Chương 8: Truyền thuyết Aurora's, 2 người con của dải sáng tương lai.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
Bầu trời cuối cùng cũng đã tối đi.
Raidou và Ruijerd đã được một cô gái trẻ tên Califa giúp đỡ.. Cả hai hiện đang ngồi một góc ở bên trong nhà của cô ấy.
Sau khi ăn hết ổ bánh mì mà Califa đưa cho thì Raidou và Ruijerd đã vào bên trong nhà của Califa để tá túc.
“Hai cậu thật sự sẽ không sao chứ?.”
“Ừm.. Sẽ không sao đâu, chúng tôi đều ổn cả mà.”
Califa hiện đang nằm trên chiếc giường gỗ nhỏ của mình.. Cô ấy đã rất lo lắng khi Raidou quyết định ngủ ở bên dưới sàn nhà.
Califa đã ngỏ lời nhường lại chiếc giường gỗ cho cả hai, nhưng đáp lại chính là sự từ chối đến từ Raidou.. Cậu không thể c·ướp đi nơi ngủ của cô ấy, được cho đồ ăn và tá túc qua đêm đã là quá tốt rồi.
“Được rồi.. Nếu có chuyện gì thì cứ kêu tôi nhé.”
Califa cuối cùng cũng đã quyết định đi ngủ. Nhưng sự lo lắng dành cho hai người Raidou và Ruijerd thì vẫn còn đó.
“Hai cậu có thể sẽ bị lạnh đấy, nếu muốn thì cứ lấy miếng vải trên những cái thùng gỗ đó.. Chúng sẽ giúp ích rất nhiều trong việc giữ ấm đấy.”
Đến cuối cùng thì Califa vẫn muốn giúp đỡ cho cả hai.. Lần này thì Raidou đã không thể từ chối được, cậu đã kiểm tra những cái thùng gỗ và lấy đi 1 miếng vải.
Cái thùng gỗ mà Raidou kiểm tra không phải được sử dụng để chứa đựng lương thực, vì thế mà cậu đã lấy miếng vải lớn ở bên trên để sử dụng.
“Thành thật cảm ơn cô, Califa.” -Raidou đã sử dụng miếng vải lớn để giữ ấm cho mình, còn về phần Ruijerd thì không cần thiết phải lo lắng.. Ruijerd đã ngủ th·iếp đi ngay kế bên Raidou.. Tư thế ngủ của Ruijerd như thể là một con thú đang co mình lại.
“Raidou.. Bạn của cậu sẽ ổn chứ?.”
“Ừm.. Sẽ ổn thôi, cậu ta chịu đựng tốt lắm.”
Califa đã tỏ ra lo lắng cho Ruijerd. Nhưng ngay lập tức Raidou đã lên tiếng dẹp bỏ sự lo lắng đấy của cô ấy.
“Vậy thì, chúc các cậu ngủ ngon nhé.”
Califa đã chìm vào giấc ngủ của mình. Cô ấy cũng không quên chúc cho cả hai người Raidou và Ruijerd.
“...” -Mọi thứ đã trở nên yên tĩnh.. Califa và Ruijerd đã chìm vào giấc ngủ của mình, chỉ còn lại Raidou là vẫn đang thức giấc.
“Lạnh như thế mà vẫn ngủ được ư?.” -Raidou nhìn vào Ruijerd và tự hỏi.
Ruijerd ngủ ngay kế bên, cậu ta hoàn toàn không run rẩy hay cảm thấy lạnh.. Đúng thật là rất kỳ lạ.
Raidou im lặng ngước nhìn Ruijerd một lúc, nhưng ngay sau đó cậu đã dừng lại và bắt đầu chìm vào giấc ngủ của mình.
Nhưng vẫn còn chút gì đó bên trong Raidou.. Cậu tự hỏi rằng hiện tại mình đang ở đâu, liệu có cách để trở về nhà không.. Cuối cùng thì Ruijerd tại sao lại đi theo cậu.
Những dòng suy nghĩ đó cứ hiện ra bên trong đầu của Raidou, cho đến khi đôi mắt của cậu nặng trĩu dần đi.
Raidou đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ của mình.. Mọi thứ đều trở nên yên tĩnh và không còn một tiếng ồn nào cả.
-------------------------------------
Trong khi tất cả mọi người chìm vào giấc ngủ của mình, thì tại một nơi xa có hai kẻ vẫn còn đang thức giấc.
Tại khu rừng nơi mà Raidou từng đặt chân đến, có hai Gã Orc hiện đang bước đi trên một con đường mòn.. Bọn chúng chính là Lankak và Loreb, hai Gã Orc từng g·iết c·hết nhóm người khi trước.
“Anh Lankak!!.. Em đói bụng quá, khi nào mới có đồ ăn thế?.”
Một trong hai kẻ đã lên tiếng than phiền về cái bụng đói của mình. Không ai khác ngoài Loreb, Gã Orc to béo với trên tay là thanh đao lớn được làm từ xương.
Gã Orc còn lại thì chính là Lankak. Hắn ta có một thân hình to lớn và vạm vỡ với những khối cơ bắp trải dài khắp nơi trên cơ thể.. Vũ khí mà hắn ta sử dụng chính là một cây rìu to lớn được rèn từ kim loại đến từ quê hương chủng tộc Orc.
Cả hai Gã Orc đều mặc một bộ giáp da thú dày trên người, và chúng trong cực kỳ đáng sợ với ngoại hình của mình. Nước da xanh lục cùng với 2 cây răng nanh nhô ra từ miệng, chiều cao thì kẻ nào cũng trên 1m9.
“Ngươi đừng có nhắc đến chuyện ăn uống nữa, chúng ta đến lục địa này không phải là vì thứ đó!!.”
“Nhưng mà anh, đã một ngày rồi em có ăn uống đâu.”
Gã Orc Lankak tỏ vẻ khó chịu với những lời mà Loreb nói ra.. Nhưng ngay sau đó Lankak đã dừng bước, và hắn ta ngước nhìn Loreb nói: “Nếu ta nhớ không sai thì có một vài ngôi làng không tên đang ở gần đây.. Nếu ngươi muốn, thì chúng ta có thể đó.”
Gã Orc Loreb mừng rỡ và vỗ bụng của mình mà nói: “Tuyệt, những ngôi làng không tên đều là của lũ nhân loại!!."
Sự mừng rỡ đó của Loreb khiến cho Lankak cảm thấy khá tức giận.
“Đừng có mà mừng vội. Chỉ là lần này thôi, sẽ không có lần sau đâu.. Mục đích của chúng ta khi đến lục địa này không phải là để ăn uống, ngươi nên nhớ điều đấy Loreb.”
Hai Gã Orc lại tiếp tục bước đi trên con đường mòn tại khu rừng. Xung quanh là những hàng cây xanh, mọi thứ đều yên tĩnh chỉ có duy nhất tiếng bước chân của hai Gã Orc.
“Anh Lankak.. Chúng ta đến đây để tìm kiếm thứ đó, nhưng nó thật sự có tồn tại không?.”
Trong khi bước đi, Loreb đã hỏi chuyện về mục đích của cả hai.. Có vẻ như hai Gã Orc này đến từ một nơi rất xa xôi.
“Tất nhiên là nó có tồn tại rồi, ngươi cũng từng thấy qua rồi kia mà!!”
Lankak liền lên tiếng trả lời đứa em của mình. Ngay sau đó Loreb cũng đã hỏi thêm về mục đích khi đến đây.
“Vậy chúng ta có thể lấy được nó không anh Lankak?.”
Câu hỏi của Loreb đã khiến cho Lankak dừng bước. Hắn ta quay lại nhìn đứa em của mình và bảo: “Tất nhiên là được rồi, ở cái lục địa này làm gì có kẻ nào mạnh hơn chúng ta!!.”
“Phải.. Anh nói đúng.. Cái lục địa nhỏ bé này còn không bằng một góc với quê hương ta!!.. Nơi đây chỉ toàn là lũ nhân loại yếu đuối mà thôi!!.”
Hai Gã Orc đều nở rộ một nụ cười đáng sợ ở bên trên khuôn mặt. Bọn chúng cực kỳ tự tin với sức mạnh và khả năng của mình.
Sau đó cả hai bọn chúng đã tiếp tục bước đi trên con đường mòn.
Mục tiêu bây giờ chính là tìm kiếm thức ăn cho Loreb, và những ngôi làng không tên chính là n·ạn n·hân của chúng.
-------------------------------------
Trở lại với Raidou và Ruijerd, mặt trời cuối cùng cũng đã ló dạng.
Raidou đã thức dậy ngay lập tức, cậu lại gặp phải những cơn ác mộng về cái ngày hôm đó.. Chúng vẫn ám ảnh cậu, mặc dù đã cố gắng quên đi rồi.
“Lại là giấc mơ đó, sao cứ phải là con bé cơ chứ?.”
Raidou cảm thấy hơi nhức đầu khi vừa mới tỉnh dậy. Có vẻ như việc ngủ ở trên sàn nhà và gặp phải những cơn ác mộng đã khiến cho đầu cậu nhức nhối.
“Hể?.. Hắn ta đâu mất rồi?.” -Raidou bất ngờ và ngơ ngác khi không nhìn thấy Ruijerd đâu cả.. Nhưng ngay sau đó cậu đã thở phào nhẹ nhõm, bởi vì Ruijerd đã biến mất và có thể đã trở về khu rừng kia.
“Cái tên đó phiền c·hết đi được, hắn ta rời đi cũng là chuyện tốt thôi.”
Raidou ngồi dậy và ngước nhìn xung quanh, cánh cửa của ngôi nhà hiện đang mở tung ra chắc chắn là do Ruijerd đã làm.
Bởi vì chủ nhà hiện đang nằm ngủ trên chiếc giường gỗ. Califa vẫn còn chìm trong giấc ngủ của mình và cô ấy hiện đang cười vì điều gì đó.
“He... He.. He!!.” -Raidou bị thu hút bởi tiếng cười của Califa.. Có thể cô ấy đang mơ thấy một điều gì đó vui vẻ chăng.
“...” -Raidou nhìn Califa và sau đó vui vẻ rời khỏi ngôi nhà, cậu không hề muốn làm phiền giấc ngủ của cô ấy.
“...!!TỦM!!...”. -Nhưng khi bước ra khỏi ngôi nhà của Califa. Raidou đã phải ngơ ngác và ngạc nhiên trước cảnh tượng ở phía con sông, Ruijerd vẫn còn ở đây và cậu ta không hề trở về khu rừng kia.
“Haiz.. Mình cứ tưởng hắn ta đã rời đi rồi cơ chứ.”
Raidou thở dài và thất vọng khi nhìn thấy Ruijerd.
Ruijerd chính là chàng trai có mái tóc dài màu trắng tinh khiết, và cậu ta có những hành động và cư xử như thể là một con thú đến từ rừng.. Hiện tại thì cũng không khác gì là bao, Ruijerd đang làm một cái gì đó ở dưới con sông gần nhà Califa.
“Cái tên này lại làm cái quái gì nữa thế?.”
Raidou ngơ ngác khi nhìn thấy được hành động của Ruijerd. Cậu ta như thể đang chờ đợi một thứ gì đó trôi đến theo dòng chảy của con sông, và tất nhiên đó là cá rồi.
Ngay lập tức Ruijerd đã lặn xuống và bắt lấy được một con cá bằng hàm răng của mình. Hành động đó khiến cho Raidou cũng phải nể phục, nhưng mà cũng thật kinh khủng khi ngậm một con cá còn sống.
“Hắn ta giỏi thật, nhưng mà cũng kinh khủng quá rồi đi.”
Raidou đã cảm thấy hơi kinh tởm, và ngay sau đó Ruijerd đã nhìn thấy được cậu.
“GRAH!!.”
“Hể?.. Này chờ đã!?.”
Ruijerd đột ngột chạy đến với tất cả tứ chi của mình, điều đó khiến cho Raidou phải đề phòng mà lùi bước.. Nhưng rồi hành động tiếp theo của Ruijerd đã làm cho sự đề phòng đấy biến mất.
“Cái.. Cái gì đây?.” -Khi chạy đến nơi Ruijerd đã nhả con cá ra khỏi miệng của mình.. Raidou phát kh·iếp khi nhìn thấy con cá nằm trên đất, nó có những v·ết t·hương do răng cắn phải và máu thì đang chảy ra xung quanh.
“Ha... Haha.” -Raidou đang nở một nụ cười gượng gạo và khó xử bên trên khuôn mặt của mình.
Rõ ràng là Ruijerd tặng cho cậu con cá, nhưng mà nó thật sự quá kinh khủng rồi đi.. Ai lại dám nhận nó cơ chứ.
“WOAH!!. Là cá kìa!!?.” -Những tưởng không một ai cần đến con cá kia thì từ bên trong nhà Califa đã xuất hiện với vẻ mặt đầy hứng khởi.
“Cô đã dậy rồi sao Califa.” -Raidou đã có chút giật mình khi Califa đột ngột xuất hiện từ phía sau.
“Này.. Này.. Cậu dự định sẽ làm gì với nó?.”
Califa nhìn vào con cá trên đất và hỏi Raidou về dự định.. Nhưng ngay sau đó cô ấy đã lộ ra quyết định thật sự của mình.
“Hay.. Hay là chúng ta nướng nó lên đi, cũng đã rất lâu rồi tôi chưa thử qua vị cá.”
Califa dương như rất muốn làm thịt con cá mà Ruijerd đã bắt về cho Raidou.
Nhìn thấy được Califa như thế Raidou đã không hề từ chối mà còn mừng rỡ đồng ý ngay lập tức.
“Tất nhiên rồi, nếu như cô muốn thì cứ việc lấy nó đi.”
“Hả!!. Thật sao!!.” -Califa liền mừng rỡ khi nghe được những lời đó.. Raidou cũng đã lên tiếng nói thêm một vài lời để chắc chắn thêm với Califa.
“Ừm!!.. Tôi chẳng biết nên làm gì với nó cả, vì vậy cô cứ tự nhiên mà lấy nó.”
Califa tròn mắt vì bất ngờ. Ngay sau đó cô ấy đã nở rộ một nụ cười vui mừng bên trên khuôn mặt.
“Thế thì chờ tôi một chút.. Để tôi đi lấy đồ nhóm lửa và một ít cành cây khô!!.”
Califa liền chạy ra phía sau nhà của mình. Ngay sau đó cô ấy đã trở lại với trên tay là những cành cây khô.. Có vẻ như cô ấy đã để chúng ở phía sau nhà của mình khá lâu rồi, nhưng hôm nay mới có dịp sử dụng đến.
“Hể?.. Chờ đã, cô tính dùng nhánh cây đó để nhóm lửa ư?!.”
Raidou đã rất bất ngờ và thắc mắc thứ trên tay của Califa hiện giờ. Một nhánh cây được gọt dũa khá gọn gàng và tất nhiên nó được sử dụng để nhóm lửa rồi.
“Bộ có chuyện gì sao?.” -Califa ngơ ngác và khó hiểu ngước nhìn Raidou.
“Không phải... Ý của tôi là, tại sao cô lại sử dụng cách nhóm lửa này cơ chứ?.”
Nhìn thấy Raidou hỏi mình như thế, Califa đã cực kỳ khó hiểu và ngơ ngác. Cô ấy nhìn Raidou và lên tiếng hỏi: “Tất nhiên là phải sử dụng cách này rồi.. Không lẽ vẫn còn cách khác để nhóm lửa sao?.”
Raidou thật sự không thể tin được rằng Califa lại sử dụng cách tạo lửa kiểu này.
Cậu cũng đã từng thử qua cách đó, nhưng kết quả nhận được là thất bại toàn tập cùng với cơn đau ở 2 lòng bàn tay.. Cứ sử dụng lực để xoay một nhánh cây, điều đó thật sự quá khó khăn rồi đi.
“Ch.. Chờ đã, cô không xử lý con cá trước khi nướng lên ư?!.”
“Hả?.. Chúng ta phải xử lý nó rồi mới nướng được sao??.”
Raidou ngơ ngác nhìn Califa. Cậu tự hỏi những người sinh sống ở đây đều như thế, hay chỉ có một mình cô ấy là vậy.
“Tất nhiên là chúng ta phải xử l...
“Hehe.. Sẽ không sao đâu mà.” -Califa mỉm cười và lên tiếng cắt ngang lời của Raidou.
Rõ ràng là Califa đang rất muốn làm thịt con cá kia, đến mức mà khuôn mặt cô đã lộ rõ điều đó.
“Vậy ư...” -Đến nước này thì Raidou cũng không biết nói gì thêm nữa. Cậu đành ngồi một chỗ và ngắm nhìn Califa tạo ra lửa bằng nhánh gỗ.
“Rai.. Raidou.. Cậu giúp tôi rửa qua con cá được không?.”
Trong khi Califa đang chuẩn bị tạo ra lửa thì cô ấy đã lên tiếng nhờ đến sự giúp đỡ của Raidou.
“Hể... À tất nhiên rồi.” -Raidou không chần chừ mà ngồi dậy. Cậu cũng không quên mượn Califa một số dụng cụ để tiện thể xử lý qua con cá kia.
“Dao sao?.. Hình như tôi để chúng bên trong nhà của mình đấy.”
Raidou đã xin phép sử dụng con dao của Califa.. Ngay sau đó cậu đã tiến đến con sông và bắt đầu xử lý con cá đấy, việc này tốn kha khá thời gian nhưng mọi thứ đều suôn sẻ cả.
“Được rồi.. Trước khi nướng lên chúng ta phải để cho nó ráo cái đã.”
“Hả?.. Tại sao việc nướng cá, lại phải rườm rà như thế chứ..”
Sau khi xử lý xong con cá kia, thì cũng chính là lúc Califa nhóm lửa xong xuôi.
Thật sự thì Raidou đã rất ngạc nhiên, bởi vì Califa đã tạo ra một lửa trại nhỏ ở ngay trước ngôi nhà của mình.. Cô ấy thật giỏi khi có thể làm nhanh đến thế.
“Woah.. Nhìn nó thôi mà tôi không thể chờ đợi được nữa rồi.”
“Đừng hấp tấp vậy chứ, dù sao thì nó là của cô kia mà.”
Raidou đã sử dụng một nhánh cây ghim vào con cá, sau đó thì cắm thẳng xuống đất ngay gần lửa trại.
Việc còn lại thì chỉ cần chờ đợi mà thôi.
Và trong khi chờ đợi Raidou đã nhìn thấy được sự háo hức của Califa, như thể là rất lâu rồi cô ấy mới được ăn thịt.
“Mà này Califa, tại sao cô lại sử dụng cách tạo lửa vừa rồi.. Rõ ràng là có rất nhiều cách cơ mà, ví dụ bật lửa này.”
Im lặng và chờ đợi cũng không phải là cách tốt, Raidou đã lên tiếng bắt đầu một cuộc trò chuyện với Califa.
“Bật lửa?.. Cậu đang nói về thứ gì vậy??.”
“Hể.. Cô thật sự không biết nó ư?.” -Raidou tỏ vẻ khó hiểu khi Califa bảo không biết đến bật lửa.. Cô ấy cũng đã gật đầu để chắc chắn thêm về lời nói của mình.
“Từ từ đã, chờ tôi chút. Để xem nó đâu rồi nhỉ.”
Raidou rất muốn cho Califa xem qua chiếc bất lửa của mình.
Nhưng khổ nỗi là, khi cậu lục lọi lại đống quần áo cũ của mình thì nó đã không còn ở đó nữa.. Dường như cái bật lửa đã rơi khỏi quần áo của cậu khi đang chạy khỏi con Griffin lúc trước tại khu rừng.
“C·hết thật, hình như tôi làm rơi mất nó rồi.”
Raidou đã cố gắng lục lọi lại đống quần áo cũ của mình, nhưng mọi thứ đều vô vọng.. Chiếc bật lửa đã thật sự mất rồi.
“Cậu làm mất thứ bật lửa kia rồi sao.”
“Ừm.. Có thể nó đã rơi mất khi tôi đang ở trong khu rừng.”
Raidou đành ngậm ngùi mà ngồi xuống đất ngay trước lửa trại đang rực cháy.
Thay vì cho cô ấy xem trực tiếp, cậu đã quyết định chuyển qua mô tả về chiếc bật lửa.. Sau khi nghe kể về công dụng của chiếc bất lửa Califa đã tròn mắt kinh ngạc.
“Woah!!.. Thần kỳ thật, không thể ngờ được thứ đó lại có thể tạo ra lửa đấy, nó cũng là ma đạo cụ phải không?!.”
“Ma.. Ma đạo cụ?.” -Lần đầu tiên Raidou nghe qua thứ đó, nhưng cậu cũng chẳng tò mò gì cả.
“Ừm.. Nó cũng khá giống vậy đấy.” -Và để giải thích về chiếc bật lửa thì chắc chắn sẽ rất lâu lắc, thành ra Raidou đã nói suông cho qua chuyện.
“Phải rồi.. Hôm qua cô có bảo là khi nào rảnh thì sẽ kể cho tôi nghe về truyền thuyết Aurora's nhỉ?.”
“À.. Đúng thật là tôi đã nói như thế, nhưng cậu thật sự muốn nghe nó sao?.”
“Ừm.. Tôi muốn nghe thử xem truyền thuyết đó ra làm sao.”
Trong khi đợi chờ con cá được nướng chín Raidou đã tranh thủ hỏi về truyền thuyết Aurora's.. Califa đã từng nhắc đến nó trong lúc đang giải thích về loại tiền tệ ở nơi đây.
“Được rồi, nếu như cậu đã nói vậy.”
Califa đã quyết định kể câu chuyện về truyền thuyết Aurora's.. Raidou đã sẵn sàng lắng nghe cô ấy, một giọng nơi nhẹ nhàng đã được cất lên.
“Đã từ rất lâu rồi.. Từ thuở sơ khai của thế giới này, có một vương quốc được người đời gọi với cái tên Kadetia”
“Vào một ngày nọ khi bình minh vừa ló dạng, những nhà tiên tri ở vương quốc Kadetia đã tụ tập lại và thông báo cho nhà vua về một sự kiện đặc biệt.. Giữa đêm trăng tròn khi tất cả những ngôi sao sắp xếp lại thành một hàng, sẽ có 2 luồng dải sáng rực rỡ xuất hiện trên bầu trời và trải dài khắp nơi trên mọi lục địa”
“Tuy rằng nhà vua đã nửa tin nửa ngờ vào những lời tiên đoán đó, nhưng nó thật sự đã xảy ra.. Vào cái ngày trọng đại mà lời tiên đoán nhắc đến, đã có 2 luồng dải sáng xuất hiện trên bầu trời giữa đêm khuya”
“Vào cái đêm hôm đó đã có 2 tiếng khóc được cất lên ngày bên trong cung điện của nhà vua.. Một cặp song sinh đã chào đời và đó chính là con của nhà vua, nhưng đấy không phải là điều kỳ diệu mà những nhà tiên tri nhắc đến”
“Điều kỳ diệu chính là cặp song sinh đều mang trên người một hình ấn kỳ lạ, kèm theo đó là màu tóc khác thường so với những người ở xung quanh.. Màu tóc đen tối và trắng thuần khiết khiến cho cả cung điện phải sửng sốt và kinh ngạc.”
Kể đến đây thì Califa chợt khựng lại và ngước nhìn Raidou.. Cô ấy hiện đang chăm chú vào mái tóc của Raidou và Ruijerd một cách kỳ lạ.
“Ah!!.. Giờ để ý mới thấy, màu tóc của hai người các cậu giống hệt như trong câu chuyện này vậy!!.”
“Haha.. Chắc chỉ là trùng hợp mà thôi.”
Raidou đã mỉm cười và bảo mọi thứ chỉ là trùng hợp. Cậu còn không thể hiểu nổi Ruijerd nữa kia mà.
Califa cũng không hỏi gì thêm nữa, cô ấy lại tiếp tục câu chuyện về truyền thuyết Aurora's.
“Vào cái ngày định mệnh đó, ngay sau khi cặp song sinh chào đời thì nhà vua đã thật sự tin vào những lời tiên đoán.. Ngài ấy đã lắng nghe những nhà tiên tri rồi đặt tên cho hai đứa trẻ là Auras và Auros”
“Người anh trai sở hữu mái tóc trắng thuần khiết nên đã được ban cho cái tên Auros.. Còn người em trai thì sở hữu mái tóc đen tối nên đã được ban cho cái tên Auras.”
“Thời gian cứ thế mà trôi dần, khi cặp song sinh tròn 10 Tuổi thì một số điều kỳ lạ đã xuất hiện”
“Người anh trai Auros đã bộc lộ sức mạnh phi thường của mình kể từ khi còn bé, chỉ với tay không đã có thể nhấc một tảng đá lên.. Điều đó thật phi thường đối với những đứa cùng tuổi, vì vậy mà người dân đã bắt đầu tôn sùng Auros như thể là một người kế vị ngôi vua”
“Chính vì được người dân mến mộ và nhà vua sủng ái nên khi lớn lên Auros đã sinh ra cái thói kiêu ngạo.. Nhưng trái ngược với điều đó 'Auras' người em trai lại không hề kiêu ngạo mà còn rất kiệm lời”
“Mọi thứ cứ tiếp tục, cho đến cái ngày nhà vua quyết định truyền ngôi lại cho cặp song sinh.. Tất nhiên vì được lòng dân hơn người em trai, nên Auros đã được lựa chọn để lên làm vua của vương quốc Kadetia”
“Một buổi lễ trao ngôi vương đã được diễn ra tại cung điện.. Toàn thể người dân đều chúc mừng cho vị vua Auros, ngay hôm đó cả vương quốc đã rất náo nhiệt với những lễ hội kéo dài đến đêm”
“Nhưng ngay sau khi màn đêm buông xuống thì cũng chính là lúc nhà vua Auros đưa ra mệnh lệnh đầu tiên của mình.. Mệnh lệnh đó chính là t·ruy s·át người em trai Auras.”
“Nhưng tiếc rằng, khi mệnh lệnh đó được đưa ra thì người em trai Auras đã lặng lẽ biến mất khỏi cung điện.. Khi biết được tin này nhà vua Auros đã cử một số binh lính đi tìm kiếm Auras, nhưng mọi thứ đều công cốc”
“Không tìm thấy Auras nên nhà vua đã nhẫn tâm thông báo cho toàn thể dân chúng biết đến, đứa em trai của ngài đã đi theo lũ quỷ dữ”
“Đó là một lời nói dối.. Nhưng tất cả thần dân đều không nghi ngờ nhà vua Auros, mà bọn họ còn tôn sùng ngài ấy hơn nữa”
“Sáng hôm sau lệnh truy nã Auras đã được ban hành khắp nơi trên toàn lục địa.. Kể từ đó thần dân của vương quốc Kadetia đã xem Auras như là một kẻ được quỷ dữ lựa chọn, còn nhà vua Auros thì được tôn sùng như một vị thần trong mắt bọn họ”
“Bề ngoài thì là một vị vua tôn nghiêm được tất cả thần dân tôn kính, nhưng ẩn sâu bên trong Auros là một con ác quỷ với sự kiêu ngạo của mình”
“Kể từ cái ngày Auras rời đi, thì cũng chính là lúc con ác quỷ bên trong Auros trỗi dậy”
“Hình ấn trên tay Auros bắt đầu bộc lộ ra những sức mạnh phi thường, vì thế mà sự kiêu ngạo của hắn đã tăng lên đến mức đỉnh điểm”
“Năm 20 Tuổi.. Auros đã tập hợp q·uân đ·ội của Kadetia và bắt đầu gây c·hiến t·ranh với các vương quốc khác.. Dĩ nhiên với nguồn sức mạnh từ hình ấn kia nhà vua Auros đã chiến thắng và giành được mọi thứ mà mình muốn.. Từ địa vị, cho đến tiền bạc và tất cả mọi thứ”
“Đất nước Kadetia càng ngày càng thịnh vượng và rộng lớn sau những cuộc c·hiến t·ranh.. Nhưng kéo theo đó là sự suy đồi của lũ quý tộc và nhà vua Auros”
“Bản chất ác quỷ của Auros đã bộc lộ ra trước toàn thể thần dân của mình.. Hắn ta bắt đầu bóc lột và thác loạn mỗi đêm tại cung điện, đáng sợ hơn hết là người dân đã bị đem ra làm thức ăn”
“Cách hành xử của Auros cũng đã thay đổi, đã không còn là vị vua anh minh trong mắt thần dân Kadetia.. Bây giờ Auros chẳng khác gì một con ác quỷ cả và Kadetia như thể là địa ngục vậy.”
Raidou chăm chú lắng nghe Califa. Câu chuyện về truyền thuyết Aurora's khiến cho cậu phải tự hỏi liệu nơi này rốt cuộc là đâu.. Nhưng rồi Raidou đã dẹp bỏ những suy nghĩ đó và tiếp tục lắng nghe câu chuyện.
“Nhà vua Auros ngày càng tàn nhẫn với dân chúng và khiến cho cả vương quốc phồn vinh đang dần sụp đổ.. Nhưng ánh sáng hy vọng đã xuất hiện với thần dân của vương quốc Kadetia”
“Auras đã trở lại và cùng với những người đồng đội của mình lên kể hoạch lật đổ nhà vua Auros”
“Vào đêm trăng tròn của ngày định mệnh, hai người anh em đã chạm trán với nhau sau từng ấy năm.. Cuối cùng thì nhà vua và q·uân đ·ội của hắn đã bị tiêu diệt, kể từ đó vương quốc Kadetia đã không còn là địa ngục nữa.. Auras đã được tôn vinh như một vị anh hùng của người đời”
“Còn về phần Auros thì được gọi với cái dành Ma thần.. Kẻ gieo rắc nỗi sợ cho dân chúng và thế giới nói chung”
“Đó là những gì được kể lại từ truyền thuyết.. Hai người con của dải sáng đến từ tương lai, Aurora's”
“Sau này có một vị học giả đã lấy cái tên Aurora's đặt cho loại tiền tệ của thế giới.”
Califa đã thật sự rất tập trung vào việc kể lại câu chuyện. Đến nỗi mà Raidou còn không để ý xung quanh mà chỉ lắng nghe cô ấy.
“Tuyệt thậ...
“Ọc!!.. Ọc!!..”. -Khi Raidou sắp sửa thốt ra những lời khen dành cho câu chuyện, thì cái bụng của cậu đã ngăn cản lại việc đó.
“Chắc là cậu cũng đói bụng rồi nhỉ, chờ tôi một chút nhé.” -Califa lại tiếp tục giúp đỡ cho Raidou và Ruijerd. Cô ấy đã bước vào bên trong nhà của mình và lấy ra 2 ổ bánh mì từ thùng gỗ.
“Của cậu đây Raidou.”
“Thành thật cảm ơn cô, Califa.” -Raidou nhận lấy 2 ổ bánh mì kia. Tuy rằng nó có hơi khô khan và cứng nhắc, nhưng thật tốt khi có được đồ ăn tại một nơi như thế này.
“Phải rồi.. Trong lúc kể chuyện cô có nhắc đến lục địa nhỉ.”
“Hả!!.. À ừm, đúng thật là có.” -Califa hiện đang cầm nhánh cây xiên con cá kia. Cô ấy đã khựng lại khi nghe thấy Raidou gọi mình.
“Cô có thể kể cho tôi về những lục địa trên thế giới này được không.” -Raidou đang muốn biết, liệu nơi này có phải là Trái Đất hay không.
Nhưng rồi cậu đã thất vọng khi Califa lên tiếng trả lời: “Haha.. Xin lỗi nhé.. Nhưng tôi chưa bao giờ đến những lục địa khác, và sự hiểu biết của tôi cũng rất hạn hẹp nữa.. Những gì mà tôi biết, đều là do ông minh và các thương nhân kể cho đấy.”
“Ra.. Ra là thế.” -Raidou đành ngậm ngùi và thất vọng khi nghe câu trả lời của Califa. Cậu thật sự đang rất bối rối, bởi vì nơi này hoàn toàn không giống như Trái Đất và Nhật Bản.
“Đừng lo lắng.. Nếu như có cơ hội thì tôi sẽ đi khắp nơi trên thế giới này, và khi đó tôi sẽ kể lại những thứ mình học được cho cậu biết.”
Califa đã lên tiếng trấn an Raidou khi nhìn thấy khuôn mặt thất vọng của cậu.. Sau đó thì cô ấy đã bắt đầu thưởng thức con cá kia.
Raidou đã mỉm cười một chút khi nghe được những lời trấn an của Califa. Cậu cũng đáp lại với cô ấy rằng: “Califa.. Rồi cô cũng sẽ làm được thôi, khi đó tôi sẽ lại lắng nghe cô như ban nãy.”
Raidou và Califa đã mỉm cười với nhau, cả hai đã có một cuộc trò chuyện rất tuyệt vời.
“Raidou.. Cảm ơn vì những lời đó của cậu, tôi vui lắm đấy.”
Califa đang nhìn Raidou với nụ cười rạng rỡ của mình. Cậu đã đỏ mặt một chút khi thấy được cô ấy như thế.
“Cô không cần phải cảm ơn tôi đâu.”
“Hehe.. Cậu đang đỏ mặt đấy sao, Raidou.”
“Làm... Làm gì có chứ, chỉ là đã lâu lắm rồi mới có một người để tôi trò chuyện cùng.”
“Như vậy chúng ta là bạn bè với nhau rồi nhỉ.”
“Ừm.. Đúng vậy.” -Cả hai đã có một cuộc trò chuyện rất vui, mọi thứ cứ vậy mà tiếp tục mặc cho thời gian cứ trôi qua từng giây.
...Kết thúc...