Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Biết Võ

Chương 99: Chiến Tầm Bảo Điểu.




Chương 99: Chiến Tầm Bảo Điểu.

Linh trì là nơi tụ hội của linh khí lâu ngày đọng thành hồ nước. Giá trị của linh trì không thể đong đếm được, mặc dù nó không thể nào bằng linh tuỷ, nhưng lại thắng về số lượng. Một trăm giọt linh tuỷ đôi khi không thể bằng một linh trì. Linh tuỷ công dụng lớn nhất là dùng để đột phá và chữa trị. Đặc biệt là cấp độ càng cao, tỉ lệ đột phá càng thấp, linh tuỷ có thể đề thăng rất nhiều thành. Nó còn có tác dụng cho cả Đấu Thiên đột phá lên Nguỵ Hợp Đạo, vậy nên giá trị rất khó đo lường. Nhưng số lượng rất ít. Và dùng là hết.

Nhưng linh trì thì lại khác, công dụng của linh trì là có thể tái tạo và tu luyện. Linh trì thường hình thành ở nơi có linh mạch, lúc đấy linh khí sẽ tụ tập một nơi, hình thành linh trì. Chỉ cần linh trì không bị rút đến cạn kiệt, thì chỉ cần qua một thời gian, linh khí sẽ nồng nặc trở lại. Vậy nên các môn phái lớn thường tìm kiếm nơi có linh mạch và linh trì xây dựng tông môn. Nhưng đều phải bí mật, và là các tông phái lớn, bởi vì chỉ cần tin tức bị tiết lộ, chắc chắn sẽ có hoạ diệt môn nếu tông phái quá yếu.

Trọng Lâm hai mắt phát sáng. Liên tục gặp đồ quý, chính hắn cũng muốn run rẩy. Đời hắn chưa bao giờ thấy nhiều thứ quý giá như vậy. Nhưng rồi sau đó hắn lại lắc đầu tiếc nuối.

Hắn hiện tại không thể tu luyện. Linh khí là Dương Khí, cơ thể hắn lại đang bị mất cân bằng, chỉ cần sơ sẩy là bùm. Trọng Lâm thành thịt nát.

Nhìn cả toà bảo sơn, nhưng không thể dùng. Trọng Lâm thầm bực tức trong người. Và hắn quyết định, nơi này sẽ là lãnh địa của hắn.

- "Chờ con chim kia quay lại, ta phải chém g·iết nó hoặc thuần phục nó! Đây là bảo địa, con chim đó lại là thứ phá của! Đúng là trâu gặm hoa mẫu đơn!"

Liên tục nguyền rủa Tầm Bảo Điểu. Trọng Lâm đi một lượt quan sát toàn bộ các hang động. Các hang động không lớn, số lượng không nhiều, chỉ tầm sáu cái hang động. Nhưng thiên tài địa bảo lại nhiều vô số kể. Trong đó có cả linh trì, Trọng Lâm quyết định quyền sở hữu. Nơi này tương lai sẽ là chỗ hắn bế quan tu luyện. Chỉ cần trước mắt giải quyết được vấn đề Âm Dương mất cân bằng, nơi này hắn sẽ định cư luôn.

...

Kréc Kréc!

Liên tục vài tiếng kêu vang lên. Trọng Lâm cảnh giác. Con chim lớn kia đã trở lại. Thời gian chỉ mới chốc lát đã qua một ngày.

Trọng Lâm lập tức tìm nơi lẩn trốn. Trong đầu Trọng Lâm lên kế hoạch g·iết con chim khổng lồ này, hắn muốn làm tu hú chiếm tổ chim khách. Bởi vì hắn đỏ mắt với thiên tài địa bảo nơi này. Lập tức, Trọng Lâm vùi mình vào đống núi linh thạch trong hang động.



Tầm Bảo Điểu sau khi kêu lên vài tiếng, không có tiếng gầm gừ của các loài thú khác, nó liền đi vào hang động. Trong miệng của nó lại ngậm vài viên đá sáng loáng, bên trên còn nhàn nhạt linh khí toả ra.

- "Hoả thạch!" Trọng Lâm trong bóng tối đánh giá viên đá đấy. "Tên này tìm đâu ra lắm tài bảo như vậy chứ? Bí cảnh đúng là giàu có!"

Trọng Lâm chậc lưỡi. Nơi này, đúng là tài vật khắp nơi. Con chim lớn bay đi một ngày, hôm sau đã mang về tài liệu luyện khí quý hiếm. Không phải bảo vật đầy đất thì là gì.

Tầm Bảo Điểu đi lòng vòng trong hang động. Sau đó nó đi đến hang động linh thạch nơi nó vứt Trọng Lâm xuống. Nó nhả Hoả Thạch trong miệng xuống đất, lại dùng răng cắn vài lần như để kiểm tra, sau đó hài lòng vứt Hoả Thạch vào đống linh thạch.

Kréc Kréc!

Nó kêu lên vui sướng, sau đó quay người bỏ đi. Nó không hề phát hiện ra nó đã mất đi một loại "tài bảo" hình người.

Trọng Lâm tay vận dụng Lưỡng Cực Quyền Pháp - Kim Mộc thuộc tính. Hai loại Âm Dương Khí từ trên người hắn toả ra xung quanh. Trọng Lâm nhíu mày. Vốn dĩ hắn muốn bế khí sau đó âm thầm đánh một đòn sát thủ. Nhưng từ khi hai loại khí mất cân bằng, hắn không thể thu liễm khí tức của mình. Chỉ cần vận dụng công pháp là hai loại khí tức lập tức trào ra khỏi cơ thể của hắn.

May mắn nơi linh khí nồng nặc. Con Tầm Bảo Điểu mặc dù có thể dựa vào khí tức của linh khí để dò tìm tài bảo thì tại nơi này, mũi nó cũng muốn điếc vì linh khí nồng nặc, khí tức của Trọng Lâm lại nhỏ bé đến mức không đáng kể.

Nhưng con Tầm Bảo Điểu cũng dừng chân nghi hoặc một chút. Có một loại khí tức mà nó không thích, âm hàn lạnh lẽo, bạo ngược. Nó không thích loại khí tức này. Và nó cũng nhớ là nó không có mang thứ nào có khí tức như vậy mang về.

Tầm Bảo Điểu quay đầu, nó nghi hoặc nhìn xung quanh. Cái mũi nhỏ xíu trên cái miệng đầy răng của nó liên tục hít hà như chó đang đánh hơi. Nó muốn tìm ra nơi phát ra khí tức khó chịu đấy.



Hít hít!

Liên tục hít vài hơi xung quanh. Nó nghi hoặc đi đến đống núi linh thạch. Trọng Lâm bên trong cũng mồ hôi bắt tuôn ra. Nhưng hắn vẫn giữ bình tĩnh, hai loại khí tức Kim Mộc vẫn đang lưu động trên hai quyền đầu của hắn.

Đạp đạp!

Tầm Bảo Điểu dần dần đi đến đống núi linh thạch. Mùi vì khó chịu càng lúc càng gần, nó càng lúc càng khó chịu.

Bỗng nhiên, Tầm Bảo Điểu tăng tốc. Nó dùng cái mỏ sắc nhọn như kiếm, đâm mạnh vào đống núi linh thạch.

Trọng Lâm lúc này cũng từ trong đống núi linh thạch cảm nhận được nguy hiểm. Đạp phong linh khí lướt ra ngoài. Nhanh như chớp nhoáng. Lưỡng Cực Quyền Pháp tập trung vào cổ của con chim nện như điên.

Kréc!!!

Chim lớn la lên thất thanh. Không phải vì đau đớn, mà là vì phẫn nộ. Trong đống linh thạch lại có con người. Còn là "tài bảo" nó mang về. Tầm Bảo Điểu phẫn nộ rít gào.

Đôi mắt Tầm Bảo Điểu trở nên đỏ hồng, nó tức giận. "Tài bảo" dám đánh nó!

Kréc! Kréc!

Liên tục nhiều tiếng kêu vang lên. Đi kèm theo đó là sóng âm công kích. Từng tia sóng âm đánh thẳng vào não bộ của Trọng Lâm.

Đầu liên tục đau lên từng cơn, sau đó ảo giác xuất hiện. Hắn cảm thấy thế giới đang bắt đầu xoay vòng tròn.



Tầm Bảo Điểu lao đến mổ liên tục vào cơ thể Trọng Lâm. Từng tiếng kêu leng keng như sắt theo vang lên. Mỏ của nó cũng có dấu hiệu muốn mẻ.

Kréc!

Tầm Bảo Điểu thét lên đau đớn. Tên "tài bảo" này thực lực không ra gì, nhưng sao lại cứng rắn như thế chứ. Nó không cam lòng.

Trọng Lâm bị lảo đảo. Hắn t·ấn c·ông về phía Tầm Bảo Điểu thì lại không có hiệu quả. Thực lực của hắn chỉ là Luyện Thể Trung Kỳ, nhưng hắn có thể đánh bại cả Luyện Huyết Hậu Kỳ. Chỉ là cần phải trả giá khá lớn. Vậy nên lúc này hắn chỉ có thể sử dụng thực lực Luyện Thể Trung Kỳ t·ấn c·ông vào Tầm Bảo Điểu. Kết quả nắm đấm mang theo lưỡng cực linh khí đánh vào Tầm Bảo Điểu lại như đấm vào tấm sắt.

Lông vũ của Tầm Bảo Điểu cực kỳ cứng rắn. Sóng âm lại làm Trọng Lâm xoay vòng chóng mặt.

- "Thật khó chơi!" Trọng Lâm thầm nhủ trong lòng.

Hai bên lâm vào thế giằng co. Tầm Bảo Điểu cảm thấy sóng âm của mình không công kích nổi "tài bảo". Da thịt "tài bảo" lại cực kỳ cứng rắn, cắn không xuyên. Thật khó chơi.

Trọng Lâm cũng không kém bao nhiêu. Con chim này không có linh hoạt, nhưng mà sóng âm khó chơi, lại thêm cả phòng ngự kinh khủng.

Cả hai không khác gì hai viên thép chọi nhau nhưng lại không có góc cạnh.

...

- "Chủ nhân! Tầm Bảo Điểu quý hiếm lắm nha! Mà lại, sao nơi này lại có Tầm Bảo Điểu?"

Giọng nói lanh lảnh như trẻ con vang lên. Trọng Lâm cơ thể như muốn cứng đờ.