Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 24: Sự hỗn loạn đang lan tỏa khắp nơi. Thị trấn bù nhìn sắp sửa phải đối mặt với những nguy hiểm, đến từ sự chọn lọc.




Chương 24: Sự hỗn loạn đang lan tỏa khắp nơi. Thị trấn bù nhìn sắp sửa phải đối mặt với những nguy hiểm, đến từ sự chọn lọc.

...Arc 1: Sự khởi đầu...

-------------------------------------

“Arg... Argh.” -Lilia đang phát ra những tiếng kêu khàn khàn. Đôi mắt của cô ấy đỏ rực như máu, khuôn mặt thì nổi rất nhiều Gân và Mạch máu.. Đến cả Lilia cũng không thể thoát khỏi dải sáng.

Thật đau buồn thây, người mà cô ấy đang nhắm đến.. Lại chính là 2 người bạn của mình, Raidou và Ruijerd.

“Không... Không thể nào, Lilia.. Đến cả cô, cũng vậy ư.”

Raidou đã rất đau khổ.. Cảnh tượng ở Thị trấn bù nhìn đã khiến cho cậu hoảng sợ lắm rồi.. Thế mà giờ đây Raidou phải đối diện với Lilia, người đã giúp đỡ cậu rất nhiều thứ... Tại sao lại thế này chứ.

Raidou lùi bước lại.. Đến cả cậu, cũng không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của Lilia... Cô ấy, đã trở nên quá đáng sợ.

Trước mắt Raidou, Đã không còn là Lilia nữa.. Giờ đây, cô ấy đã hóa điên như bao người khác ở đây... Thật khủng kh·iếp.

“Arg... Arghhh!!?.”

Lilia đã kêu gào lên.. Cô ấy đã không còn là chính mình nữa.. Và rồi, Lilia lao thẳng đến Raidou và Ruijerd.

“Lilia!?.” -Raidou theo phản xạ tự nhiên. Cậu đã dùng cây nỏ của mình, để chặn lại nguy hiểm đang đến gần.. Cậu chẳng thể làm gì khác hơn nữa... Chỉ có thể chịu trận trước Lilia.

“GRAH!?.”

Nhưng rồi... Người mà Lilia nhắm đến, không phải là Raidou.. Mà là Ruijerd.

“Arghh!!.”

“GRAHHH!!.” -Ruijerd đã cố gắng vùng vẫy khỏi Lilia.. Nhưng thật kỳ lạ, sức lực của Ruijerd không thể nào đọ lại Lilia.

Dường như... Việc bị hóa điên không chỉ khiến cho Lilia hành động g·iết chọc, mà còn làm cho cô ấy khỏe hơn người bình thường... Ruijerd đã bị Lilia xiết cổ bằng đôi bàn tay của cô ấy.

“Gra... Gr..” -Ruijerd đang cố gắng để giãy giụa, để thoát khỏi Lilia.. Cơn đau càng ngày càng thấm dần.. Ruijerd chẳng thể nhúc nhích được, cậu ta đã ngước nhìn sang Raidou... Như muốn cầu cứu.

“...” -Raidou hiện đang quá sốc với những gì đang xảy ra.. Cậu chỉ biết đứng ngơ ra đó, và nhìn Ruijerd với Lilia.

Để rồi... Mọi chuyện đã trở nên tồi tệ hơn, Ruijerd sắp sửa không thể chịu nổi được nữa.

“Gr... Rai.. Dou!?.”

“Hể?.” -Ruijerd đã cố gắng để kêu gọi Raidou.. Trước khi mọi thứ tồi tệ hơn.

Raidou đã chợt bừng tỉnh.. Cậu run rẩy và bước đến chỗ 2 người, Lilia và Ruijerd.

Raidou hiện đang rất hoảng loạn, mọi thứ đã trở nên tồi tệ hơn.. Trong vô thức, Raidou đã giữ chặt cây nỏ.. Cậu chĩa nó thẳng vào Lilia, để rồi.

“...!!PHỤP!!...” -Âm thanh vỡ nát phát ra.

Lilia ngã xuống mặt đất, mũi tên đã ghim vào đầu của cô ấy.. Máu đang từ từ chảy ra khắp mặt đất... Lilia đã bị g·iết c·hết.

“Ha...... Ha...... Mình, vừa mới.”

Raidou đang run rẩy.. Lần đầu tiên cậu biết đến cảm giác này.. Đây là cảm giác vừa g·iết c·hết một người ư, Raidou tự hỏi.

Để rồi... Cậu đã bắt đầu trở nên hoảng loạn, kh nhìn thấy Lilia đang chảy máu.

Raidou hoàn toàn không thể khóc, tuy rằng sợ hãi.. Nhưng mà, cậu không thể khóc dù chỉ là một giọt lệ.

Chuyện này là sao, Raidou tự hỏi. Nhưng thời gian lại không cho phép điều đó.

“Arg... Arghh!?.” -Một số tiếng khàn lại phát ra.. Lần này, chính là những mạo hiểm giả ở bên trong Công hội.. Bọn họ đã g·iết hết những người bình thường, hiện giờ chỉ còn lại Raidou và Ruijerd.

“Rai!?.” -Trong khi đang hoảng loạn Ruijerd đã tiến đến chỗ của Raidou.. Trên tay cậu ta, là mũi tên khi nãy.. Mũi tên đã lấy mạng Lilia.

Raidou cầm lấy mũi tên.. Cậu không thể nào tưởng tượng nổi mình vừa làm gì, đầu của mũi tên vẫn còn dính máu từ Lilia.

“Rui... Ruijerd.” -Raidou sững sờ ngước nhìn xác c·hết của Lilia.. Nhưng rồi, cậu đã kéo theo Ruijerd rời khỏi đó, trước khi bị những mạo hiểm giả hóa điên nhắm đến.

Cứ thế... Cả hai đã bước đi, vào trong một con hẻm gần đó.

Trên đường bước đi, Raidou cứ ngơ ngác với mọi thứ.. Thị trấn hỗn loạn, Lilia bị cậu g·iết c·hết... Mọi thứ lại quá đột ngột nữa rồi.

“Graa..” -Ruijerd bước theo kế bên.. Cậu ta hiện đang sờ vào cổ của mình, dấu vết khi bị Lilia b·óp c·ổ vẫn còn ở đó.

Suýt nữa thì Ruijerd đ·ã c·hết vì ngạt thở rồi, may mắn thay nhờ có Raidou ra tay kịp thời.. Nên Ruijerd không bị làm sao cả.

Nhưng đổi lại, tâm lý của Raidou đã trở nên cực kỳ bất ổn.. Cậu chẳng thể biết, mình nên làm gì nữa.

“Này Ruijerd.. Chúng ta.. Rời khỏi đây thôi.”

Raidou đã quyết định, rời khỏi Thị trấn bù nhìn... Tất nhiên Ruijerd sẽ đi theo rồi.

“Grah!?.” -Ruijerd đáp lại.. Và rồi, cả hai cậu lại tiếp tục bước đi.. Thoát khỏi Thị trấn bù nhìn.

Trên đường đi.. Raidou đã nhìn thấy, rất nhiều người dân bị hóa điên. Đến mức cậu không dám bước khỏi con hẻm, mà chỉ đứng nhìn ở bên trong.

Thị trấn bù nhìn đã không còn an toàn nữa rồi. Người dân ở bên ngoài đường phố, đã hoàn toàn hóa điên.. Chỉ cần bước ra ngoài, là sẽ bị xé xác ngay.

Một số người không bị hóa điên đã núp ở trong nhà của mình, bọn họ sợ hãi và không muốn bị g·iết c·hết như những người ở bên ngoài.

“Ruijerd.. Đi thôi.” -Sau một lúc quan sát, Raidou đã kéo theo Ruijerd rời đi.

Cả hai vẫn đang bước đi ở bên trong con hẻm, bên ngoài đường phố thật sự quá nguy hiểm rồi đi.. Phải tìm kiếm lối ra khỏi thị trấn thật nhanh, trước khi bị phát hiện bởi những người bị hóa điên.. Raidou đã nghĩ như thế, và cậu vẫn còn Dằn vặt về c·ái c·hết của Lilia.. Tuy rằng đó chỉ là hành động tự vệ, để cứu Ruijerd.

...

Cứ thế... Thời gian lại trôi qua, hai cậu bước đi trong con hẻm một cách vô định.



Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu rồi. Nhưng hiện tại, cả hai vẫn chưa thể tìm thấy được, lối ra khỏi Thị trấn bù nhìn.

Nếu như gặp lại được cậu bé dẫn đường, thì hay biết máy.. Raidou đã nghĩ như thế.

“Cứ thế này, khi nào mới thoát khỏi đây?.”

Raidou ngồi xuống.. Cậu dựa vào vách tường để nghỉ ngơi, hiện tại thì cả hai đang ở một con hẻm cực kỳ vắng vẻ. Không còn tiếng khàn của những người bị hóa điên, nơi đây thật yên tĩnh.

“Ruijerd.. Làm gì thế?.” -Raidou tò mò lên tiếng hỏi.. Ruijerd hiện đang đứng sững sờ và nhìn theo một hướng.. Hướng đó dẫn đến Công hội, cũng là nơi mà cả hai đã chạy trốn... Có thứ gì ở đó ư, tại sao Ruijerd cứ nhìn chằm chằm thế.

“Mộ.. Một, thứ.. Gì đó.. Đa.. Đang đến!?.”

Ruijerd đột nhiên lên tiếng.. Những lời nói đó khiến cho Raidou cảm thấy rất bất ngờ.

Bởi vì.. Đây là lần đầu tiên, Ruijerd nói nhiều như thế bằng ngôn ngữ ở lục địa này.

“Thứ gì đó đang đến ư?. Nhưng mình có thấy gì đâu??.. Cậu ta bị sao thế!?.”

Raidou cảm thấy khó hiểu, rõ ràng từ hướng đó chẳng có thứ gì cả.. Thế mà Ruijerd lại bảo như thế.

“Mình nghĩ là nên đi tiếp thôi.. Nơi đây bất an quá.”

Raidou đứng dậy.. Cậu đã quyết định tìm kiếm lối ra thêm một lần nữa, nhưng khi kéo theo Ruijerd... Thì Ruijerd lại không bước theo.

“Này.. Chúng ta, đi thôi... Ruijerd?.”

Ruijerd vẫn đứng yên một chỗ, và ngước nhìn đến hướng ở Công hội.. Rốt cuộc chuyện này là sao, Raidou đang cảm thấy khó hiểu.

“Nó... Đa.. Đang.. Đến!?.” -Ruijerd lắp bắp nói.

Một thứ gì đó đang đến ư.. Raidou ngước theo hướng mà Ruijerd đang nhìn.

Chẳng có gì cả.. Một con đường nhỏ vắng vẻ, ở bên trong hẻm.

“Hết nói nổi cậu ta luôn rồi..” -Kéo Ruijerd đi thì lại không được, Raidou đành chịu thua và ngồi xuống để nghỉ ngơi tiếp.

Cậu ngước nhìn lên bầu trời, những dải sáng kỳ lạ kia vẫn đang tiếp tục xoay quanh nhau.. Chúng quấn quýt và che phủ bầu trời.. Một màu cam hiện hữu ở khắp nơi, do những dải sáng mang đến.. Trong chúng thật đẹp và kỳ lạ, đó là những gì mà Ruijerd đang nghĩ đến.

“Không biết.. Giờ là buổi tối hay buổi sáng nhỉ?.. Những dải sáng kia che phủ hoàn toàn bầu trời rồi, mình không thể nhìn thấy một đám mây hay ngôi sao nào cả.”

Raidou cứ thẫn thờ, và ngắm nhìn những dải sáng kia.. Cậu đã quên rằng, nếu nhìn chúng quá lâu sẽ làm cho bị hóa điên.

Nhưng mà thật kỳ lạ, Raidou không cảm thấy khó chịu hay gì cả. Cậu cũng chẳng ngất xỉu như những người bị hóa điên kia.

“Có lẽ.. Mình không nên nhìn chúng quá lâu.. Nếu không, sẽ bị hóa điên như bọn họ.”

Raidou ngước nhìn đến chỗ khác. Cậu không muốn bị hóa điên, để rồi g·iết c·hết một ai đó... Như Lilia.

“Grah!!.. Sắp.. Đế.. Đến rồi!?.”

Ruijerd đã lên tiếng và bảo là, một thứ gì đó đang đến.

Raidou liền ngồi dậy.. Cậu bước đến chỗ của Ruijerd và ngước nhìn theo hướng đó.

Một thứ gì đó đang tiến đến từ phía xa.

Ruijerd đã nói đúng.. Phải công nhận là cậu ta siêu thật.. Raidou đã nghĩ như thế.

“Hm... Thứ đó xa quá, mình không thấy rõ lắm.”

Raidou cố gắng nhìn cho rõ, thứ đó rốt cuộc là gì.. Một người đang chạy đến ư.

Từ phía xa... Một hình bóng nhỏ bé đang lao đến chỗ của Raidou và Ruijerd.

Nó lao đến rất nhanh, đến nỗi Raidou đã nhìn thấy rõ ràng chỉ trong vài phút.

Hình bóng nhỏ bé đó, khoác lên mình một chiếc áo choàng màu nâu che phủ toàn thân.. Nó đang lao thẳng đến một cách cực kỳ nhanh chóng.

“Hể?.. Cái gì mà chạy nhanh thế, con nít ư?.”

Raidou đang cố gắng để nhìn rõ hơn.. Hình bóng đó, trong thật kỳ lạ.. Chiều cao ngang ngửa với một đứa trẻ, chắc tầm 1m2 hoặc 1m3 là cùng.. Nhưng mà, tại sao tốc độ của một đứa trẻ lại nhanh như thế.

“Này.. Chờ đã, nhanh quá!?.”

Raidou hoảng hốt lên.. Bởi vì không gian của con hẻm này, chỉ đủ cho 2 người đứng cạnh nhau.

Nếu đứa trẻ kia lao đến nhanh như thế, thì sẽ tông phải Raidou và Ruijerd. Cả hai phai nhanh chóng tránh qua để nhường đường... Nhưng đã quá muộn rồi.

“Coi... Coi chừng!!.” -Khi hình bóng đó lao đến gần, Raidou đã không kịp tránh qua một bên.. Cậu chỉ có thể hét lên, để cảnh cáo đứa trẻ kia.

Nhưng rồi.. Đứa trẻ đó đã bật nhảy lên.

“Hể!!.” -Một cú nhảy xoay vòng, khiến cho Raidou cảm thấy rất bất ngờ.

Đứa trẻ đó đã nhảy lên trên, và Raidou đã nhìn thấy nó.. Từ bên trong chiếc áo choàng, lộ ra một cái đuôi và đôi tai thú.

Raidou chỉ thấy được thế, còn khuôn mặt thì đã bị che khuất bởi áo choàng.

“...!!BỊCH!!...” -Đứa trẻ đó đáp xuống một cách nhẹ nhàng, khi nhảy qua cả hai cậu.

Thật bất ngờ.. Một đứa trẻ có thể làm được như thế ư.

“Này.. Em ổn chứ?.” -Raidou đã lên tiếng và cố gắng bắt chuyện với đứa trẻ. Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.. Và rồi, đứa trẻ đã chạy đi với một tốc độ rất nhanh.

“Hể?.. Sao mà chạy nhanh dữ vậy?.”



Raidou thắc mắc, tại sao đứa trẻ đó lại phải chạy nhanh đến vậy.. Và rồi, thắc mắc đó đã được giải đáp bởi Ruijerd.

“N.. Nó.. Đến rồi!?.” -Ruijerd lên tiếng nói.

“Cái gì?.. Lại nữa ư?.” -Raidou lại ngước nhìn về hướng đó, nơi có Công hội mạo hiểm giả.. Ruijerd lại đoán đúng thêm một lần nữa, có một người đang tiến đến đây.

Một người đàn ông khỏe mạnh, đặc biệt hơn là đôi mắt đỏ như máu. Trên tay thì giữ một thanh kiếm ngắn.. Rõ ràng đó là một người bị hóa điên, và Raidou cũng biết được điều đó.

“Ruijerd!!.. Còn đứng đó!!.. Chạy mau!?.”

“Grah?.” -Raidou lập tức kéo theo Ruijerd. Cả hai chạy đi thật nhanh, ở bên trong con hẻm.

Giờ thì Raidou mới hiểu được.. Lý do mà đứa trẻ kia chạy nhanh đến vậy, hóa ra là bị người đàn ông hóa điên kia đuổi theo.

cũng thật may mắn là những người bị hóa điên đều bước đi một cách khập khiễng, bọn họ đã chậm chạp hơn những lúc bình thường. Nên vì thế, Raidou và Ruijerd có thể dễ dàng chạy xa khỏi tầm mắt của người đàn ông.. Nhưng đã có một chút khó khăn, người đàn ông bị hóa điên kia rất khỏe mạnh.

“...!!ẦM!!...”. -Khi chạy qua những nơi có đồ đạc chặn đường, người đàn ông hóa điên kia chỉ cần phá hủy chúng là được. Ví dụ như những thùng gỗ và mấy tấm ván bị vứt bỏ.. Sức khỏe thật khủng kh·iếp.

Nếu như Raidou và Ruijerd dừng lại, chắc chắn sẽ bị người đàn ông hóa điên g·iết c·hết ngay lập tức.. Vậy nên hai cậu bắt buộc phải tìm cách, để cắt đuôi người đàn ông bị hóa điên kia.

Và rồi, vận may đã đến.. Trước mắt Raidou và Ruijerd, là một ngã ba bên trong con hẻm này.

“Ha...... Ha...... Hướng này.” -Raidou kéo theo Ruijerd quẹo sang lối đi bên trái.

Bất ngờ thay, phía trước cả hai là một ngõ cụt.. Có rất nhiều những thùng gỗ ở ngõ cụt này, chúng đều được chồng chất lên nhau.. Xung quanh có nhiều mùi thối của rượu và đồ ăn.. Ngõ cụt này, chính là một bãi rác của Thị trấn bù nhìn.

“Argh!!.”

“C·hết... C·hết thật!!.. Mau chui, vào thùng. Ruijerd!?.”

Raidou đã không còn sự lựa chọn nào nữa, cậu bắt buộc phải chui vào một trong những thùng gỗ ở nơi đây.. Chúng đều có mùi đặc trưng của rượu hoặc trái cây thối.

Thật khủng kh·iếp... Nhưng để giữ gìn mạng sống, Raidou và Ruijerd buộc phải làm như thế.

Và rồi... Cứ thế cả hai đều trốn trong những thùng gỗ hôi hám, và chờ đợi mối nguy hiểm đi qua.

-------------------------------------

Trong khi đó, tại Nông trại của Martin.

Khắp nơi đều là xác c·hết, đa phần là những Hiệp sĩ và Mạo hiểm giả.. Tất nhiên kẻ gây ra những chuyện này, chính là 2 gã Orc.. Lankak và Loreb.. Bọn chúng đã tàn sát hết tất cả, khi bước đến đâu thì nơi đó có xác c·hết.. Kể cả động vật.. Ví dụ ở bên trong Chuồng gia súc, nơi mà lũ ngựa cư chú.

Những con ngựa khỏe mạnh, giờ đây đã b·ị s·át h·ại bởi hai gã Orc. Chúng đều b·ị c·hặt đ·ầu, một cách nhanh chóng.. Thật đáng sợ.

Cảnh tượng ở bên trong chuồng gia súc, thật đáng sợ và buồn nôn.. Những chú ngựa đều c·hặt đ·ầu và phanh thây, để làm thức ăn cho 2 gã Orc.

“...!!CRACK!!...”. -Những tiếng xương bị vỡ vụn và nứt ra.. Gã Orc Loreb đang thưởng thức bữa tiệc của mình, xung quanh hắn ta là xác c·hết của những chú ngựa.. Ngay gần đó, chính là gã Orc Lankak.. Bọn chúng đã tàn sát cả Nông trại, trừ Martin và Martha vẫn còn sống sót ở đâu đó.

“RỘT!!.. RỘT!!..”. -Loreb đang nhai ngấu nghiến một phần cơ thể của lũ ngựa, kế bên hắn ta là Thanh đao to lớn được làm từ xương của một loại quái vật nào đó.

Khác với Loreb luôn ngờ nghệch và để v·ũ k·hí lung tung. Gã Orc Lankak luôn giữ v·ũ k·hí ở bên mình, hắn ta cho rằng Một chiến binh thì không được phép lơ là và mất cảnh giác.. Vũ khí của Lankak là một cây rìu to lớn, nó được rèn ra từ một loại quặng đặc biệt ở quê hương của tộc Orc.

Cả 2 gã Orc, đều mặc trên người một bộ giáp da.. Cơ bắp của chúng phát triển một cách đáng sợ, đủ để g·iết c·hết một người chỉ với một cú đấm.. Đặc biệt là Lankak, hắn ta có những khối cơ bắp cuồn cuộn đến mức vượt trội hơn những Orc khác.

“Hử?... Một cuốn sách của lũ nhân loại?.”

Lankak đã lên tiếng, từ nãy đến giờ hắn ta chỉ tìm kiếm xung quanh Chuồng ngựa.

Để rồi.. Tìm thấy được một cuốn sách đã bị bỏ quên tại Chuồng ngựa.. Cuốn sách có những dòng chữ ở trên bìa được làm từ da.

{Sách ngôn ngữ của Lục địa Vassia.}

“Hóa ra.. Chỉ là cuốn sách ngôn ngữ bình thường.. Đây không phải là cuốn sách về thứ đó, thật vô dụng.”

Lankak vứt cuốn sách ngôn ngữ đi.. Đó chính là cuốn sách của Raidou và Ruijerd, hóa ra là để quên ở đây.

“...!!CRACK!!...”.

“RỘT!!.. RỘT!!..”.

Cuốn sách bị vứt đi, nó đã bay đến bữa tiệc của Loreb.. Tiếng xương nứt và vỡ vụn vẫn cứ phát ra từ mồm của Loreb, hắn ta ngước nhìn cuốn sách và lên tiếng bảo với anh minh rằng: “Lankak!!.. Anh nghĩ gì thế, ở cái Lục địa nhỏ bé này.. Làm sao, tồn tại những cuốn sách đó.. Đến cả Aura bọn chúng còn chẳng thể sử dụng, thật yếu đuối!?.”

Những lời của hắn ta, thật kỳ lạ.. Dường như bọn chúng đến từ một nơi khác, chứ không phải cái Lục địa nhỏ bé này.

“Ngươi nói cũng đúng. Ta đã đánh giá quá cao về bọn nhân loại ở đây, chúng đều yếu đuối như nhau.. Trừ con nhóc sử dụng phép thuật lên ta, nó là trường hợp ngoại lệ của nơi này.”

Bọn chúng đã giao tiếp bằng ngôn ngữ của lục địa này, Lankak còn thành thục hơn cả Raidou và Ruijerd.

Bọn chúng dường như đang ám chỉ đến Martha, bởi vì cô ấy đã sử dụng phép thuật lên Lankak.. Và thổi bay hắn ta.

“...!!CRACK!!...”.

“RỘT!!.. RỘT!!..”.

Tiếng nhai ngấu nghiến xương ngựa vẫn tiếp tục phát ra.. Loreb vẫn cứ thưởng thức bữa tiệc của mình, mặc cho anh trai của hắn đang cảm thấy rất tức giận.. Chỉ vì Martha đã thổi bay Lankak.. Bị một nhân loại yếu đuối thổi bay, là một sự xúc phạm đối với Lankak.. Hắn ta không thể lường trước được, cô ấy có thể sử dụng phép thuật.. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ.

“Loreb!?.”

“...!!CRACK!!...”. -Lankak lên tiếng nói với em mình. Nhưng đáp lại với hắn, chỉ là tiếng xương vỡ vụn mà thôi.

“Đừng ăn nữa!!.. Hôm nay ngươi đã ăn quá nhiều rồi đấy Loreb!!?.”

“Vâng.. Em biết.” -Loreb trả lời với anh trai mình.. Lankak đã bước đi, để ra khỏi Chuồng ngựa.

“Rột!!... Anh, đi đâu vậy?”

“...” -Lankak im lặng và ngước nhìn đến hướng của Thị trấn bù nhìn.. Những dải sáng đang bay xuống Thị trấn, Lankak có thể nhìn thấy tại đây.

“Đúng như những gì trong sách đã nói đến, đây là một cuộc chọn lọc.. Từ thứ đó.”



Lankak lẩm bẩm một mình, và rồi hắn lên tiếng bảo với Loreb: “Này Loreb.. Ngươi muốn có nhiều thức ăn hơn nữa không?.”

“...!!CRACK!!...”. -Khi nghe Lankak nói thế, Loreb liền dừng lại việc thưởng thức lũ ngựa.. Tiếng xương vỡ vụn, cũng đã kết thúc.

“Anh có cách để kiếm thức ăn sao, Lankak?.”

Loreb đứng dậy khỏi đó, hắn ta bước đến chỗ của anh trai mình. Biết thế, Lankak liền chỉ tay đến phía Thị trấn bù nhìn.

“Tất nhiên rồi.. Nhìn đi, những thứ trên bầu trời kia, chúng chính là đường dẫn đến con mồi.. Nếu ngươi đến đó, chắc chắn sẽ có rất nhiều đồ ăn ngon.. Đặc biệt nhất, chính là Nhân loại!?.”

“Lankak.. Anh đừng lừa tôi đấy nhé!?.”

Loreb có vẻ nghi ngờ, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Lankak.. Sự nghi ngờ đó đã biến mất.. Lankak đang mỉm cười, một nụ cười đầy man rợ đến từ chủng tộc Orc.

“Ngươi!!. Đã thấy ta nói dối bao giờ chưa?”

“Đặc biệt là lũ Nhân loại, ngươi biết ta rất ghét bọn chúng kia mà!!.. Loreb!?.”

Giọng nói của Lankak thật đáng sợ khi đi đôi với khuôn mặt của mình.. Hắn dường như rất căm ghét nhân loại, nói trắng ra là con người.. Khuôn mặt của Lankak, như muốn khẳng định thêm về sự căm ghét của mình... Loreb đã nhận ra được điều đó.

“Anh nói đúng.. Chắc chắn, có rất nhiều thức ăn ở đó.. Chúng ta đi thôi.”

“Không!?.” -Khi Loreb bảo Lankak, cùng đi đến Thị trấn bù nhìn.. Lankak đã từ chối.

Bởi vì, nơi đó không có con mồi của Lankak.

“Loreb.. Ta sẽ không đi cùng ngươi.. Con mồi của ta, hiện đang ở đây!?.”

Loreb bất ngờ.. Từ trước đến nay Lankak chưa bao giờ nói thế với hắn ta.. Đây là lần đầu tiên, Loreb bị anh trai mình Từ chối.

“Nghe đây Loreb!?.” -Lankak bắt đầu giải thích cho đứa em mình. Hắn ta đã bảo rằng: “Từ trước đến giờ, ngươi luôn bước theo ta!!.. Lần này, hãy tự mình làm mọi thứ đi!!?.”

Lankak mỉm cười thêm một lần nữa.. Lại là nụ cười man rợ đó.. Thật đáng sợ, không biết Lankak đang toan tính điều gì.

Nhưng rồi... Hắn đã lên tiếng, và bảo với Loreb rằng: “Hãy làm những gì mà người muốn, cứ thoải mái tàn phá và g·iết chóc!!”

“Bởi vì.. Chúng ta là những kẻ, mạnh nhất ở đây!?."

Lankak đã giải thích cho Loreb.. Hãy phá hủy và tàn sát hết mọi thứ.. Đó là những gì mà Lankak dặn dò Loreb.. Hai tên Orc này, thật sự quá đáng sợ rồi đi.. Bọn chúng sẵn sàng phá hủy mọi thứ, g·iết c·hết những ai dám cản đường.. Và bây giờ.. Con mồi tiếp theo của chúng, chính là Thị trấn bù nhìn.

“Gahahaha!!!.. Anh nói đúng, em sẽ làm những gì mình muốn.. Tàn sát lũ nhân loại và ăn thịt chúng!!?.”

Loreb bật cười một cách đáng sợ, nước dãi cứ thế chảy xuống từ miệng hắn ta.. Cơn đói bụng lại bắt đầu xuất hiện, Loreb đã bước đi.. Hắn ta chào tạm biệt anh mình và tiến đến Thị trấn bù nhìn.

“...” -Khi Loreb rời đi.. Lankak đã lộ ra ý định thật sự của mình.. Hắn ta ngước nhìn đến phía Cột sáng, và rồi quay sang Nông trại.

“Giờ thì... Đến lượt ngươi, con nhóc khốn kiếp”

“Dám sử dụng phép thuật lên ta sao, ngươi sẽ phải trả giá cho hành động đó của mình.. Con pháp sư khốn!?.”

Lankak bước đi.. Hắn tiến thẳng vào Nông trại, với chiếc rìu to lớn trên tay.. Cuộc đi săn đã chính thức bắt đầu.. Nơi đây đang từ từ trở nên hỗn loạn hơn, Martha và Martin đã trở thành.. Con mồi của Lankak.

Cuộc chọn lọc, cứ thế lại tiếp tục.. Cho đến khi, kẻ xứng đáng với nó xuất hiện.

...Kết thúc...

Chuyện ngoài lề: Một cái đuôi và đôi tai thú?.. Tất nhiên rồi, đó chính là chủng tộc 'Thú nhân' và chúng ta sẽ tìm hiểu về nó ngay sau đây.

Trong thế giới này có rất nhiều chủng loại thú nhân, và hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về họ.

Cách gọi: Thú nhân, Người thú.. Bọn họ thường được các chủng tộc khác gọi như thế.

Ngoại hình: Như tên gọi, thú nhân mang hình dáng nửa người nửa động vật.

Bọn họ thường sẽ giống với con người.

Nhưng khác biệt ở chỗ, là bọn họ có đuôi và tai của động vật.. Sự khác biệt này, khiến cho chúng ta nhận biết được đó là một Thú nhân.

Nhưng thực chất, thú nhân có hình dáng nửa người nửa thú.. Đều là Half, nói trắng ra là con lai. Giữa con người và thú nhân.

Ban đầu.. Thú nhân có ngoại hình rất khác biệt so với hiện tại, bọn họ giống như động vật đến 96%.. Nói trắng ra, là những con thú biết đi và nói chuyện.. Mặc quần áo giống với con người, giao tiếp cũng giống nhau.

Nói chung.. Thú nhân có 2 ngoại hình.

{Ngoại hình đầu tiên: Từ thuở sơ khai của thế giới này, khi 2 dải sáng Aurora's trải dài qua khắp lục địa.. Thú nhân đã dần dần xuất hiện, bọn họ khác với những động vật khác.. Một giống loài hoàn toàn mới mẻ, động vật mặc quần áo và giao tiếp như con người.. Đa phần là Cáo và Sói, đôi khi là Mèo hoặc hươu.}

{Ngoại hình tiếp theo: Dần dần thú nhân xuất hiện nhiều hơn, bọn họ trải dài khắp nơi trên những Lục địa khác nhau.. Và rồi, một sự thây đổi đã xuất hiện.. Thú nhân mang hình hài nửa người nửa động vật bắt đầu xuất hiện, bọn họ được yêu mến hơn và cũng được săn đón khá nhiều bởi những kẻ buôn nô lệ.. Đa phần là hình người tai và đuôi động vật, đôi khi là nhân mã nửa thân trên người và bên dưới là ngựa... Sự thay đổi này, không ai giải thích được cả.. Có người bảo là do tiến hóa mà thành, kẻ khác thì nói Con lai giữa người và thú nhân.}

Nơi sinh sống của Thú nhân: Mọi lục địa, bọn họ thường là những người du mục hoắc là bộ lạc.. Hiện tại, không có Thành trì hay Vương quốc nào là của Thú nhân.

Thú nhân có đáng sợ không?: Tất nhiên là không, bọn họ thường rất thân thiện với tất cả chủng tộc.. Nhưng đừng vì thế, mà xem thường họ.. Một số thú nhân có tốc độ rất nhanh, từ giác quan cho đến phản xạ bọn họ đều rất nhạy bén... Khi sinh ra đã như thế rồi.

Đặc biệt: Tuy là rất nhạy bén, nhưng thú nhân thời nay bị cho rằng là thua kém hơn thuở sơ khai.. Tất nhiên rồi, bởi vì tuổi thọ của bọn họ đã bị giảm dần theo thời gian.

Tuổi thọ ban đầu của thú nhân là từ 1-500.

Nhưng thời nay, bọn họ chỉ có thể sống từ 1-200 Tuổi, đó là không kể đến những tác động từ bên ngoài.. Thường thì, thú nhân rất được săn đón bởi lũ buôn nô lệ.. Chính vì thế, Tuổi thọ của bọn họ không kéo dài lâu.. Đa phần là 10-30 hoặc 10-18.. Những đứa trẻ thú nhân tội nghiệp, đối với bọn buôn nô lệ chính là mặt hàng quý hiếm.

Phụ: Thú nhân từ thuở sơ khai còn tồn tại không?.. Tuổi thọ 1-500 chỉ là ước tính, nhưng thực chất bọn họ vẫn còn tồn tại ở đâu đó trên thế giới này.

Từng có một thú nhân đã làm náo động cả thế giới này, ông ta là một huyền thoại của bộ lạc nào đó.. Sinh ra từ thuở sơ khai, và được cung phụng như một vị thần.

Hiện tại không ai biết được, ông ta đang ở đâu.. Cái danh xưng Logan, là thứ duy nhất mà mọi người biết được về ông.. Một huyền thoại đến từ chủng tộc thú nhân.

Câu chuyện của ông sẽ được tiết lộ trong tương lai, còn giờ thì đến đây thôi.

Tạm biệt... Chúc các bạn một ngày tốt lành. ('・ω・´)

À phải rồi.. Tôi quên nói chuyện này, nếu như các bạn nắm lấy đuôi của Thú nhân và giữ chặt nó. thì thú nhân đó sẽ cảm thấy choáng váng và ngã ngửa ra, tệ nhất là b·ất t·ỉnh luôn... Nó chỉ áp dụng được với những thú nhân bình thường thôi, còn trưởng thành thì xác định đi nhé.. Tạm biệt.