Chương 25: Mối hiểm họa tiếp theo đã tiến đến Thị trấn bù nhìn.. Sự ớn lạnh đến từ cô bé thú nhân.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
Tại nơi mà người đời gọi với một cái tên, là Thị trấn bù nhìn.. Nơi đây đã trở nên hỗn loạn hơn rất nhiều.. Không còn là một thị trấn yên bình và náo nhiệt nữa.
Giờ đây... Thị trấn bù nhìn đã trở nên u ám và đáng sợ hơn bao giờ hết, khắp nơi đều là xác c·hết của những người dân tội nghiệp.. Bọn họ đã bị chính gia đình mình g·iết c·hết, hoặc là những người bạn thân.
Tất nhiên... Những điều này đều là do cột sáng bí ẩn gây ra, nó đã chọn lọc và trừ khử những người yếu đuối. Thông qua hình thức khiến bọn họ hóa điên và g·iết c·hết lẫn nhau.
Thật đáng sợ... Một thứ như thế, tại sao lại xuất hiện ở đây cơ chứ.. Sẽ không ai biết được cả, bởi vì bọn họ đã bị g·iết c·hết rồi.
Nhưng ở đâu đó, vẫn còn một vài người sống sót. Bọn họ sợ hãi và trốn tránh những người bị hóa điên, bằng cách núp ở bên trong nhà.. Các cánh cửa đều được đóng lại một cách chặt chẽ, để không bị phát hiện bởi những người hóa điên ở ngoài kia... Nói chung không có một ai đủ can đảm để bước ra ngoài, bởi vì những người bị hóa điên kia sẽ g·iết c·hết bọn họ.
Bên trong thị trấn đã hỗn loạn như vậy rồi, thế mà ở bên ngoài cũng không khá khẩm gì hơn.. Bởi vì, một con quái vật đã bước đến thị trấn này.. Con quái vật đó chính là Loreb, một kẻ đến từ chủng tộc Orc.. Hắn ta đã tiến đến Thị trấn bù nhìn với một cơn đói bụng tột độ.
Trên tay là thanh đao to lớn, được làm từ xương của một loại quái vật. Trên người thì là bộ giáp da và chiếc bụng béo của hắn ta.. Khuôn mặt của Loreb trong thật đáng sợ với đôi răng nanh, và làn da của hắn thì là màu xanh lục.. Một con quái vật thật sự, khi chiều cao của hắn ta ước chừng là khoảng 1m9 hoặc 2m.
“NÀY!!.. TÊN QUÁI VẬT KIA, DỪNG LẠI MAU!!?.”
Khi bước đến gần cây cầu bắc vào Thị trấn bù nhìn, Loreb đã bị chặn đường bởi những binh lính tuần tra đang trực thuộc tại nơi đó.. Bọn họ đã rút thanh kiếm của mình ra, trước khi mọi thứ quá muộn.
Dường như... Những binh lính tuần tra ở đây, đã không nhận ra được sự hỗn loạn ở bên trong Thị trấn bù nhìn.. Bọn họ vẫn cứ tiếp tục nhiệm vụ tuần tra của mình, cho đến khi Gã Orc Loreb xuất hiện.
“Lũ nhân loại các ngươi, tốt hơn hết nên tránh ra.. Nếu không đừng trách ta!?.”
Loreb đã cảnh cáo những binh lính tuần tra, nhưng bọn họ đã không nghe.
“Ngươi đừng có giỡn mặt với bọn ta!!. Đồ quái vật, hãy trở về nơi của ngươi đi!!?.”
Một trong số những người lính tuần tra đã hét lên. Bọn họ đã rất hùng hổ, cho đến khi Loreb bước đến.
“Dừng lại mau!!.. Ngươi có nghe không, đồ quái vật k...
“...!!!VỤT!!!...”. -Không để cho người lính tuần tra nói hết, Loreb đã vung thanh đao của mình xuống.. Cơ thể của người lính b·ị c·hém lìa thành 2 nửa, và rồi Máu đã bắn ra khắp nơi.. Mặt đất bị nhuộm đỏ chỉ sau một cú vung đến từ Loreb, thật khủng kh·iếp.
“...!!KENG!!...”. -Âm thanh của sự sợ hãi vang lên, một người lính tuần tra đã đánh rơi thanh kiếm của mình.. Anh ta bước lùi lại và chuẩn bị để chạy trốn, nhưng đồng đội đã ngăn cản lại.
“Không được chạy trốn!!. Đã là một người lính thì không đư...
“...!!!VỤT!!!...”. -Không để cho người lính kịp thời ngăn cản, Loreb lại vung thanh đao của mình.. Lần này, nó đã chém đứt lìa cơ thể của những người lính ở gần.
Một biển máu thịt đã xuất hiện, những người lính tuần tra còn sống sót đã rất sợ hãi.. Bọn họ quyết định rút lui, nhưng đã quá muộn rồi.. Loreb g·iết c·hết tất cả bọn họ, chỉ sau vài cú vung.
“...!!!VỤT!!!...”. -Từng bộ phận trên cơ thể b·ị c·hém đứt lìa, những người lính chỉ có thể c·hết đi trong sự tuyệt vọng của chính họ.
“...!!!VỤT!!!...”. -Từng nhát chém mỗi cú vung, đều mạnh bạo như nhau.. Loreb đã không hề nương tay.. Nói trắng ra, hắn ta không quan tâm đến mạng sống của những người ở trước mắt mình.. Đối với Loreb cũng như Lankak, nhân loại đều là những kẻ yếu đuối và thấp kém hơn chủng tộc Orc.
Cuộc tàn sát cứ thế tiếp diễn, cho đến khi không còn một ai sống sót.. Loreb đứng nhìn đống xác c·hết của những người lính tuần tra.. Hắn ta đang chọn lọc, thức ăn của mình.. Tất nhiên là hắn ta sẽ thưởng thức những người lính đ·ã c·hết này.
“Arghh!!..” -Nhưng mà... Trong lúc chọn lọc, Loreb đã bị ngăn cản bởi những tiếng kêu khàn khàn.. Hắn ta ngước nhìn đến hướng phát ra tiếng kêu, và thấy được hai người bị hóa điên.. Hai người đó là đồng đội của những binh lính tuần tra, nhưng chỉ khác mỗi khu vực làm nhiệm vụ.. Hai người bị hóa điên đó, đều mặc một Bộ giáp dạng lưới.. Trên tay cả hai, là thanh kiếm được rèn từ sắt... Hai người bị hóa điên này, không ai khác chính là Kane và Fergal.
Bọn họ đã bị những dải sáng kia làm cho hóa điên. Thật tội nghiệp, nếu như Raidou biết được chuyện này.. Chắc hẳn cậu sẽ rất đau đớn, vì lại có thêm 2 người quen sắp sửa phải ra đi... Kane và Fergal.
“Hở?.. Các ngươi bị điên hết rồi sao, thấy ta mà vẫn tiến đến gần. Đúng là chán sống rồi!?”
“Chẳng sao cả, đồ ăn đưa đến tận miệng mà không phải tìm kiếm.. Thật tuyệt vời!?.”
Khi Kane và Fergal đến gần, Gã Orc đã giơ thanh đao của mình lên.. Và rồi, hắn ta đã g·iết c·hết Kane đầu tiên.. Tiếp theo đó là Fergal, chàng lính trẻ tuổi.
“...!!!VỤT!!!...”. -Cú vung đao khiến cho Kane đứt lìa cơ thể ra làm đôi.. Xương và mọi thứ bên trong cơ thể, đều bị phá hủy.
Đến lượt Fergal thì còn tồi tệ hơn, chàng lính trẻ mặc dù bị hóa điên.. Nhưng thật tội nghiệp khi bị g·iết c·hết một cách tàn bạo bởi Gã Orc.
“...!!ẦM!!...”. -Loreb bỏ thanh đao của mình xuống dưới mặt đất.. Hắn ta lao đến Fergal và dùng đôi bàn tay to lớn của mình, để tóm trọn lấy chàng lính trẻ.
Đôi bàn tay to lớn đó của Loreb, đã tóm lấy phần đầu của Fergal.. Và rồi hắn ta đã dùng sức khỏe của mình, để bóp c·hết Fergal.. Đầu của chàng lính trẻ bị ép lại cho nát ra... Thật khủng kh·iếp, Gã Orc này địch thực là quái vật.
“Đồ ăn... Ta đói bụng rồi, thật tuyệt vời khi các ngươi đến đây!?.”
Loreb giữ chặt lấy Fergal mặc cho cậu ta đ·ã c·hết rồi, và phần đầu cũng không còn nguyên vẹn nữa.. Nhưng đối với Loreb, Fergal chính là thức ăn của hắn ta.. Và hắn phải thưởng thức nó.
“Đồ ăn, nhân loại!!.”
“...!!XẸT!!...”. -Cơ thể bị xé xác ra, Loreb đã bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình.
Cảnh tượng giờ đây thật khủng kh·iếp, xung quanh là xác c·hết của những người lính tuần tra.. Chỉ trong vài phút, tất cả đã phải bỏ mạng.. Kể cả những người lính bị hóa điên cũng không thể t·ấn c·ông Loreb.
Hắn ta quá mạnh mẽ, hoàn toàn vượt trội hơn những người ở Thị trấn bù nhìn.
Giờ đây... Nơi này đã phải bắt buộc tiếp đón thêm, một vị khách nguy hiểm và đáng sợ.
Cứ thế thời gian đã trôi qua.. Loreb đã thưởng thức hết tất cả, nhưng bữa ăn này vẫn chưa thể thỏa mãn được hắn ta.
“Thị trấn của nhân loại.. Chắc chắn sẽ có rất nhiều thức ăn.. Mình phải đến đó.”
Loreb đứng dậy.. Trên tay hắn ta là thanh đao to lớn, được làm từ xương của một loại quái vật.
“Đồ ăn!!.. Ta đến với các ngươi đây!!?.”
Loreb bước đi rời đó.. Hắn ta tiến đến Thị trấn bù nhìn để tìm kiếm thức ăn, mọi thứ sẽ ra sao đây.. Thật khủng kh·iếp.. Gã Orc này, rõ ràng vẫn chưa thỏa mãn được chiếc bụng đói của hắn.
“...!!Quát!!...” -Lại thêm một vị khách nữa ư.. À không, chỉ là một con quạ mà thôi.
Khi Loreb rời đi.. Đã có một bầy quạ xuất hiện, chúng đậu lên xác c·hết của những người lính tuần tra.
Và rồi.. Lũ quạ đã ăn những phần dư thừa.
Bọn chúng thưởng thức xác c·hết, khi thấy Loreb rời đi.. Một buổi tiệc tuyệt vời dành cho bầy quạ... Nhưng thật kỳ lạ.
Trong số lũ quạ.. Có một con không hề để tâm đến xác c·hết, dù cho bữa tiệc đang ở trước mắt nó... Đúng là một con quạ kỳ lạ.
Con quạ này, trong rất khác biệt với đồng loại của mình.. Nó có đôi mắt màu đỏ nhạt.
Con quạ kỳ lạ này, đang đậu trên cành cây gần đó.. Nó ngước anh mắt của mình, đến phía Thị trấn bù nhìn.
Rốt cuộc con quạ kỳ lạ này, là điềm báo hay một vị khách khác đến từ phương xa.
Ánh mắt của nó, như muốn báo trước về tương lai của Thị trấn bù nhìn.. Sự hủy diệt và c·hết chóc.. Dó chính tay cột sáng bí ẩn gây ra... Một dấu hiệu của sự xui xẻo.
-------------------------------------
Phía bên trong thị trấn bù nhìn, tại một con hẻm nhỏ, nơi mà người dân thường vứt đi những thứ không cần thiết.
Nó chính là bãi rác của Thị trấn bù nhìn.
Tại đó.. Có những thùng gỗ rỗng bị vứt bỏ đi, chúng đều h·ôi t·hối mùi rượu và trái cây hư hỏng.. Thật khủng kh·iếp khi ngửi chúng.. Có rất nhiều thùng gỗ ở đây, đến mức chất thành một đống.
“...!!CỘC!!...”. -Một tiếng động đã phát ra từ một thùng gỗ.. Nó đang lắc lư, dường như có thứ gì đó ở bên trong.
“...!!!CỘC!!!...” -Và rồi... Nắp đậy của thùng gỗ đó đột ngột bị bung ra, và nó đã rớt xuống dưới mặt đất.
“Ugh!!.” -Từ bên trong thùng gỗ vừa rồi, có một chàng trai đã chui ra.. Đó chính là Raidou.. Cậu đã trốn trong đó, để tránh khỏi nguy hiểm từ người đàn ông bị hóa điên.
Raidou bước ra khỏi thùng gỗ, khuôn mặt thì đầy sự khó chịu. Cả người cậu giờ đây đã hoàn toàn bốc mùi h·ôi t·hối, của rượu.
“Ugh.. Hôi quá.. Mình sẽ c·hết mất, nếu ở trong đó quá lâu”
“Ai mà ngờ được, mấy cái thùng gỗ này lại nồng nặc mùi rượu đến vậy chứ”
“Ugh... Mình sẽ lại nôn mất.”
Raidou bước đi, cách xa khỏi những thùng gỗ kia. Cậu ngước nhìn xung quanh để kiểm tra xem, nguy hiểm đã qua chưa.
Không thấy người đàn ông bị hóa điên đâu cả.. Raidou thở phào nhẹ nhõm và ngồi xuống một góc.. Cậu dựa vào tường.
“Phù... Cuối cùng cũng đã thoát được rồi”
“Người đàn ông ban nãy, thật sự quá đáng sợ rồi đi.”
Raidou ngồi nghỉ ngơi một chỗ.. Nhưng có vẻ, cậu đã quên đi một ai đó.
“Thôi c·hết rồi!!... Ruijerd!!?.” -Raidou đã chớt nhớ ra, người bạn của mình.. Ruijerd.
Cậu liền đứng dậy khỏi đó, và chạy đến những thùng gỗ kia.. Raidou đã lục lọi khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy được cậu ta.. Nhưng mà trong Ruijerd không ổn cho lắm, và cái thùng gỗ mà cậu ta trốn vào nó cực kỳ hôi.. Mùi của trái cây bị thối.
“Graa..” -Mùi từ cái thùng gỗ khiến cho Raidou phải buồn nôn.. Sau khi giúp đỡ Ruijerd thoát ra, Raidou bước đi và giữ khoảng cách với thùng gỗ.. Cơ thể của cả hai cậu đều đã bốc mùi h·ôi t·hối, đến mức khó tả được thành lời.
“Ruijerd.. Cậu, có sao không?.”
Raidou vừa nói vừa bịt mũi của mình lại. Cơ thể của hai cậu, thật sự quá h·ôi t·hối để có thể giao tiếp bình thường.
“Tôi nghĩ.. Chúng ta, nên rời đi.. Nơi này, thối quá!?.”
“Gra..” -Raidou đã quyết định rời đi, nơi này thật sự quá tồi tệ. Ruijerd cũng đồng tình với ý kiến đó, bởi vì cậu ta sắp sửa choáng váng đến nơi rồi.
“Được rồi.. Đi thôi.” -Raidou bắt buộc phải chịu đựng mùi h·ôi t·hối từ cả hai, cậu đã kéo theo Ruijerd để rời đi.. Nhưng khi đi được vài bước, cả hai đã phải dừng lại.
“...!!CỘC!!...”. -Từ bên trong những cái thùng gỗ, một âm thanh v·a c·hạm đã phát ra.. Dường như, có một ai đó đang núp ở bên trong những cái thùng gỗ kia.. Thật giống với Raidou và Ruijerd.
“...!!CỘC!!...”. -Âm thanh đó lại tiếp tục xuất hiện, và lần này Raidou đã phát hiện ra nó. Một cái thùng gỗ có kích thước lớn, nó đã bị đậy nắp lại.. Âm thanh đó phát ra từ bên trong, không biết là ai đang núp ở trong đó nữa... Raidou nhìn chằm chằm vào cái thùng gỗ đã phát ra tiếng động.
“Mình có cảm giác, bên trong cái thùng gỗ này.. Là một thứ chẳng tốt lắm gì.”
Raidou đang phân vân, không biết có nên mở nắp thùng gỗ ra.. Cậu cứ nhìn chằm chằm mà không làm gì cả, điều đó khiến cho Ruijerd bắt đầu cảm thấy tò mò.
“Gra... Grah!!!.”
“Au!!.. Cậu làm gì thế, đau quá!?.”
Sự tò mò đã đạt mức đỉnh điểm, Ruijerd đã đẩy mạnh Raidou ra.. Nắp thùng gỗ lập tức được mở bung ra, bởi chính Ruijerd.
“Này!?.. Đừng tự ý thế, nguy hiểm.. Hiểu không?.”
Raidou lên tiếng cảnh cáo Ruijerd, về nguy hiểm có thể xảy ra.. Trong khi đó thì cậu đang ngồi ở dưới mặt đất.. Cú đẩy mạnh vừa rồi đã khiến cho Raidou ngã ra một bên, nhưng thật may mắn là cậu không bị làm sao cả.. Nhưng quan trọng hơn, nắp thùng gỗ đã được mở ra, ở bên trong rốt cuộc là thứ gì đây chứ.
“Này.. Ruijerd?.. Sao thế?.” -Ruijerd hiện đang đứng hình trong sự ngơ ngác. Cái thứ ở bên trong thùng gỗ, rốt cuộc là gì.. Tại sao Ruijerd lại ngơ ngác đến thế, Raidou đã rất tò mò.
“Rốt cuộc là thứ gì chứ, tại sao cậu ta lại ngơ ngác đến thế?.” -Raidou đứng dậy khỏi mặt đất, cậu tò mò và bước đến gần chỗ của Ruijerd.. Khi ngước nhìn vào bên trong thùng gỗ, Raidou đã bất ngờ và hiểu ra lý do tại sao mà Ruijerd lại ngơ ngác đến vậy.
“Cái... Cái gì đây!?.” -Raidou đã bất ngờ thốt lên khi thấy được thứ ở bên trong thùng gỗ. Cậu không thể tin được rằng, trước mắt mình là một bé gái có ngoại hình nhỏ nhắn.. Trong cô bé chắc hẳn khoảng chừng 12-13 Tuổi.. Mái tóc thì là màu xanh nhạt, trong thật khác biệt với những người ở Thị trấn bù nhìn. Bởi vì bọn họ đều có mái tóc màu nâu.
Những tưởng mọi thứ sẽ bình thường, nhưng cho đến khi Raidou nhìn thấy nó.. Ngay trên đầu của cô bé, có đôi tai thú của động vật.
“Cái.. Cái quái gì đây?. Tại sao bên trong 1 cái thùng gỗ h·ôi t·hối, lại có một bé gái như thế này cơ chứ.. Và tại sao trên đầu cô bé lại có thứ đó, đừng nói là Tai động vật thật đấy nhé!?.”
Raidou nhìn chằm chằm vào cô bé ở bên trong cái thùng gỗ.. Để rồi, cậu đã nhận ra rằng.. Cô bé này chính là hình bóng nhỏ nhắn lúc trước, chiếc áo choàng vẫn ở đó nhưng nó đã không che phủ mọi thứ.
Raidou nhận ra đôi tai thú đó, nếu nhìn kỹ hơn nữa. Cậu có thể thấy được, cái đuôi động vật đang ở phía dưới lớp áo choàng kia.. Đôi tai và cái đuôi động vật đó, đều có màu trắng pha trộn với xám, hình dáng thì trong giống như là bộ phận của loài sói vậy.. Một bé gái sói ư.
“Này.. Ổn chứ?.” -Raidou cuối cùng cũng đã lên tiếng. Nhưng cô bé đã không đáp lại, thay vào đó là một ánh nhìn sắc lạnh và không cảm xúc.. Raidou đã cảm thấy hơi sợ, ánh mắt của cô bé trong thật lạnh lẽo và khuôn mặt thì không hề biểu lộ cảm xúc nào... Cô bé đang sợ ư, Raidou tự hỏi.
“Đừng sợ.. Bọn anh, không làm gì đâu!?.”
Raidou cố gắng để giao tiếp và trấn an cô bé tai thú.. Những lời vừa rồi từ cậu, hình như đã bị hiểu lầm. Bởi vì cô bé đang tròn mắt nhìn cậu.. Và từ dưới lớp áo choàng, Raidou đã nhìn thấy bàn tay của cô bé tai thú.
Đôi bàn tay trong thật nhỏ bé, và nó đang giữ chặt một vật gì đó.
“Hử?.” -Raidou không thể nhìn thấy rõ, vật đó rốt cuộc là cái gì.. Nhưng rồi, ánh mắt của cô bé đã khiến cho cậu cảm thấy rợn người... Khi nhìn vào cô bé, một cảm giác lạnh lẽo đến tận sống lưng đã xuất hiện.
“...!!GRAHH!!...” -Ruijerd cũng đã cảm thấy được cơn rợn người.. Đó chính là sát khí đến từ cô bé.. Bởi vì, ngay trên đôi bàn tay nhỏ bé đó.. Chính là 2 con dao găm, cực kỳ sắc bén.. Raidou đã nhìn thấy chúng, 2 món v·ũ k·hí đầy sự nguy hiểm.
Chỉ trong phút chốc.. Cô bé đã sử dụng chúng để đâm thẳng đến Raidou, nhắm thẳng vào yết hầu của cậu.. Raidou đã chẳng thể phản ứng kịp thời, nhưng thật may mắn khi kế bên là Ruijerd.
“...!!GRAH!!...” -Ruijerd kêu lên và đẩy mạnh Raidou thêm một lần nữa.. Con dao găm đã đâm trượt con mồi của mình.
“...!!BỊCH!!...". -Raidou ngã ra mặt đất sau cú đẩy mạnh vừa rồi. Cậu ôm lấy yết hầu của mình, và sợ hãi trước cảnh tượng khi nãy.. Thật khủng kh·iếp, cô bé đó đã suýt g·iết c·hết cậu rồi.
Rốt cuộc chuyện này là sao.. Một cô bé có thể làm ra được những chuyện này ư, Raidou tự hỏi.. Để rồi cậu đã nhìn thấy được ánh mắt đó, cơn ớn lạnh lại xuất hiện thêm một lần nữa.. Cô bé tai thú kia, từ khi nào đã rời khỏi cái thùng gỗ rồi.
Cô bé hiện đang đứng trên những cái thùng gỗ được chất thành đống. Ánh mắt sắc lạnh được hướng đến Raidou và Ruijerd.. Trên tay của cô bé chính là 2 con dao găm đầy sắc bén, chiếc áo choàng thì đang che phủ toàn bộ cơ thể nhỏ nhắn kia.
Sau lớp áo choàng đó, Raidou có thể nhìn thấy mơ hồ. Những con dao găm được đeo trên thắt lưng.. Đây có thật sự là một đứa trẻ không, Raidou tự hỏi trong cơn ớn lạnh của mình.
Trên đầu của cô bé chính là đôi tai thú, phía dưới là đuôi động vật.. Hai đặc điểm này, khiến cho cô bé trở nên nổi bật hơn tất cả.. Raidou đã cho rằng chúng chỉ là đồ giả mà thôi, nhưng đôi tai thú đó hiện đang dựng lên và cái đuôi thì cũng vậy.
“Haaa!!.” -Hơi thở của cô bé, giống như là một sói hoang dã vậy.. Từ trong miệng cô bé, có những chiếc răng nanh đầy sắc nhọn.. Cô bé này, đúng thật là một con sói.
Raidou đã thật sự hoảng sợ.. Cậu đang cảnh giác hơn bao giờ hết.
Ngay gần đó là cây nỏ của Raidou. Cậu đã chú ý đến nó, liệu rằng chuyện tồi tệ gì có thể xảy ra thêm một lần nữa.. Cô bé tai thú đó, cũng đã chú ý đến sự sợ hãi của Raidou... Cả hai đều cảnh giác nhau.
Liệu rằng.. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Ánh mắt đó từ cô bé và hành động vừa rồi, liệu có phải là hiểu lầm.. Hay thật sự, cô bé muốn g·iết c·hết Raidou.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Sự thật về mọi thứ.
Đây là tổng hợp của những chuyện ngoài lề phụ.. Các bạn có thể bỏ qua nếu muốn.
{Tại sao binh lính tuần tra chỉ toàn mặc giáp dạng lưới?: Hmm.. Đó là bởi vì, bọn họ không đủ tiền để mua hoặc thuê thợ rèn làm ra giáp.. Giáp sắt thường rất đắt tiền, một bộ giáp nhỏ thôi đã hơn 30-40 Xu Bạc. Đó là nếu như bạn mua từ cửa hàng áo giáp, còn khi đặt hàng ở chỗ thợ rèn thì sẽ tốn đến khoảng 50-80 Xu Bạc.. Một bộ giáp sắt rất quý giá đối với tất cả mọi người.. Nó thường sẽ được chuyển giao cho các đời sau, thay vì phải mua cái mới.}
{Binh lính tuần tra và Hiệp sĩ, có khác nhau không?: Tất nhiên rồi.. Hiệp sĩ tất nhiên sẽ mạnh mẽ hơn. Nhiều kinh nghiệm hơn. Đặc biệt nhất Hiệp sĩ sẽ có lợi thế hơn, bởi vì bọn họ phục tùng cho Các quý tộc hoặc Nhà vua, nên đặc quyền là rất lớn.. Những Hiệp sĩ, sẽ được người mà mình phục vụ ban tặng Giáp hoặc Vũ khí, thường sẽ có biểu tượng của chủ nhân họ ở bên trên.. Ví dụ như ngài tử tước, chính là lá cờ có biểu tượng Hoa hồng và những cơn gió.}
{Bãi rác của Thị trấn bù nhìn ở bên trong ngõ cụt?: Đúng là thế.. Bọn họ thường sẽ bỏ những thứ bị vứt đi vào thùng gỗ, và ném chúng vào một chỗ, ví dụ ngõ cụt ở chỗ Raidou và Ruijerd.. Khi những thùng gỗ đó chất đống quá nhiều, bọn họ sẽ thuê những người có xe ngựa để vận chuyển chúng đến một nơi xa xôi, và vứt đi.. Nhưng thật ra, ban đầu bọn họ không làm như thế.. Rác thì bọn họ sẽ vứt đi ở ngoài đường, đôi khi chất thải còn bị bỏ sót lại trên những rãnh bên đường.. Chỉ tới khi ngài tử tước xuất hiện.. Ngài ấy đã cải thiện tình hình lại cho mọi người, mọi thứ đã ổn thỏa hơn, đường phố không còn h·ôi t·hối.}
Đến đây là hết rồi.. Hẹn các bạn vào chương tiếp theo nhé.. ( ~_~ )