở bên ngoài một lúc.”

Dường như.. Lilia cần một chút không gian riêng tư.. Có vẻ, chính cô ấy cũng đang rất áp lực.. Cũng đúng, công việc của cô ấy đã rất áp lực rồi.. Thế mà, giờ đây lại xảy ra những chuyện như vừa rồi.

“Được thôi.” -Raidou cũng không còn cách nào khác, cậu bước vào lại bên trong Công hội.. Sẽ tốt hơn nếu để Lilia một mình, Raidou đã nghĩ vậy... Cậu từ từ bước vào bên trong, nhưng Ruijerd thì lại khác.

“Hể?... Ruijerd, cậu ổn chứ?.”

Raidou nhìn thấy được, Ruijerd hiện đang đứng yên ở bên ngoài Công hội.

Và rồi... Ruijerd đã ngước nhìn lên bầu trời, ánh mắt thì tỏ vẻ ngơ ngác.

“Dả... Dải... Sá.. Sáng!?.”

Ruijerd vừa lắp bắp nói, vừa chỉ tay lên bầu trời.. Mọi thứ trước mắt cậu ta, lại là một bức tranh hoàn toàn mới.

Trên bầu trời của Thị trấn bù nhìn, những dải sáng vẫn đang xoay và quấn lấy nhau.

Nhưng rồi... Một số dải sáng đang rơi xuống, chúng đã không còn xoay vòng nữa.. Bởi vì, chúng đang tìm kiếm con mồi của mình... Một số dải sáng đã bay xuống và tiến vào bên trong, những ngôi nhà của người dân.

Tất nhiên... Đến cả Công hội mạo hiểm giả cũng không phải là ngoại lệ, Raidou đã nhìn thấy chúng. Những dải sáng kỳ lạ kia, đang hướng đến chỗ của cậu.

“...!!VÈO!!...”. -Và rồi.. Những dải sáng đó đã bay qua Raidou, chúng không hề nhắm đến cậu.. Mà là những người ở phía sau.



“...” -Những dải sáng kỳ lạ kia, đã tiến vào bên trong Công hội.. Raidou ngơ ngác một lúc lâu, cảnh tượng vừa rồi đã khiến cho cậu bị choáng ngợp.. Có hơn 8 dải sáng bay qua Raidou và mọi thứ, đã bắt đầu trở nên Hỗn loạn.

“Này Calvin!?. Cậu bị làm sao thế!!.”

Một giọng nói đã cất lên, Raidou liền ngước lại nhìn xem. Cậu nhìn thấy được, một người đang nằm b·ất t·ỉnh trên mặt đất.. Đó là một chàng trai khoảng chừng 20 Tuổi, khuôn mặt của anh ta trong khá nhợt nhạt và những đường Gân và Mạch máu đang nổi khắp nơi.. Cảnh tượng này khiến cho Raidou có cảm giác không lành, nó cực kỳ giống với vụ việc ở Nhà trọ lúa mì đen... Kẻ hóa điên.

“Calvin!!.. Tỉnh dậy đi, cậu bị làm sao thế!!?.”

Một vài người đã đến và giúp đỡ chàng trai đó.. Có vẻ như chàng trai đang b·ất t·ỉnh tên là Calvin, bởi vì bọn họ đã gọi anh ta như vậy... Nhưng mà, không chỉ có Calvin là ngất đi.

“Này, các cậu bị làm sao thế!?.”

“Isa, em không sao chứ!?.”

“Bọn họ bị làm sao thế?.. Sao lại ngất đi cơ chứ, rõ ràng ban nãy vẫn bình thường cơ mà.”

Một vài người cũng giống như Calvin, bọn họ đều gục ngã và b·ất t·ỉnh.. Điểm chung cửa bọn họ, chính là khuôn mặt nhợt nhạt và những đường Gân với Mạch máu nổi khắp nơi.

Mọi thứ thật hỗn loạn.. Và rồi, Calvin đã có biểu hiện tỉnh dậy.

Calvin là một mạo hiểm giả ở cấp trung, Rank D.. Sở trường là dùng rìu, và tất nhiên nó đang nằm ở kế bên anh ta.. Ý tôi là chiếc rìu ấy, nó có kích thước trong khá nhỏ.. Nhưng đủ để g·iết c·hết một con Goblin, bởi vì đó là Rìu sắt.

“May quá!!. Calvin tỉnh dậy rồi, ai đó mau mang một xô nước đến đây đi!!.”

“Được rồi, cứ để cho tôi.”

Một số người đã không để ý đến Calvin. Bọn họ đều cho rằng, anh ta chỉ ngất xỉu bình thường mà thôi.. Nhưng rồi, đôi mắt của Calvin đã chuyển sang màu đỏ, cứ như là máu vậy.

“Arg... Argh!?.” -Calvin đang phát ra một giọng rất khàn, dường như anh ta không thể nói chuyện được nữa... Những biểu hiện này, trong giống như kẻ hóa điên ở Nhà trọ lúa mì đen.

“...” -Raidou nhận ra được những biểu hiện đó là gì.. Bởi vì, cậu đã quan sát Calvin từ nãy đến giờ... Và cậu chắc chắn rằng, anh ta đã hóa điên như kẻ ở Nhà trọ lúa mì đen.

“Dừng lại!!.. Thả cậu ta, ra mau!!?.”

Raidou đã cảnh báo, cho những người ở kế bên Calvin.. Đặc biệt nhất chính là người bạn của Calvin.. Cậu ta đang giúp đỡ cho Calvin ở ngay kế bên.

“Hử!?. Ngươi đang nói cái quái gì th...

“...!!!BỤP!!!...”. -Đã quá muộn rồi, Raidou không thể ngăn cản được Calvin.. Cây rìu ở kế bên đã được cầm lấy, Calvin liền vung nó vào đầu của bạn mình... Máu đã vương vãi ra khắp nơi, ngay trên mặt đất.

“Cal... Calvin, cậu làm gì thế?.”

“Phải đấy.. Calvin, sao cậu lại vung rìu vào bạn của mình chứ?.”

Những người đứng gần Calvin đã lùi bước lại, bọn họ vừa sợ vừa lo lắng cho anh ta.

Calvin đã không đáp lại một lời nào. Anh ta từ từ đứng dậy với chiếc rìu trên tay mình.. Những người ở xung quanh đã để ý đến khuôn mặt của Calvin, bọn họ đã rút v·ũ k·hí của mình ra để phòng ngừa về trường hợp xấu nhất.

“Arg... Argh!?.” -Trong Calvin giống như là một xác c·hết vậy.. Giọng thì khàn khàn, khuôn mặt thì nổi Gân và Mạch máu ở khắp nơi... Và rồi, anh ta đã lao đến chỗ mọi người với chiếc rìu trên tay.

“Cẩn thận!!.. Anh ta đến kìa!!?.”

“Mau ngăn cản hắn ta lại!!.”

Một vài người đã sẵn sàng để chiến đấu với Calvin.. Nhưng mà, bọn họ đã không ngờ được.. Những người bị b·ất t·ỉnh cùng với Calvin đã tỉnh dậy, và bọn họ đều có biểu hiện giống như anh ta.

“AHHH!!!. Isa, tại sao em lại?.”

“Này!!.. Mọi người bị làm sao thế, mau dừng lại đi!?.”

Mọi thứ thật sự, đã trở nên hỗn loạn.

Công hội mạo hiểm giả, giờ đây đã trở thành một cuộc chiến.

Những kẻ bị hóa điên đã bắt đầu tìm kiếm con mồi của mình, bọn họ g·iết c·hết những ai ở gần.. Mắc cho là người thân hay bạn bè.

“Ha...... Ha...... Rui.. Ruijerd!!.”

Raidou đã trở nên hoảng sợ. Cậu chạy ra khỏi Công hội và kéo theo Ruijerd.

Khi chạy đến bậc thềm, để xuống dưới phố.. Khung cảnh của Thị trấn bù nhìn, đã khiến cho Raidou phải ngỡ ngàng.

Người dân đang cố gắng g·iết c·hết lẫn nhau. Bởi vì bọn họ, đã hóa điên giống như Calvin.. Khuôn mặt thì nhợt nhạt, và nổi rất nhiều Gân và Mạch máu.. Bọn họ đã hóa điên.

Đường phố giờ đây, đã trở nên hỗn loạn.

“Ha...... Ha......” -Raidou đang cực kỳ hoảng sợ.

“Arg... Argh!!.” -Và rồi... Một tiếng khàn khàn, đã phát ra gần đó.. Raidou ngước lại nhìn xem, và điều đáng sợ đã thật sự xảy ra... Không thể tin được, người đang ở trước mắt cậu đã bị hóa điên.

“L... Lilia!?.”

-------------------------------------

Thị trấn bù nhìn không phải là nơi hỗn loạn duy nhất.. Bởi vì, ở Nông trại của Martin cũng đang rất hỗn loạn.

Những mạo hiểm giả bước theo Richard, bọn họ đã nhận ra sai lầm của mình.

“Tên khốn Richard!!. Ngươi dám lừa bọn ta!?.”



“Này!!. Tên nhân loại nhà ngươi, vẫn còn sống ư?.”

“Ugh.. Đồ.. Đồ quái vật!?.” -Đã có rất nhiều mạo hiểm giả nằm xuống, bọn họ đều bị g·iết c·hết bởi một con quái vật.. Đó chính là Loreb, một kẻ đến từ chủng tộc Orc.

“...!!ẦM!!...”. -Loreb đã sử dụng thanh đao to lớn của mình. Hắn ta vung xuống thật mạnh và g·iết c·hết Mạo hiểm giả kia.

Xung quanh là những xác c·hết, của những Mạo hiểm giả đã đi theo Richard.. Bọn họ đã bị bỏ lại, và làm mồi nhử cho Loreb.

Hiện tại... Richard vẫn còn sống sót, hắn ta đang bước đi trên cánh đồng bắp, khuôn mặt thì lộ vẻ hào hứng.

Ở phía xa chính là Cột sáng bí ẩn kia.

Mục đích của hắn ta, đã sắp sửa hoàn thành. Đó là những gì, mà Richard đã nghĩ đến.

Nhưng rồi.. Khi bước đến đỉnh đồi, một kẻ bí ẩn đã xuất hiện và ngăn cản Richard.

Kẻ bí ẩn đó, chính là người đã mang đến cột sáng.. Một lão già với đôi mắt màu xanh lục, khuôn mặt thì gầy gò và nhợt nhạt.. Mái tóc thì đã rụng hết.. Bộ râu thì già nua và bạc phơ.

Lão ta nhìn đến Richard, một giọng nói méo mó đã bắt đầu phát ra, cùng với những giọt nước bọt chảy xuống dưới mặt đất.

“NGƯƠI!!... Tên nhân LOẠI, ngọn gió nào đã mang NGƯƠI đến đây.”

Richard dừng bước lại, hắn ta nhìn lão già đó và tự tin nói rằng: “Heh.. Tất nhiên là ta đến vì thứ đó rồi, còn ngươi thì sao.”

“TA ư.. HAhaHAha... Tất NHIÊN là tìm kiếm KẺ xứng đáng với nó rồi.”

Lão già đó, dường như không có ý định t·ấn c·ông Richard.. Ông ta chỉ bước qua một bên, và chỉ tay vào cột sáng.

“LIỆU... NGƯƠI có phải là KẺ xứng đáng với nó?.”

Lão già đó, đang ám chỉ đến Richard.

“NGƯƠI có đủ tự tin, ĐỂ bước vào nó?.”

Ông ta lại ám chỉ đến Richard.. Lần này, hắn ta đã lên tiếng đáp lại với lão.

“Tất nhiên rồi.. Ta đến đây là vì nó kia mà.”

Richard bước l·ên đ·ỉnh đồi, hắn ta đứng trước cột sáng một cách tự tin.

“NẾU ngươi, là kẻ được CHỌN.. THÌ, hãy bước vào đó!?.”

Lão già đó vừa nói, vừa bước qua Richard.

Tại sao, hai người này lại không t·ấn c·ông nhau.. Bởi vì Richard đã biệt được lão ta là ai... Hắn ta đã tìm hiểu mọi thứ trước khi chờ đợi nó đến, cột sáng bí ẩn.

Và rồi... Richard đã bước vào.

Hắn ta hiên ngang và tự tin rằng, mình chính là kẻ được chọn.. Nhưng có vẻ, đã không phải rồi.

“Cá.. Cái gì thế này, nóng quá!!.. AHHH!!?.”

Cơ thể của Richard đang bị thiêu đốt. Hắn ta đã cố gắng thoát khỏi cột sáng, nhưng đã quá muộn rồi... Phần dưới của hắn ta, đã bị thiêu cháy hoàn toàn.

“THẬT tiếc!?.. NGƯƠI đã không đủ XỨNG đáng với nó”

“HỠI kẻ bị LOẠI BỎ, hãy chịu đựng và LÀM năng lượng cho nó!?.”

“AHHH!!!...” -Tiếng la hét dần dần biến mất, cơ thể của Richard đã hoàn toàn bị thiêu cháy bởi cột sóng bí ẩn kia.

Những thứ.. Chúng ta đang chứng kiến, nó chỉ là sự chọn lọc từ cột sáng.. Kẻ xứng đáng, hiện đang ở đâu đó trên vùng đất này... Không... Kẻ đó hiện đang ở nơi đây.

Cột sáng bí ẩn đó, vẫn tiếp tục chờ đợi kẻ xứng đáng... Và lão già kia, cũng là một trong những ứng cử viên xứng đáng với nó.

...Kết thúc...

Chuyện ngoài lề: Sở thích của từng nhân vật.

Hôm nay.. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về sở thích, của những nhân vật đã xuất hiện.

Lưu ý: Sẽ không có những nhân vật quần chúng, như Calvin và Isa.

Được rồi chúng ta bắt đầu thôi.

{Raidou: Tất nhiên, nhân vật chính sẽ là đầu tiên rồi.. Để xem nào, sở thích của Raidou chính là ghi chép.. Cậu thường sẽ ghi chép mọi sự kiện vào trong một cuốn nhật ký.. Nhưng rồi, khi Yuki q·ua đ·ời.. Thì việc ghi chép đã không còn nữa, cậu đã mất hết sự hứng thú với sở thích của mình rồi... Sở thích: Ghi chép.}

{Ruijerd?: Chuyện này thật sự quá khó khăn để tìm xem, sở thích của Ruijerd là gì.. Nhưng có lẽ, nó sẽ là Ăn và Tìm hiểu về mọi thứ.. Bởi vì, đó là những thứ khiến cho Ruijerd cảm thấy hứng thú nhất, với sự tò mò của mình... Sở thích: Ăn, tìm hiểu mọi thứ xung quanh.}

Tiếp theo là những nhân vật phụ, thường góp phần nhỏ vào câu chuyện của Raidou và Ruijerd.

{Louis: Ông ta là một thương nhân nổi tiếng trong giới quý tộc. Rất nhiều người thường cho rằng Sở thích của ông ta, là tính toán và kinh doanh.. Nhưng thật ra Sở thích của Louis, chính là chăm lo cho gia đình của mình.. Ông ta có một cô con gái nhỏ và người vợ hiện đang ở nhà, bọn họ chính là kho báu của Louis... Sở thích: Chăm lo gia đình.}

{Martin: Sở thích của ông ư.. Chắc hẳn là giúp đỡ mọi người rồi, đó là thứ khiến cho ông cảm thấy hứng thú nhất chỉ sau làm Nông... Sở thích: Giúp đỡ mọi người, Làm Nông.}

{Martha: Cô ấy là một nhân vật xuất hiện khá ít.. Nói trắng ra, sở thích của cô chính là May vá quần áo.. Thật kỳ lạ nhỉ.. Nhưng mà, cô ấy từng được một chuyên gia mời về làm việc, tại cửa hàng quần áo dành cho quý tộc.. Thật tuyệt nhỉ, nhưng cô ấy đã từ chối vì không muốn dính dáng đến những quý tộc... Sở thích: May vá quần áo.}

Để không dài dòng quá, thì mình sẽ nói thẳng ra về sở thích của từng người.

{Lilia: Sở thích là trồng trọt.. Nhưng đôi khi cô ấy bị gia đình mình, ngăn cản khá nhiều lần.. Bởi vậy cô ấy đã trồng trọt ở phía sau Công hội.. Chủ hội cũng không nói gì, ông ta rất thích hành động đó của cô.}

{Gideon: Mạo hiểm chính là sở thích của hắn ta.. Với chiếc búa của mình, anh ta đã g·iết c·hết rất nhiều Quái vật.. Hiện tại, Gideon đang làm nhiệm vụ cách rất xa Thị trấn bù nhìn.}

{Chedeus: Chẳng ai biết được ông ta đến từ đâu, hay tên thật là gì.. Chỉ có mỗi Raidou, là biết đến cái tên Chedeus.. Nhưng liệu nó có phải là tên thật?.. Không ai biết cả, nhưng sở thích là Lừa đảo.}

{Richard: Xuất hiện ở chương này, và c·hết đi thật nhanh.. Sở thích của anh ta là Luyện tập, với ước muốn trở nên mạnh mẽ hơn.. Lý do là bởi vì, anh ta đã từng bị một Hiệp sĩ chế nhạo.. Tất nhiên là có tập luyện đến đâu, con người cũng có giới hạn của mình.. Nên Richard đã tìm đến thứ đó... Thứ đã g·iết c·hết anh.}

Vẫn còn một số nhân vật chưa được xác nhận sở thích, ví dụ Califa.. Hãy để cho thời gian xử lý nó, chúng ta hãy chờ đợi đến phần tiếp theo.

Còn giờ thì, chúc các bạn một ngày tốt lành. (▰˘◡˘▰)