Cố Dương nhìn Cao Trạch Khôn có thực lực nhảy lên Thiên Nhân đệ tam giai cực hạn, trong lòng sinh ra một nghi ngờ vĩ đại, lực lượng Xích Minh thiên tôn phóng xuống nhân gian sao lại trở nên mạnh mẽ như vậy?
Nếu như trước đó nó có thể chế tạo ra một phân thân Thiên Nhân đệ tam giai ở nhân gian, sao lại bị viện trưởng chém giết được?
Cho dù thực lực của viện trưởng nghịch thiên như thế, nhưng sau đó bản thân hắn bị trọng thương, Xích Minh thiên tôn chỉ cần làm ra một phân thân Thiên Nhân đệ tam giai, muốn giết hắn không phải việc khó gì.
Nếu nói Xích Minh thiên tôn là hạng người nhân từ nương tay, Cố Dương là người đầu tiên không tin.
Trước đó không làm được, vì sao bây giờ có thể làm được?
Là vì thiên đạo hồi phục, lực lượng của nhân gian có thể tăng lên giới hạn cao nhất sao?
Nếu quả thật như vậy thì phiền toái rồi, theo thời gian trôi qua, các cường giả từ thời Thượng Cổ còn sống cho đến bây giờ sẽ không ngừng khôi phục thực lực.
Nói không chừng sẽ nhanh chóng xuất hiện tồn tại Động Hư.
Thiên Nhân của Đại Chu lấy cái gì ra để chống lại bọn họ?
Chỉ riêng một Dao Trì tiên cung, bên trong có bao nhiêu Nhân Tiên Địa Tiên, thậm chí Thiên Tiên?
Tất cả mọi chuyện lại còn do hắn tạo thành.
Hắn cũng buồn bực, ai ngờ chỉ đột phá một cái lại có thể khiến thiên đạo hồi phục, chuyện này ai dám tin chứ.
Tay Cố Dương cầm Nhân Hoàng kiếm, cảm nhận được lực lượng mãnh liệt trong kiếm, mạnh hơn trước đó không phải chỉ có một chút, trong lòng xác định.
Sau khi thiên đạo hồi phục, thực lực cường giả từ xưa sẽ không ngừng khôi phục, lực lượng mà Nhân Hoàng kiếm có thể vận dụng đã trở nên mạnh mẽ, chỉ cần tu vi của hắn có thể theo kịp, đủ để ứng phó với tất cả kẻ địch.
Lúc này Cao Trạch Khôn đã bắt đầu ra tay, toàn thân biến thành một đống sương đen, tan ra trong trời đất, một không gian màu đen vĩ đại đang bao trùm Cố Dương vào trong đó, đồng thời ngăn cách tầm mắt của bên ngoài.
Cố Dương cảm nhận được lực lượng quỷ dị có ở khắp mọi nơi bên người, lực lượng này khá tương tự với quỷ vật ở Hoàng Tuyền động thiên, nhưng không cực đoan như vậy, tính ô nhiễm cũng không mạnh như vậy.
Hắn đã từng tiếp xúc với lực lượng này, khi còn ở Phàm cảnh, luyện chiêu thức cuối cùng của “Diệt Thần Cửu Thức”, thiếu chút nữa bị lực lượng này ô nhiễm.
Lúc này lực lượng do Xích Minh thiên tôn phóng tới mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần. Hắn có tiên nguyên hộ thể, còn có thân thể nhân tiên, nhưng vẫn cảm giác được từng trận âm u lạnh lẽo, đây rõ ràng là dấu hiệu bị ăn mòn.
Ong!
Nhân Hoàng kiếm đột nhiên chấn động mạnh, một đường sáng rọi màu vàng kim bộc phát ra, gột rửa sạch sẽ tối tăm vô tận quanh thân, cảm giác âm u lạnh lẽo kia lập tức biến mất.
Chiêu thức thứ nhất của Thần Tiêu Lục Diệt, Thiên Hỏa Phần Diệt!
Trên bầu trời bên ngoài màn tối vỡ ra một đường may, một luồng khí tức hủy diệt trời đất bùng nổ ra, có thiên hỏa từ trên không rơi xuống, màn tối lập tức bị đốt xuyên thủng ra một cái hố.
Cố Dương dùng kiếm đánh ra đao pháp, không hề cảm thấy không ổn.
Đến cảnh giới của hắn, cầm kiếm hoặc đao trong tay đã không có gì khác biệt.
Chiêu thức đầu tiên của Thần Tiêu Lục Diệt, hắn đã rất lâu không dùng đến rồi, lần này đánh ra, uy lực mạnh hơn trước đâu chỉ trăm ngàn lần.
Đây tuyệt đối không phải chỉ do thực lực của hắn tăng lên, khi hắn đánh ra một chiêu thức này đã cảm giác được sinh ra một loại cộng sinh nào đó với bầu trời, chạm đến lực lượng của thiên địa.
Một khắc này hắn mới cảm nhận được rõ ràng thiên đạo thật sự đã hồi phục.
Tất cả không hề giống với trước kia.
Lực lượng của Xích Minh thiên tôn đều không cách nào thừa nhận được thiêu đốt của thiên hỏa, lực lượng mang tính hủy diệt này đủ để phá hủy tất cả năng lượng quái gở.
Nhưng mà cảnh giới của Cố Dương dù sao vẫn kém Xích Minh thiên tôn một bậc, phạm vi của thiên hỏa không cách nào quét sạch được tất cả màn tối.
Hắn lại giơ kiếm lên, chiêu thức thứ hai của Thần Tiêu Lục Diệt, Lôi Đình Tru Diệt.
Ầm rầm!
Trên bầu trời, từng tia sét màu tím giáng xuống, lực lượng chí dương chí cương đến đâu, màn sương đen quỷ dị kia đều bị càn quét sạch sẽ.
Cố Dương xuất kiếm lần thứ ba.
Chiêu thức thứ tư của Thần Tiêu Lục Diệt, Thiên Nhân Suy Diệt!
Một kiếm này chém về phía một chút sương đen cuối cùng còn sót lại, chỉ thấy màn sương đen lấy tốc độ cực nhanh trở nên xám tro, giống như đã mất đi sức sống.
Trong nháy mắt, tan thành mây khói.
[Nhận được năm mảnh nhỏ, số lượng mảnh nhỏ trước mắt, chín mảnh.]
Cuối cùng đã chết!
Cố Dương nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, vui vẻ trong lòng.
Một chuyến này cuối cùng không bận rộn vô ích.
Lần này đụng phải năm vị Thiên Nhân, kết quả giết chết một Thiên Nhân của Man tộc, Đại Tát Mãn thì bị phản phệ mà chết. Ba vị khác đều đã bỏ chạy mất rồi.
Nói cách khác, hắn chỉ lấy được một mảnh nhỏ, cộng thêm một món linh bảo.
Xử lý một hóa thân của Xích Minh thiên tôn lại thu được năm mảnh nhỏ.
Không tệ.
“Nhưng mà dường như quá thuận lợi một chút.”
Trong lòng Cố Dương cảm thấy có gì đó là lạ.
Xích Minh thiên tôn lão quái vật không biết sống bao nhiêu vạn năm này, nếu biết Nhân Hoàng kiếm ở trong tay hắn, sao lại còn sơ xuất lớn như vậy?
Nhân Hoàng kiếm cộng thêm Thần Tiêu Lục Diệt, uy lực vượt xa tưởng tượng của hắn, thế mà lại dễ dàng đánh chết hóa thân cấp bậc Thiên Nhân đệ tam giai của Xích Minh thiên tôn.
Luôn cảm thấy nó có âm mưu gì đó.
Cho đến nay, phong cách hành sự của Xích Minh thiên tôn đều cực kì dè dặt cẩn thận, cho dù khi hắn vẫn còn là Phàm cảnh. Nó đều chỉ thích đánh lén.
Có mấy lần mô phỏng, hắn đều bị Xích Minh thiên tôn đánh lén giết chết.
Lão chó điên vạn năm này, sao có thể đột nhiên biến thành huênh hoang như vậy được, biết rõ bị Nhân Hoàng kiếm khắc chế còn lựa chọn cứng đối cứng với hắn.
Kết quả tổn thất một phân thân.
“Mặc kệ nó.”
Cố Dương nghĩ một lúc nhưng không nghĩ ra nguyên nhân, nên không thèm nghĩ nữa.
Mặc kệ Xích Minh thiên tôn có âm mưu gì, dù sao hắn đã lấy được chỗ tốt rồi. Năm mảnh nhỏ chính là hai phẩy năm lần mô phỏng. Thời gian tu luyện hai mươi lăm năm.
Làm xong, kết thúc công việc!
…
…