Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 4: Rơi xuống nơi xa lạ.




Chương 4: Rơi xuống nơi xa lạ.

...Arc 1: Sự khởi đầu..

-------------------------------------

“Chuyện này là sao chứ, mình đang ở đâu thế này.. K.. Khó thở quá đi, mình sẽ c·hết ư?.”

Sau khi bị hút vào khe hở do hình bóng cao lêu nghêu đó tạo ra, Raidou đã rơi vào một không gian vô định và tối tăm. Không một chút ánh sáng hay thứ gì cả, chỉ có duy nhất Raidou là đang lơ lửng tại nơi đây.

Không khí thì lại không nhiều, điều đó khiến cho Raidou sắp sửa rơi vào cơn mê và ngất đi. Nhưng rồi lại có thêm một lực hút kỳ lạ đang kéo cậu đi theo một hướng nhất định, và sau đó ánh sáng đã xuất hiện trước mắt.

Raidou đang bị hút thẳng đến phía có ánh sáng phát ra, sau đó thì cậu đã bị kéo ra khỏi không gian vô định kia.

“!!!Chuyện gì thế này!!!.” -Raidou hoảng sợ mà hét lên, bởi vì sau khi bị kéo ra khỏi không gian vô định kia cậu đã tiến ra một nơi đầy rộng lớn. Một khu rừng khổng lồ với những hàng cây xanh ở xung quanh, nhưng việc đáng lo ngại nhất chính là Raidou hiện đang rơi xuống từ không trung.

“Không, mình không muốn c·hết sớm như vậy đâu!!?.” -Raidou hoảng sợ mà suy nghĩ bên trong đầu của mình, sau đó cậu đã rơi thẳng xuống khu rừng ở bên dưới.

“GẶC!!... GẶC!!...”. -Tiếng của những cành cây bị gãy nát khi v·a c·hạm với cơ thể của Raidou, kèm theo đó là tiếng của những tán lá bị xáo động lên.

“Xào!!.. Xạc!!..”. -Raidou đã rơi thẳng xuống khu rừng, như cậu lại may mắn thoát c·hết một cách khó hiểu và hiện tại đang nằm ngay trên mặt đất.

“Au.. Ah.. Đau quá, cái lưng của mình.”

Raidou cố gắng ngồi dậy với một số nơi b·ị t·hương nhẹ ở trên cơ thể mình, cậu nhìn xung quanh và thấy nơi đây là một khu rừng thật sự, xung quanh chỉ có những hàng cây và các bụi rậm.

“Nơi đây là một khu rừng ư?. Nhưng tại sao mình lại ở đây cơ chứ!?.”

Raidou hoang mang và ngó nghiêng nhìn xung quanh mình, cậu hiện đang ngơ ngác với những gì đang xảy ra. Hình bóng cao lêu nghêu đó đã đem cậu đến một nơi hoàn toàn xa lạ, một nơi có thể không phải là trái đất.

“Mình chỉ đi lấy lại chìa khóa thôi cơ mà, tại sao những chuyện này lại xảy ra cơ chứ.. Thứ đó rốt cuộc là cái quái gì chứ.”

Raidou ngồi dậy và cố gắng giữ lấy bình tĩnh, mọi thứ ở xung quanh đều hoàn toàn xa lạ đối với cậu.

“Có lẽ mình nên làm gì đó, cứ ngồi yên một chỗ cũng không tốt lành gì.”

Raidou ngồi dậy khỏi đó, cậu ngước nhìn xung quanh và tự hỏi khu rừng này có phải là của nhật bản nơi mà mình sinh sống.

“Mình phải đi tìm đường ra khỏi khu rừng cái đã, chắc chắn phải có một thị trấn nào đó gần đây.”

Raidou bước đi và băng qua những hàng cây xanh, cậu không dám chắc hướng đi của mình có phải là đúng không nữa.

“Khu rừng này rộng lớn thật, nếu cứ tìm đường như thế này thì có khi nào mình sẽ bị lạc luôn không?.”



Sau một lúc bước đi, Raidou đã phải dừng lại để nghỉ ngơi. Cậu vẫn còn ở bên trong khu rừng mặc dù đã bước đi khá xa so với nơi ban nãy.

“Ha...... Ha......”. -Raidou ngồi xuống mệt mỏi mà dựa vào gốc cây. Cậu đã thật sự thấm mệt khi đi khắp nơi bên trong khu rừng, chả có một bóng người nào ở đây kể cả động vật hoang dã.. Thật kỳ lạ một khu rừng rộng lớn lại chẳng có một động vật hoang dã nào, hay là do Raidou đã may mắn khó gặp phải chúng.

“Rốt cuộc thì đây có phải là nhật bản hay không, khu rừng này mình chưa từng nhìn thấy qua bao giờ.”

Raidou ngồi ngắm nhìn xung quanh. Thay vì hoảng loạn lên cậu đã giữ sự bình tĩnh của mình rất tốt. Chẳng mấy ai có thể làm được như thế khi rơi vào tình huống kỳ lạ này.

“Mình nghĩ là mình nên nghỉ ngơi một ch..

“Xào!!.. Xạc!!..”. -Trong khi Raidou đang ngồi dưới gốc cây để suy nghĩ thì một tiếng động đã phát ra từ bên trong bụi rậm ngay gần đó.

Raidou đã nghe thấy tiếng động ở bên trong bụi rậm, tuy cậu rất bình tĩnh nhưng sự hoảng sợ vẫn còn ở đó.

“Cái gì thế, đừng bảo là động vật hoang dã đấy nhé.” -Raidou ngồi dậy và lùi bước với bụi rậm kia. Cậu đã sẵn sàng chạy đi trong trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.

Nhưng ngay sau đó từ bên trong bụi rậm một thứ kỳ lạ đã xuất hiện, trong nó như thể là một cục thạch rau câu vậy.. Nó có thể di chuyển qua lại xung quanh với cơ thể như một khối chất lỏng màu xanh lá.

“Cái quái gì thế này?. Đây là động vật gì chứ, mình chưa từng thấy qua nó bao giờ.”

Raidou ngơ ngác nhìn sinh vật ở trước mắt mình, trong nó thật vô hại đối với cậu.

Sự vô hại của nó đã khiến cho Raidou làm một hành động rất ngu ngốc, cậu tìm kiếm một cành cây ngẫu nhiên ở trên mặt đất và chọc chọc vào sinh vật đó.

“Trong nó nhớt nhát thật, nhưng mà cái thứ kia rốt cuộc là gì.. Một viên đá sao, trong nó kỳ lạ thật.”

Ban đầu việc chọc cành cây vào bên trong cơ thể của sinh vật đó chẳng có gì là đáng sợ. Sinh vật đó cũng không phản kháng hay làm gì, nó chỉ từ từ chậm chạp di chuyển để rời khỏi đó.

Nhưng điều đó đã thay đổi khi Raidou chọc vào cái thứ nhìn như một viên đá, sinh vật đó đột nhiên có vài biểu hiện kỳ lạ. Nó đang phòng to lên, và sau đó một loại chất nhờn đã được phóng ra từ cơ thể của nó.

Loại chất nhờn đó bay ra và thật may mắn khi nó đã phóng trượt qua đầu của Raidou. Loại chất nhờn bay đến phía gốc cây mà Raidou vừa nghỉ ngơi ban nãy.. Gốc cây đó đột ngột tan chảy ra khi bị dính phải loại chất nhờn đó, và Raidou cũng đã chứng kiến được cảnh tượng này.

“Ha..... A...” -Raidou nhìn gốc cây đang bị tan chảy từ từ, điều đó thật đáng sợ nếu như loại chất nhờn bay trúng phải cậu.

“Ha...... Cái vừa rồi.. Là Axit?.” -Raidou ngơ ngác nhìn gốc cây, nhưng sau đó sinh vật kia lại có biểu hiện giống như vừa rồi.

Raidou không thể nào hoảng sợ hơn được nữa, cậu vứt đi cành cây và chạy đi trong sự hoang mang. Nếu như bị loại chất nhờn kia phóng trúng thì chắc chắn Raidou sẽ c·hết.

“Ha..... Ha... Nó.. Nó là quái vật ư?. Thứ vừa rồi rõ ràng là Axit??”

“Chúa ơi!!. Mình muốn rời khỏi khu rừng này!!!.”

-------------------------------------



Trong lúc Raidou đang hoảng loạn và chạy đi. Thì từ trên cao, tại một vách núi nằm ngay gần đấy.

Trên vách núi đấy có một cái tổ rất to đã được xây dựng từ những cành cây lớn. Ngự trị tại đấy là một sinh vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết và những câu chuyện hư cấu. Sinh vật được cho là cao quý nhất ở trên bầu trời, một con Griffin hay còn được gọi là Điểu sư.

Con Griffin đó có vẻ là giống cái bởi vì nó hiện đang ấp những quả trứng do chính mình đẻ ra. Nhưng cứ như vậy cũng không phải là tốt, nó đã nhịn đói khá lâu chỉ để câu thời gian trong việc ấp trứng.

Chính vì thế lần này nó đã quyết định rời đi để tìm kiếm thức ăn bổ sung thể lực cho mình. Nhưng nó đã phạm phải một sai lầm lớn của cuộc đời mình, bởi vì ngay sau khi nó bay đi một kẻ rình mò đã xuất hiện.

Một chàng trai kỳ lạ đã xuất hiện với cơ thể trần như nhộng, trên tay thì là một ngọn giáo gỗ. Với mái tóc dài màu trắng tinh khiết và mượt mà, nhưng bộ dạng thì lại như một con thú hoang.. Cậu ta đã trồi lên từ dưới tổ của con Griffin, với mục tiêu có lẽ là những quả trứng.

Chàng trai ngước nhìn xung quanh để kiểm tra xem con Griffin kia đã rời đi hay chưa. Cậu ta lộ ra vẻ mặt vui sướng khi không nhìn thấy con Griffin đâu cả, sau đó những quả trứng tội nghiệp đã bị nhắm đến.

“Grahh!!... Grah!!... Grahhh!?.”

Khi bước đến gần những quả trứng chàng trai đã phát ra những tiếng kêu kỳ lạ, và sau đó cậu ta đã phá hủy một quả trứng với ngọn giáo trên tay mình. Hành động tiếp theo thì lại càng đáng sợ hơn nữa, cậu ta đang thưởng thức quả trứng bị phá hủy một cách ngon miệng.

Và rồi sau đó là những quả trứng khác của con Griffin, từng quả một đều bị ăn tươi nuốt sống bởi chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết.

“Grah~.” -Sau khi thưởng thức xong xuôi những quả trứng thì chàng trai đã nằm một chỗ với cái bụng no căng của mình, nhưng hành động đó đã bị phạt hiện bởi con Griffin.

“Vù!!... Vù!!...”. -Griffin đã trở lại tổ, cú đập của nó đang tạo ra những cơn gió của sự giận dữ. Bởi vì trước mắt nó là một kẻ x·âm p·hạm tổ và ăn thịt những đứa con của mình.

Nó lập tức kêu lên một tiếng thất thanh vang dội khắp nơi trên vùng đất đấy, những sinh vật ở bên dưới khu rừng lập tức hoảng loạn và chạy đi tránh xa nơi mà con Griffin đang ở. Nhưng có một kẻ lại không hề chạy trốn, đó chính là chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết.

Chàng trai không một chút sợ hãi với con Griffin, với trên tay là ngọn giáo gỗ cậu ta đã lập tức lao đến nó.

“!!!GRAH!!!.” -Chàng trai kêu lên và khi lao đến phía con Griffin một cơn gió mạnh đã xuất hiện. Con Griffin đã bay lên cao và sau đó nó dang rộng đôi cánh ra, một cơn cuồng phong lớn được tạo nên với sự vỗ cánh của nó.

Chàng trai kia không thể tránh khỏi việc bị thổi bay khỏi cái tổ đó. Cậu ta văng ra phía xa và rơi xuống vách núi cao, nhưng sự giận dữ của con Griffin vẫn chưa kết thúc.

Từ trên cao con Griffin đang lao đến phía chàng trai, nó giơ đôi chân ở phía trước của mình ra với ý định sẽ đè bẹp chàng trai.

Lúc này thì chàng trai chỉ có thể giơ ngọn giáo gỗ ra để chống đỡ lại con Griffin, nhưng sự thật chuyện đó là không thể.

“...!!GẶC!!...”. -Ngọn giáo gỗ lập tức bị gãy làm đôi.

Sau đó đôi chân phía trước của con Griffin đã đè bẹp chàng trai và đẩy mạnh cậu ta lao xuống phía dưới.

Nhưng thật may mắn làm sao ở phía dưới là một con sông lớn trải dài ra khắp nơi trong khu rừng, chàng trai cứ thế mà bị con Griffin đè và lao xuống mặt nước.



“...!!!TỦM!!!...”. -Một cơn dư chấn mạnh đã được tạo ra khi con Griffin và chàng trai v·a c·hạm với mặt nước.

-------------------------------------

Cùng thời điểm khi cơn dư chấn được tạo ra do con Griffin và chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết.

Bên trong khu rừng Raidou hiện đang bước đi qua những bụi rậm và hàng cây xanh.

“Xào!!.. Xạc!!..”. -Raidou vừa bước đi vừa đề phòng mọi thứ xung quanh mình, cậu hiện đang cố gắng để tìm kiếm lối ra khỏi khu rừng này.

“Mình cảm thấy đói bụng quá, không biết lúc này có ai đang tìm mình không nữa?.”

Raidou ngước nhìn bầu trời đầy mây và tự hỏi liệu có một ai nhận ra sự biến mất của cậu không.

“Hah.. Chắc là không đâ...

“...!!!TỦM!!!...”. -Trong lúc Raidou đang suy nghĩ thì một âm thanh to lớn vang dội khắp nơi bên trong khu rừng. Cả khu rừng dường như đã rung chuyển nhẹ sau âm thanh kinh khủng đó.. Đó chính là cú v·a c·hạm của con Griffin và chàng trai.

“Cái.. Cái quái gì thế!!?” -Raidou dựa vào một gốc cây khi khu rừng rung chuyển, cậu đã thật sự hoảng sợ đối với nơi này rồi.

“Mình... Mình phải rời khỏi khu rừng này!!”

“Phải rời đi, nơi đây thật khủng kh·iếp!!?.”

Raidou hoảng sợ lao đi qua những hàng cây xanh và bụi rậm. Mặc cho mọi thứ ở xung quanh mình có đáng sợ ra sao, cậu vẫn tiếp tục lao đi, dù cho sự mệt mỏi là không thể tránh khỏi.

“Ha..... Ha......” -Khi mặt trời chiều đi, Raidou đã tìm thấy được một con sông tại khu rừng rộng lớn này. Sau khi quan sát xung quanh thì Raidou không hề nhìn thấy một động vật hoang dã nào.. Bởi vì chúng đã chạy đi sau khi nghe thấy tiếng kêu tức giận của Griffin.

“Kỳ lạ thật, tại sao lại không có một con vật nào hết cả. Thường thì những nơi như sông hồ sẽ có động vật hoang dã lui tới kia mà.”

Raidou bước ra gần bờ sông. Cậu ngước nhìn xung quanh thêm một lần nữa để chắc chắn là không có động vật hoang dã nào ở đây. Raidou ngồi xuống ngắm mình dưới mặt nước của con sông, sau đó cậu đã không thể kiềm chế được cơn khát của mình.

“Haiz... Không thể tin nổi, biết là sẽ nguy hiểm nhưng mình vẫn uống nước từ con sông này”

“Nếu b·ị đ·au bụng thì sẽ phiền phức rồi đ..

Raidou dừng tất cả những dòng suy nghĩ của mình lại, bởi vì trước mắt cậu là một cảnh tượng không thể mô tả thành lời.

Trước mắt Raidou chính là chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết. Hắn ta hiện đang trần như nhộng và chổng mông lên bầu trời.. Lý do là vì hắn ta đang trôi dạt theo con sông trước mắt Raidou.

Cơ thể của chàng trai đó trong rất tàn tạ và có những v·ết t·hương khá nặng ở bên trên người.

“Cái.. Cái quái gì thế!!?.”

...Kết thúc...

Lời Tác Giả: Vì một số lý do, nên mình đã dùng từ 'Trần như nhộng' để diễn tả nhân vật không mặt quần áo.

Chỉ vì thuần phong mỹ tục mà thôi, mong các bạn thông cảm.