Hắn lạnh lùng nói, “Bổn tọa thế mà lại quên mất con mắt Chúc Long, Cửu Thiên Ngự Thần Quyết quả nhiên thần diệu, đáng tiếc.”
Nói đến đây, dừng lại một chút, thay đổi đề tài, “Hừ, ngươi ba lần bốn lượt làm hỏng chuyện tốt của bổn tọa. Hôm nay sẽ lấy mạng của ngươi ở đây.”
“Xích Minh thiên tôn?”
Đến giờ Cố Dương mới hiểu được Cao Trạch Khôn ở trước mắt này đã bị Xích Minh thiên tôn chiếm cứ thân thể, thành một hóa thân của nó. Ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã tăng tu vi của Cao Trạch Khôn lên đến Thiên Nhân cảnh.
Xích Minh thiên tôn này, thủ đoạn thật sự không bình thường.
Hắn cười nói, “Không ngờ rằng ngươi lại tự mình truy sát ta, vinh hạnh vô cùng. Nhưng mà ngươi muốn giết ta chỉ sợ hơi khó khăn đấy. Năm đó ngươi còn đánh không lại cả viện trưởng, hiện giờ lấy một địch hai. Ngươi có phần thắng gì chứ?”
“Để cho ngươi chết được rõ ràng.”
Cao Trạch Khôn không vội ra tay, trên mặt hiện lên một nụ cười quỷ dị, “Khi ngươi lựa chọn đột phá ở nhân gian giới, thế giới này sẽ nhanh chóng nghênh đón hủy diệt.”
“Mỗi người đều nói bổn tọa là tà ma hủy diệt thế giới, ngọn nguồn của tội ác. Nhưng mà so sánh với hậu quả do ngươi tạo ra thì mấy chuyện bổn tọa đã làm được tính là gì chứ?”
Cố Dương cười nhạo nói, “Thế giới hủy diệt? Ta đột phá ở nhân gian lại có thể hủy diệt thế giới? Ngươi không khỏi quá coi trọng ta rồi đấy.”
“Không phải ngươi luôn muốn biết thiên đạo bị giết như thế nào sao?”
Vẻ quỷ dị trên mặt Cao Trạch Khôn càng đậm, “Đó chính là một cái nhìn thoáng qua đến từ ngoài chín tầng trời, chỉ một ánh mắt đã khiến cho thiên đạo sụp đổ tại chỗ, mấy vị Đại La nhìn thẳng vào ánh mắt này đã ngã xuống tại chỗ. Kim Tiên chết một nửa, trong ba mươi ba thiên, vạn tiên cùng ngã xuống. Ba giới gần như hủy diệt.”
“Tu sĩ của ba giới còn có một bộ phận may mắn còn sống. Mãi cho đến qua hai ngàn năm, nhân gian xuất hiện một kỳ tài tuyệt thế, cũng giống như ngươi, ở dưới tình huống thiên đạo sụp đổ mà lại đột phá đến Nhân Tiên cảnh.”
“Tình cảnh lúc ấy cũng giống như hôm nay, bầu trời xuất hiện một vết máu, màu máu nhuộm đầy bầu trời. Tất cả tu sĩ đều kinh hỉ phát hiện ra, thiên đạo bắt đầu hồi phục, nhưng mà ai cũng không nghĩ đến, một trận đại kiếp nạn sắp đến.”
“Mười năm sau, tai họa giáng xuống, thiên đạo vừa mới bắt đầu hồi phục lại bị phá hư mang tính hủy diệt. Các tu sĩ may mắn còn tồn tại gần như bị tử vong toàn bộ. Chỉ có rất ít người thông qua đủ loại thủ đoạn còn sống.”
“Thiên Phượng đế quân định tính kế ngươi kia đã chết trong trận đại kiếp nạn này. Bàn tay phục sinh chuẩn bị trước lại bị ngươi phá hủy.”
“Hiện giờ, tám ngàn năm trôi qua, lại xuất hiện một người là ngươi, khi ngươi lựa chọn đột phá đến Thiên Nhân ở nhân gian, thiên đạo đã bắt đầu hồi phục. Không có bất ngờ gì xảy ra, đả kích kinh khủng hơn, sau mười năm sẽ đến. Đến lúc đó chỉ sợ ba giới sẽ triệt để hủy diệt.”
“Một hành động trong lúc vô tình của ngươi sắp tạo thành hủy diệt cho thế giới này, tất cả mọi người sẽ vì ngươi mà chết. Tiểu tử, sau khi biết được chân tướng, trong lòng ngươi có cảm tưởng gì?”
Lúc này cảm xúc của Cố Dương hơi sục sôi.
Một ánh mắt khiến cho thiên đạo của một thế giới sụp đổ, Đại La Kim Tiên ngã xuống, vô số thần tiên tử vong. Toàn bộ thế giới gần như biến thành thời đại mạt pháp.
Kia rốt cuộc là tồn tại khủng bố đến cỡ nào, mới có thể làm được đến mức độ này?
Thật sự khó có thể tưởng tượng được.
Về phần lời Cao Trạch Khôn nói, lên án hắn hại chết tất cả người của thế giới này, hắn không để trong lòng.
Dù sao, mười năm sau tất cả mọi người phải chết, đến lúc đó, sẽ không có ai để ý đến chuyện này.
Cố Dương tò mò hỏi, “Chủ nhân của ánh mắt kia, rốt cuộc là tồn tại như thế nào?”
Cao Trạch Khôn vốn định thông qua phương thức này để dao động tín niệm của hắn. Không ngờ hắn vốn không cần.
Thất sách.
Hắn nói, “Con đường tu hành vĩnh viễn không ngừng, không có ai biết vị kia rốt cuộc là tồn tại như thế nào, tại sao muốn dùng phương thức như thế hủy diệt thế giới này.”
“Thiên đạo bắt đầu hồi phục, không lâu sau, các đại năng của thời đại Thượng Cổ đã dùng đủ loại phương thức che giấu cũng bắt đầu trở về thế giới này, Dao Trì tiên cung chỉ là một ngoài ý muốn.”
…
Trong Thần Đô chỉ có mấy người nghe được đối thoại của bọn họ.
Cho dù là viện trưởng của Văn viện, mấy người Vũ Nhị Cao Phàm hay là vị kia trong hoàng cung, nghe được lời “Cao Trạch Khôn” nói, trong lòng đều cực kỳ không bình tĩnh.
Hóa ra sự sụp đổ của thời đại Thượng Cổ chỉ vì do một tồn tại nào đó mạnh đến không cách nào hình dung được thoáng nhìn về thế giới này.
Hóa ra vết máu xuất hiện trên bầu trời là dấu hiệu báo trước thiên đạo bắt đầu hồi phục.
Mà sau khi thiên đạo hồi phục, thời gian mười năm sẽ có kiếp nạn giáng xuống, kể cả Kim Tiên đại năng đều không thể may mắn thoát nạn được.
Huống chi bọn họ những Nhân Tiên này, thậm chí võ giả nho nhỏ còn chưa đến Nhân Tiên thì sao?
Còn có các đại năng Thượng Cổ ẩn nấp trong thời gian tận cùng cũng sắp bắt đầu trở về…
Mấy tin tức này, tin tức nào cũng đều mang tính nổ bạo.
Người nói ra những lời nói này là Xích Minh thiên tôn ác danh rõ ràng. Bọn họ đều nửa tin nửa ngờ.
Nhưng có một điểm nhất định không sai.
Trên trời xuất hiện vết máu, sẽ có kiếp nạn giáng xuống. Chuyện này đều có ghi chép lại ở trong rất nhiều sách cổ.
Khi mấy người kia đang rơi vào trong suy xét, trên người Cao Trạch Khôn xuất hiện biến hóa cổ quái, trên bầu trời nứt ra một khe nứt, một cột sáng màu đen rơi lên trên thân thể hắn, bị hắn không ngừng hút vào.
Khí tức của hắn không ngừng bành trướng, liên tiếp tăng lên, rất nhanh đã vượt qua Thiên Nhân đệ nhất giai, Thiên Nhân đệ nhị giai.
Trong nháy mắt đã đến cấp bậc Thiên Nhân đệ tam giai.
Hạ đế năm đó có cảnh giới như vậy.
Mấy người nhìn xem mà da đầu run lên.
Thiên đạo mới vừa hồi phục, nó dĩ nhiên đã khiến phân thân ở nhân gian tăng lên đến cấp bậc Thiên Nhân đệ tam giai.
Quả thật đáng sợ.
Năm đó hóa thân của Xích Minh thiên tôn mà viện trưởng chém giết cũng chỉ có tu vi Thiên Nhân đệ nhất giai mà thôi.
Lúc này tu vi của viện trưởng còn chưa hoàn toàn khôi phục, Cố Dương chỉ là Thiên Nhân đệ nhị giai, hai người liên thủ, cho dù thêm một Lạc vương, có thể chống đỡ được nó không?