Chương 101: Chiếm hang động làm vương.
Tầm Bảo Điểu quay đầu liền chạy, nó không thích cái thứ khí âm u khó chịu đấy. Nhưng lối ra đã bị Trọng Lâm chặn, vốn dĩ Trọng Lâm muốn trốn trước, giờ quay ngược lại thành Trọng Lâm chặn đường trốn của Tầm Bảo Điểu.
"Ting! Ting! Ting!"
"Cảnh Báo: vượt quá khả năng chịu đựng của túc chủ, lập tức gián đoạn truyền thừa!"
"Khí lực: 600/700 (81%)
Nội khí: 300/300
Tinh thần lực: 0/30
Âm dương khí: 10/100 (đang tiêu hao).
Điểm tiềm năng: 0..."
Tinh thần lực của Trọng Lâm lúc này đã về đến con số không. Đầu hắn liên tục đau nhức, Trọng Lâm ngừng hống, hắn cũng tỉnh táo trở lại. Cơn đau lập tức ập đến. Trời đất quay cuồng, Trọng Lâm muốn ngất đi. Nhưng lúc này hắn cố gắng chịu đựng.
Trọng Lâm lập tức ngồi xuống, điều hoà khí tức, khôi phục lại tinh thần lực.
Tầm Bảo Điểu đã trốn vào hang động sâu nhất. Nó trở nên bất an và nôn nóng. Sau đó nó nhìn về phía sau lưng. Khí tức âm u đó không đuổi theo. Nó chợt an tâm, sau đó lại lo lắng tìm kiếm đường đi ra. Nó chợt nhận ra một điều, hang nó đào chỉ có duy nhất một lối ra. Nó sợ có k·ẻ c·ướp bảo vật của nó, nên nó chỉ đào duy nhất một đường vào. Bây giờ "tài bảo" đã chặn lối ra, suy nghĩ nhốt kẻ xâm nhập của nó đã trở thành cái tù nhốt chính bản thân nó.
Trọng Lâm lúc này nào còn quan tâm đến Tầm Bảo Điểu, Âm Dương lại mất cân bằng, tinh thần lực lại cạn kiệt. Hai luồng khí tức lại mất khống chế, quấy phá trong người Trọng Lâm.
Nhưng lúc này Tiểu Trí lại xuất hiện, nó khẽ ngửi về phía lỗ hổng ma khí trong người Trọng Lâm, ma khí dần dần trở nên yên tĩnh lại, Tiểu Trí cũng càng lúc càng ngưng thật hơn, ma khí dần dần ổn đỉnh. Tiểu Trí lại sử dụng hệ thống ổn định kinh mạch của Trọng Lâm.
- "Chủ nhân, âm dương hai khí mất cân bằng?" Tiểu Trí dùng đôi mắt ngây thơ dò hỏi Trọng Lâm.
Trọng Lâm lúc này cũng phát hiện ra một điều, ma khí trong cơ thể mình bị Tiểu Trí hấp thu, và Tiểu Trí cũng trở nên ngưng thật và linh hoạt hơn trước rất nhiều.
- "Thứ ngươi cần là ma khí?" Trọng Lâm dò hỏi.
- "Xem như là nguyên liệu!" Tiểu Trí cười cười.
- "Hoá ra là vậy!" Trọng Lâm bất chợt hiểu ra.
Từ lúc xuất hiện, Tiểu Trí liên tục yêu cầu Trọng Lâm thực hiện nhiệm vụ với người bị nhiễm ma khí, sau khi biến mất, lúc Tiểu Trí trở lại đều là lúc ma khí trong người hắn trở nên mạnh mẽ nhất. Lần này cũng vậy, liên tục nhiều lần mất khống chế với ma khí, nhưng ma khí không tản ra xung quanh, mà là đột nhiên biến mát. Hoá ra toàn bộ đều bị Tiểu Trí hấp thụ, nhờ vậy mà lúc này Tiểu Trí mới có thể thức tỉnh.
- "Vậy là quá tốt, ma khí trên người ta có ngươi giải quyết rồi!" Trọng Lâm mừng rỡ.
Tiểu Trí lại lắc đầu, sau đó nó gõ gõ gì đó trên bảng hệ thống. Bảng hệ thống xuất hiện một cái hình như bình xăng của của xe máy.
- "Cái gì cũng có giới hạn của chính nó. Kể cả ta cũng vậy thưa chủ nhân. Ta cần ma khí để hoạt động, nhưng mà ta hấp thụ cũng có giới hạn. Đến một mức nhất định, thì không thể hấp thu được nữa. Ma khí trên người chủ nhân, hiện tại ta có thể hấp thu, nhưng về lâu dài, cũng không cách nào. Mọi thứ phải dựa vào chủ nhân, tự mình khống chế! Giống như hiện tại chủ nhân thấy, bình nhiên liệu cũng chỉ mới một nửa, ta vẫn còn có thể hấp thu, nhưng lâu dài, không ổn!"
Tiểu Trí lắc đầu. Trọng Lâm thở dài, xem ra là vẫn phải tự thân hoạt động.
Tiểu Trí sử dụng hệ thống, liên tục bấm bấm gõ gõ gì đấy, một đống thông số xuất hiện trước mắt Tiểu Trí.
- "Xem ra quãng thời gian này, chủ nhân không hề yên bình tí nào! Vấn đề Âm Dương hai khí, là một vấn đề rất nghiêm trọng!" Tiểu Trí trầm giọng.
Trọng Lâm không hiểu, không phải chỉ cần cân bằng hai khí là được hay sao? Tiểu Trí hiểu suy nghĩ của Trọng Lâm, nên nó lắc đầu.
- "Đối với những người khác, bọn họ có khả năng tuỳ tâm hấp thụ ma khí hay linh khí, vậy nên họ chỉ cần cân bằng là được, vô tư thoải mái song tu công pháp, nhưng khuyết điểm của bọn họ đó là phải tìm kiếm nguồn cung cấp! Riêng chủ nhân thì khác, lỗ hổng ma khí là nguồn cung cấp cho chính bản thân chủ nhân, có thể nói là ma khí đầu nguồn liên tục cung cấp ma khí, dù chủ nhân không muốn, nó vẫn nhồi vào! Hiện tại linh khí cao hơn ma khí là vì công pháp. Chỉ cần linh khí theo kịp là có thể cân bằng với ma khí. Nhưng mà, đến một lúc, công pháp hai bên ngang nhau, thì phải giải quyết thế nào? Lúc đấy, chắc chắn lại mất cân bằng!" Tiểu Trí suy tư trả lời.
Trọng Lâm nghe vậy cũng nhíu mày, tình huống phức tạp hơn hắn suy nghĩ rất nhiều. Hiện tại Thái Cực Âm Dương Quyết - Dương Quyển hắn đat thành tựu cao hơn Âm Quyển, vậy nên trong nhất thời có thể cân bằng, hắn có thể dành thời gian để điều khiển Âm Quyển khai mở kinh mạch cho ma khí, nhưng tương lai thì thế nào? Khi Âm Quyển ngang với Dương Quyển, lúc đấy hắn có thời gian để mở kinh mạch cả hai cùng lúc hay sao? Tất nhiên là không thể, lúc đấy hắn chỉ có thể lựa chọn một trong hai. Lựa chọn Dương Quyển thì ma khí bạo thể, lựa chọn Âm Quyển thì huỷ diệt kinh mạch của Dương Quyển, và hắn cũng phải nói lời chào tạm biệt với tương lai tu luyện thành Sinh Mệnh Chi Khí. Với một kẻ cuồng tu luyện như Trọng Lâm thì không thể nào, hắn chỉ muốn đứng trên người khác, chứ không thể chịu thua kém được. Sư phụ hắn làm được, Phan Chí Thanh cũng đang tìm kiếm, hắn không thể tụt hậu phía sau được.
Trọng Lâm cảm thấy tương lai thật khó lường trước được. Hắn lâm vào trong một mê vụ. Trước mặt là tương lai u ám, chỉ có cái bảng hệ thống lại phát sáng một cách khó chịu.
Thất thần trong chốc lát, bỗng nhiên Trọng Lâm lại nhìn về phía bảng hệ thống. Hắn phát hiện, trên hệ thống, chữ Thái Cực Quyết đã mất đi chữ tàn quyển, và cũng không có hai chữ Âm Dương. Trọng Lâm thấy kỳ lạ.
- "Tiểu Trí, toàn bộ võ học trong hệ thống hiện ra, ta đều có thể học được?"
- "Đúng vậy! Chỉ cần nó có hiện ra là chủ nhân có thể học!" Tiểu Trí đáp.
- "Nhưng làm sao để nó có thể hiện ra?" Trọng Lâm lại hỏi, sau đó hắn nhớ lại cái thư viện hiện ra trong đầu hắn, hắn chắc chắn là hắn chưa bao giờ đến nơi đó, nhưng lại có một cảm giác rất thân quen.
- "Có hai cách, một là chủ nhân đạt được pháp quyển, hai là có người thi triển và chủ nhân gặp được. Nếu bị t·ấn c·ông trực tiếp lên người thì học càng nhanh hơn!" Tiểu Trí đưa ra kết luận.
- "Tử vì đạo? Chịu đòn để hệ thống sao chép?" Trọng Lâm nhíu mày. Trò này quá nguy hiểm. Nếu công pháp người đánh ra quá mạnh mẽ, chịu đòn khác nào chịu c·hết! Còn nếu kẻ quá yếu thì đâu đáng để học chứ!
- "Trong này có Thái Cực Quyết, ta muốn học thì phải làm sao?" Trọng Lâm dò hỏi.
- "Nói là được a!" Tiểu Trí khó hiểu. Hệ thống của chính mình, không phải chỉ cần nói học là đc sao, còn cần phải hỏi?
Trọng Lâm cảm thấy tính cà chớn của Tiểu Trí đã thức tỉnh. Hiện tại Trọng Lâm cảm thấy ánh mắt của nó nhìn hắn cứ như đang nhìn kẻ ngớ ngẩn.
- "Nếu biết ta đã không cần hỏi!" Trọng Lâm hậm hực.
- "Ta học Thái Cực Quyết!" Trọng Lâm nói lên vài chữ.
Ting!
Hệ thống liền phát sáng, sau đó lại như trước kia học Âm Ba Công, một bảng hệ thống hiện ra.
"Tinh thần lực túc chủ quá yếu, để tránh trở thành kẻ khờ, hiện tại không thể học! Mời quay lại sau khi uống đủ thuốc bổ não!"