Chương 6: Cuộc gặp gỡ định mệnh tại con sông.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
Sáng hôm sau khi bình minh vừa ló dạng, cũng chính là lúc những sinh vật khác tỉnh dậy và bắt đầu một ngày mới.
Nhưng ở đâu đó vẫn có những sinh vật còn đang say sưa với giấc ngủ của mình, và một trong số đấy chính là Raidou.
“Khò... Khò...” -Raidou hiện đang nằm ngủ trên mặt đất và kế bên là đống tro tàn của trại lửa nhỏ hôm qua.
“Gra!!.. Grah!!!.” -Trong khi Raidou đang say sưa giấc ngủ của mình, thì ngay gần đó chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết đã tỉnh dậy. Hắn ta gào thét lên và giãy giụa một cách mãnh liệt.
Âm thanh của sự giãy giụa ngay trên mặt đất và tiếng gào thét chói tai đã khiến cho Raidou tỉnh giấc. Cậu mơ màng tỉnh dậy và ngước nhìn chàng trai tóc trắng, hắn ta hiện vẫn còn đang bị trói chặt bởi sợi dây nịt.
“Haaa.. Mới sáng sớm mà đã vậy rồi, ồn ào c·hết đi được.” -Raidou mơ màng ngáp một tiếng và phàn nàn về những âm thanh do chàng trai tóc trắng gây ra.
“Gra!!.. Grah!!!.” -Chàng trai tóc trắng vẫn cứ gào thét mặc cho mọi thứ ở xung quanh, sự giãy giụa càng ngày càng lớn mạnh cho đến khi Raidou bước đến.
“Ồn ào thật, hắn ta cứ như là một con thú hoang vậy.” -Raidou bước đến chỗ của chàng trai tóc trắng. Hắn ta hiện đang giãy giụa như thể là một con thú hoang bị trói buộc bởi những thợ săn.
“Này tên khốn, ngươi định giãy giụa đến khi nào đây hả?.” -Raidou lên tiếng với chàng trai tóc trắng. Nhưng hắn ta vẫn tiếp tục giãy giụa như thể là không hiểu được ngôn ngữ của Raidou.
Khi Raidou tiến đến gần hơn thì chàng trai tóc trắng liền di chuyển cơ thể.. Hắn ta đang giãy giụa đến gần hơn và cố gắng t·ấn c·ông Raidou bằng hàm răng cá mập của mình.
“Cái gì?.. Bị trối mà vẫn còn di chuyển được nữa sao!?.” -Raidou lùi bước lại và tránh xa hàm răng cá mập kia, nhưng chàng trai tóc trắng vẫn không dừng lại cuộc t·ấn c·ông của mình.
Cuối cùng thì Raidou đã không thể kiềm chế được cảm xúc của mình. Cậu đã quyết định sẽ sút hắn ta thêm một lần nữa.
Nhưng khi chân của Raidou đá vào chàng trai tóc trắng, thì hắn ta đã làm một hành động rất kỳ lạ.. Hắn ta hiện đang co rúm lại trước mặt Raidou.
Dường như hắn ta đã hoàn toàn ám ảnh với những cú đá vào hạ bộ đến từ Raidou,
Dường như hắn ta, đã hoàn toàn ám ảnh với những cú đá vào bộ hạ của Raidou.
Hành động co rúm đã khiến cho Raidou dừng lại quyết định sút vào chàng trai tóc trắng.. Trong hắn ta có phần nào đó đáng thương và Raidou hiện đang mềm lòng với hành động đấy.
“Giờ nghĩ lại, từ khi mình đến cái khu rừng này thì toàn gặp phải chuyện gì đâu không.. Mình, đói bụng quá.”
Raidou dừng lại quyết định sút chàng trai tóc trắng. Thay vào đó cậu đã đứng yên một chỗ và suy nghĩ về những gì đang xảy ra với mình.
“Haiz...” -Raidou ngồi xuống trước chàng trai tóc trắng. Hắn ta vẫn còn đang co rúm mặc dù Raidou đã dừng lại.
“Này!!. Ta sẽ cởi trói cho ngươi nhưng với một điều kiện, ngươi không được t·ấn c·ông ta!!!.”
Raidou đã nói chuyện với chàng trai tóc trắng, nhưng đáp lại chỉ là hành động co rúm đến từ hắn.
Raidou cũng không nói gì thêm nữa, cậu đưa tay đến và cởi sợi dây nịt ra khỏi chàng trai tóc trắng.. Mái tóc dài màu trắng tinh khiết của hắn ta đã mê hoặc Raidou một chút, và điều đó đã xém khiến cho cậu c·hết đi.
“GRAH!!.” -Ngay sau khi được cởi trói chàng trai tóc trắng đã t·ấn c·ông Raidou bằng bộ móng của mình. Nhưng may mắn là Raidou đã tránh được nó và thoát nạn trong gang tấc.
“May quá, xém nữa là tiêu đời rồi. Nếu như không tránh kịp thời thì mình sẽ c·hết mất.”
Raidou đã tránh được đòn t·ấn c·ông và hiện tại đang đứng giữ khoảng cách với chàng trai tóc trắng. Trên tay cậu hiện tại là sợi dây nịt của mình, và nó có thể sử dụng để tự vệ trước hắn ta.
“Gừ!!.. Gừ!!..”. -Nhìn thấy chàng trai tóc trắng có biểu hiện như một con thú hoang sắp sửa t·ấn c·ông, Raidou đã không ngần ngại sử dụng sợi dây nịt của mình.
“...!!PHỤP!!...”. -Raidou sử dụng sợi dây nịt đánh xuống dưới mặt đất để hù dọa chàng trai tóc trắng. Nó thật sự đã hiệu quả bởi vì ngay sau đó hắn ta đã lùi bước.
“GRAH!!.” -Chàng trai tóc trắng kêu lên một tiếng và sau đó chạy vào bên trong khu rừng với toàn bộ tứ chi của mình.
Chỉ lại Raidou ở tại bờ của con sông trong khu rừng. Bây giờ chẳng còn cách nào để biết được lối ra khỏi nơi đây, cậu nhìn con sông và tự nhủ rằng: “Có thể mình sẽ bắt gặp một ai đó nếu đi theo con sông này.”
Raidou đeo lại sợi dây nịt của mình, nhờ nó mà cậu mới có thể thoát nạn.. Mọi thứ đã kết thúc và Raidou không phải đối đầu với chàng trai tóc trắng nữa.
Raidou bước đi theo hướng dòng chảy của con sông với suy nghĩ sẽ gặp được một ai đó. Nhưng may mắn lại không đến với cậu nữa rồi, bởi vì ở phía sau đang có một mối nguy hiểm đến gần.
“...!!!ẦM!!!...”. -Ở ngay phía sau Raidou, một âm thanh lớn đã phát ra.. Âm thanh như thể một thứ gì đó đang phá hủy mọi thứ trước mắt nó.
Khi Raidou quay lại ngước nhìn thì trước mắt chính là chàng trai tóc trắng ban nãy, hắn ta đang chạy đến Raidou với tất cả tứ chi của mình.. Dường như hắn ta đang chạy trốn vì một thứ gì đó, và nó đã xuất hiện.
Từ bên trong khu rừng có những hàng cây đột ngột bị phá hủy chỉ trong tích tắc. Ngay sau đó một sinh vật có đáng sợ đã xuất hiện, nó chỉ có trong những truyền thuyết được lưu lại.. Đuôi và chân sau của sư tử, đầu và cánh với chân trước đại bàng.. Sinh vật này chính là 'Điểu sư' hay còn gọi là Griffin.
Con Griffin hiện đang cực kỳ tức giận với chàng trai tóc trắng, bởi vì những đứa con của nó đã bị ăn mất.
“Quái.. Quái vật!!!.” -Raidou hoảng sợ kêu lên thật to khi nhìn thấy con Griffin đang tiến đến gần.. Cậu liền quay người lại và chạy đi thật nhanh để giữ gìn mạng sống của mình.. Nhưng thật trớ trêu thay, chàng trai tóc trắng hiện đang chạy theo cậu vì một lý do nào đó.
“Ha...... Ha...... Đừng có đuổi theo, ngươi bị điên rồi ư!!!.”
Raidou hoảng loạn kêu lên. Ngay sau đó chỉ vì muốn cắt đuôi chàng trai tóc trắng cậu đã chạy vào khu rừng.. Nhưng cho dù là vậy, thì hắn ta vẫn đuổi theo cậu.
“ẦM!!!... ẦM!!!...”. -Raidou có thể nghe thấy được ở phía sau mình là âm thanh của sự phá hủy và giận dữ.. Con Griffin đang phá hủy tất cả mọi thứ ở ngay trước mắt, dù cho những việc làm đấy sẽ khiến cho nó b·ị t·hương.. Nhưng nó vẫn mặc kệ và tiếp tục t·ruy s·át chàng trai tóc trắng.
“Xào.. Xạc..”. -Raidou sợ hãi và chạy nhanh hết sức để có thể cắt đuôi được chàng trai tóc trắng.. Cậu đã chạy thẳng qua những bụi cây rậm rạp, mặc cho chúng đều rất ngứa ngáy.
“Ha...... Ha...... Cái... Cái quái gì thế này!!?.”
Raidou hét lên trong sự sợ hãi, trước mắt cậu là một vực thẳm trải dài ra phía xa. Phía bên dưới có một dòng nước chảy xiết mạnh đến khó tả.. Nếu như rơi xuống dưới thì chắc chắn Raidou sẽ c·hết.
Vì sự an toàn của mình, cậu đã lùi bước và quay người lại nhìn xem.. Chàng trai tóc trắng vẫn đang lao đến rất nhanh với tất cả tứ chi của mình, phía sau hắn ta có những hàng cây bị phá hủy từ từ cùng với đó là một hình bóng đáng sợ của con Griffin.
“Không... Không đừng có đến đây!!. Dừng lại mau, không thì sẽ c·hết đấ...
“...!!!BỤP!!!...” -Raidou hoảng loạn hét lên thật to, nhưng mọi thứ đã kết thúc chỉ với một cú v·a c·hạm.. Chàng trai tóc trắng đã lao đến và đẩy mạnh Raidou, điều đó làm cho cả hai rơi thẳng xuống dưới dòng nước chảy xiết.
“AHHHHHH!!!.” -Raidou gào thét trong tuyệt vọng, và sau đó mọi thứ lại trở nên im lặng.
“...!!!TỦM!!!...”.
-------------------------------------
Mọi thứ những tưởng đã kết thúc, cho đến khi bầu trời bắt đầu trở chiều.
Khi đó tại một con sông lớn nằm khá gần lối ra khỏi khu rừng, có một cô gái trẻ với mái tóc đuôi ngựa màu nâu và thân hình khá là thanh mảnh.
Cô gái ấy hiện đang ngồi bệt trên mặt đất và trong lòng là một khúc gỗ. Trên tay phải của cô ấy có một con dao đồng và xung quanh là những dụng cụ được sử dụng để điêu khắc.. Gần đó thì có một cây rìu và một giỏ đựng đồ, chúng đều là của cô gái trẻ kia.
“Ha...... Ha......” -Cô gái trẻ hiện đang phát ra những hơi thở mệt nhọc của mình, và hành động của cô đã giải thích điều đó.
Cô ấy hiện đang sử dụng con dao đồng để điêu khắc khúc gỗ trong lòng mình.. Nói là điêu khắc, chứ thật ra cô ấy chỉ đang sử dụng con dao để gọt khúc gỗ mà thôi.
Những giọt mồ hôi cứ thế chảy xuống dưới mặt đất, quần áo của người phụ nữ đã ướt đi một chút. Nói về quần áo của cô ấy thì trong chúng khá bẩn và rách rưới, một vài chỗ cũng đã được khâu vá lại.. Có lẽ cô ấy xuất thân từ một gia đình nghèo, hoặc là giống như vậy.
“Ha...... Ha......”. -Cô ấy vẫn tiếp tục công việc của mình, mặc cho đã khá là mệt.
Sự tập trung vào công việc của cô ấy thật đáng nể, đến mức mọi thứ xung quanh đều không thể lay động được cô.
Cứ như thế.. Thời gian lại trôi qua, và cuối cùng thì cô gái trẻ đã hoàn thành xong công việc của mình.
“Cuối cùng cũng hoàn thành rồi, cái này chắc là bán được khoảng tầm 4 Xu đồng.”
Cô gái trẻ lên tiếng và ngắm nhìn thành quả của mình. Nó là một cái bành xe ngựa, hoặc có lẽ là như vậy.. Bởi vì nó chỉ là một khúc gỗ có hình tròn, và một rãnh tròn ở ngay chính giữa.
Tuy vậy nó cũng là thành quả của cô gái trẻ ở trong ngày hôm nay. Cô ấy rất vui mừng và ngắm nhìn nó một cách chăm chút, đôi bàn tay sờ đang vào thành quả của mình.. Ta có thể thấy, trên ngón áp út của cô ấy có một chiếc nhẫn với những ký tự kỳ lạ.
“Nếu như là 4 xu đồng, thì mình có thể sẽ mua được một ít lương thự...
Trong khi đang tự nói chuyện một mình thì cô gái trẻ đã phát hiện được hai hình bóng kỳ lạ đang trôi nổi trên con sông.
Hai hình bóng đó có màu tóc hoàn toàn trái ngược nhau, đen tuyền và trắng tinh khiết.. Hai hình bóng đó không ai khác ngoài Raidou và chàng trai tóc trắng.
Nhìn thấy bọn họ đang trôi dạt lên bờ của con sông, cô gái trẻ đã đặt thành quả của mình xuống và tiến đến gần với bọn họ.
Hành động tiếp theo của cô gái trẻ cũng thật đáng nể. Bởi vì cô ấy đã kéo cả hai người bọn họ vào bờ và tránh xa mặt nước của con sông.
“Ha...... Ha...... Nặng quá.” -Cô gái trẻ đã cực kỳ mệt mỏi khi kéo cả hai lên bờ an toàn.
Cô ấy ngước nhìn bọn họ một cách tò mò và sau đó là ngại ngùng, bởi vì chàng trai tóc trắng hiện đang trần như nhộng.
“Ah!!... Tại sao người này lại thỏa thân như thế chứ?.” -Người phụ nữ đã che mặt lại vì ngại ngùng, nhưng ngay sau đó đã có một người tỉnh dậy.
“Học!!.. Học!!..” -Raidou đã tỉnh dậy và cậu liền ho sằng sặc trước mặt người phụ nữ.
“Mình.. Còn sống ư?.” -Raidou nằm trên bờ và tự hỏi.. Nhưng ngay sau đó cậu đã hoảng hốt ngồi đậy và ngước nhìn xung quanh.
“Con quái vật đó nó đâu rồi!!.” -Raidou hoảng hốt ngước nhìn xung quanh để tìm kiếm con Griffin, nhưng thay vào đó là một cô gái trẻ đang tỏ vẻ thắc mắc với cậu.
“Hể?.. Cô là ai?.” -Raidou lên tiếng và ngơ ngác nhìn cô gái trẻ. Cô ấy hiện đang che mặt của mình lại một cách ngại ngùng, không những chàng trai tóc trắng kia mà cả Raidou cũng đang để lộ cơ thể mình.
“Cậu.. Cậu tỉnh dậy rồi ư?.” -Cô ấy giao tiếp với Raidou, nhưng vẫn còn che mặt của mình.
Raidou thấy vậy thì tò mờ hỏi: “Cho hỏi, cô bị làm sao thế?.”
“Không có gì đâu, chỉ là tôi bị nước vào mắt mà thôi!?.” -Cô ấy lên tiếng và sau đó cũng đã dừng lại hành động che mặt của mình.
Raidou lúc này mới để ý đến mọi thứ, một nơi trống trải và những hàng cây xanh ở xung quanh mình. Một con sông trải dài ra phía xa, và một cô gái trẻ trước mắt.
Nhưng Raidou đã hoảng hốt khi nhìn thấy được chàng trai tóc trắng ở kế bên mình.
Hắn ta trần như nhộng và hiện đang nằm chổng mông lên trời, đó là lý do mà cô gái trẻ kia ngại ngùng.
Raidou cũng đã nhận ra được cô gái ấy đã cứu sống cậu và chàng trai tóc trắng kia.
“Thành thật cảm ơn cô vì đã cứu tôi!!.”
“Không.. Không cần phải cảm ơn đâu, cứu người là chuyện đương nhiên cơ mà.”
Cô gái trẻ đã mỉm cười với Raidou, và điều đó khiến cho cậu cảm thấy khá vui lòng. Cũng may là gặp được cô ấy, nếu không thì Raidou đ·ã c·hết trôi mắt rồi.
“Tôi tên là Raidou, hân hạnh được gặp cô.”
Raidou tranh thủ giới thiệu về bản thân mình, mặc cho cô gái hiện đang khá ngại ngùng khi thấy chàng trai tóc trắng kia.
Raidou phải tỏ ra thân thiện nếu không thì sẽ lại đánh mất đi cơ hội tìm lối ra khỏi khu rừng này.
“Tôi.. Tôi là Califa, rất vui được gặp cậ...
“GRAHHH!!!.” -Trong khi cô gái trẻ đang giới thiệu về bản thân mình, thì chàng trai tóc trắng đã đột ngột tỉnh dậy và gào thét một cách đáng sợ.
Và khi chàng trai nhìn thấy cô gái trẻ, hắn ta lại hành động như thể một con thú hoang.
Nhưng mà Raidou đâu thể để hắn ta được nước lấn tới, cậu đã lao đến và giữ chặt hắn ta lại.
“Đủ rồi, đừng có mà gây ra rắc rối nữa!!”
“Tất cả đều là tại ngươi mà ta mới rơi xuống dưới vực!!!.”
“Grah.. Gra..” -Chàng trai tóc trắng đột nhiên thay đổi một cách kỳ lạ, hắn không còn cái vẻ hung dữ như lúc nãy nữa.
Thấy thế thì Raidou cũng không giữ chặt hắn ta nữa, nhưng cậu vẫn phải đề phòng trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.
“Cậu.. Cậu ấy ổn chứ?.” -Cô gái trẻ lúc này đã lên tiếng với khuôn mặt lo lắng của mình, và có chút sợ sệt.
“Haha.. Cô không cần phải sợ đâu, chỉ là do cậu ta hơi hoảng sợ một chút mà thôi.”
Raidou mỉm cười và thả lỏng tay của mình ra khỏi cổ của chàng trai tóc trắng. Mọi thứ đã ổn định hơn, và cô gái trẻ cũng không còn cái vẻ sợ sệt nữa.
“Nhân tiện cho tôi hỏi cái.. Cô có biết đường nào để ra khỏi khu rừng này không?.”
Raidou đã tranh thủ hỏi về lối thoát khỏi khu rừng c·hết tiệt này, cô gái trẻ cũng không giấu giếm gì mà bảo: “Tất nhiên là tôi biết rồi. Nếu muốn thì tôi có thể dẫn cậu đến ngôi làng của mình cũng được.”
Nghe thấy người phụ nữ nói thế, Raidou lập tức mừng rỡ và nói: “Làm phiền cô, xin hãy dẫn tôi ra khỏi khu rừng này!!.”
“Ừm.. Tất nhiên rồi.” -Cô gái trẻ đã đồng ý dẫn đường cho Raidou, điều đó khiến cho cậu vui mừng đến mức không thể tả được thành lời.
“Xin hãy chờ chút, tôi cần phải dọn dẹp dụng cụ của mình.” -Cô gái trẻ vừa nói vừa dọn dẹp những dụng cụ trên mặt đất.. Tất cả dụng cụ đều được cất vào cái giỏ đựng đồ, và cây rìu thì được cô ấy đeo ở sau lưng.. Bánh xe gỗ thì được mang bằng chính đôi tay của cô ấy, và cả 3 người đã bước đi rời khỏi khu rừng.
Phải.. Cả 3 người nếu tính thêm chàng trai tóc trắng kia, hắn ta đang theo bước Raidou và cô gái trẻ với tất cả tứ chi của mình.
“Này Raidou.. Cậu ta có ổn không, tại sao lại phải đi bằng 4 tứ chi như thế chứ?.”
Cô gái trẻ đã hỏi Raidou về chàng trai tóc trắng.. Raidou thì cứ nói suông cho qua chuyện, bởi vì cậu còn không thể hiểu được hắn ta kia mà.
“Ừm.. Vì một số lý do, nên giờ đây đầu óc của cậu ta không được tốt lắm.”
Sau khi nghe Raidou giải thích suông thì cô gái trẻ đã tỏ vẻ thương hại cho chàng trai tóc trắng. Hắn ta thật tội nghiệp đối với cô ấy.
“Thế.. Tên của cậu ta là gì vậy, tôi vẫn chưa được biết nên là...”
Raidou đã không lường trước được chuyện này, ai mà ngờ cô ấy lại hỏi tên chàng trai tóc trắng chứ.
“Tên của cậu ta à...” -Raidou suy nghĩ nhiều hơn, nếu giờ hỏi chàng trai tóc trắng thì chắc gì hắn ta đã hiểu được.
“Thôi thì chọn đại một cái tên vậy.. Để xem nào.” -Raidou suy nghĩ một lúc và sau đó, cậu đã thốt lên một cái tên giống với chính mình.
“Ruijerd.. Tên của cậu ta là Ruijerd.”
Khi nghe được cái tên đó cô gái trẻ đã lập tức cười khúc khích và bảo: “Ahahaha!!. Hai người các cậu có cái tên lạ thật đấy.”
Sau khi cưới khúc khích xong, cô gái trẻ đã dừng bước lại.. Cô ấy quay người lại và nở rộ một nụ cười hiền lành ở bên trên khuôn mặt của mình.
“Thật vui khi được gặp gỡ hai người các cậu, hãy để tôi tự giới thiệu lại thêm một lần nữa”
“Tên của tôi là Califa... Califa Jerome!!.”
...Kết Thúc...