Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 134: Cuộc gặp gỡ vận mệnh, rốt cuộc tìm được anh




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Hám Thiên Tà Thần


Đầu óc Dương Tuyết Mạn trở nên thanh tỉnh hơn rất nhiều, trong lòng dâng lên sự rét lạnh cùng cực.

Ai có thể nói cho tôi biết mấy thứ đó đi đâu hết rồi không?

Rốt cuộc thì trước đó đã có quái vật gì xuất hiện vậy?!

...

Chu Dương thắng lợi trở về, bước vào Batmobile.

  • Ông xã, anh lại làm chuyện xấu gì phải không? Ngọn núi bên trái kia đâu rồi? Em đang thưởng thức phong cảnh, tự dưng núi không còn...

Không cần suy nghĩ nhiều, người có thể làm được loại chuyện như vậy chỉ có Chu Dương.

Cho dù các cô đã thức tỉnh dị năng cấp độ S thì vẫn còn kém rất xa Chu Dương. Dù sao thì anh ấy còn có thể sử dụng tiềm lực kết tinh để tăng dị năng lên tới tối đa, hơn nữa còn nắm giữ các loại năng lực khác nhau.

Ví dụ như năng lực nguyên tố chi tử cấp độ S, sát thương của toàn bộ nguyên tố tăng lên 500%, lại thêm đủ loại năng lực thiên hình vạn trạng. Từng loại năng lực trên tay Chu Dương đều mạnh hơn gấp mấy lần, thậm chí gấp mười mấy lần người khác.

Cho dù chỉ cho anh ấy một dị năng hệ Hỏa cấp F, cấp thấp nhất, thì anh ấy tuyệt đối cũng sẽ không yếu hơn một người có dị năng cùng hệ cấp D, mà có khi còn mạnh hơn.

  • Đám sâu trùng bên ngoài quá phiền, anh không còn cách nào hơn là giải quyết toàn bộ chúng nó!

Nếu không phải năng lượng tiêu hao quá lớn thì Chu Dương cũng không ngại giải quyết toàn bộ các loại sâu trùng khác.

Anh vẫn chưa thể nghiệm đủ cái loại cảm giác kiếm tích phân thần tốc như thế này đâu.

Chờ khi nào nghỉ ngơi xong thì mình nên làm thêm một đợt nữa.

  • Dương ca quá lợi hại!

Nhóm nữ không khỏi phát ra từng tiếng thán phục.

  • Anh là chồng của các em mà, làm sao mà không lợi hại cho được!

  • Hiện tại đã đến giờ ăn cơm rồi, sữa bò bao ăn no!

Chu Dương ném ván trượt Lục Ma ra bên ngoài làm nó treo máy đánh quái, còn mình thì uống sữa của Hồ Hiểu Dung trước để khôi phục năng lượng và thể lực, sau đó tiếp tục cho các cô vợ của mình ăn sáng.

Cuộc sống thật là tốt đẹp!

Đương nhiên, loại cảm thán này không kéo dài bao lâu, sau khi ăn sáng xong thì âm thanh cảnh báo của hệ thống vang lên liên tục.

  • Keng, ván trượt Lục Ma bị công kích!

Chu Dương sững sờ chốc lát, anh mới thả ván trượt ra ngoài có bao nhiêu lâu đâu, chừng… bốn, năm tiếng mà thôi, thế mà đã bị người khác tấn công rồi?

Trùng không biết bay, rốt cuộc là ai làm đây?

Chu Dương khống chế Động Sát Chi Nhãn bay về hướng ván trượt Lục Ma, đồng thời thay đổi phương hướng của Batmobile.

Chu Dương muốn nhìn là kẻ nào to gan dám đi công kích đồ vật của mình!

Động Sát Chi Nhãn đã phát hiện được mục tiêu trước, có vài nhân loại đang cầm khẩu Bazooka bắn về phía Lục Ma.

Ván trượt Lục Ma chỉ là trí năng được lập trình sẵn, thua xa T-1000, hơn nữa Chu Dương chỉ ra lệnh cho nó đối phó với trùng cùng với Zombie, nhân loại lại thuộc về mục tiêu cần bảo vệ, cho nên lúc này nó cũng không công kích lại.

Cái này khiến cho nhóm người kia càng thêm không kiêng kỵ gì cả.

  • Mã lão đại nói đây là đồ tốt, sản phẩm công nghệ cao, chắc chắn phải nghĩ biện pháp mang về, cho dù là cái xác cũng tốt!

  • Tụi bây phải đánh rớt nó cho bằng được!

Thấy đã bắn bảy, tám phát hoả tiễn rồi mà Lục Ma vẫn không hề sứt mẻ gì, cả đám đều trở nên nôn nóng.

Ván trượt Lục Ma càng ngày càng bay lên cao, tâm trạng bọn anh cũng càng ngày càng gấp gáp.

  • Mau ngăn cản nó lại!

  • Không được để cho nó chạy trốn, vô luận như thế nào cũng phải đánh rớt nó xuống cho tao!

Theo sau từng tiếng mệnh lệnh là hoả tiễn liên tục bay lên bầu trời.

Lúc trước họ còn có khắc chế, chỉ sử dụng một khẩu Bazooka, muốn dùng tổn hại nhỏ nhất để đánh rớt ván trượt Lục Ma xuống.

Dù sao họ còn muốn mang thứ này về để nghiên cứu.

Hiện tại nhìn thấy tình huống không ổn, cả đám bèn trực tiếp vận dụng hỏa lực lớn nhất. Ai còn rảnh đi lo ván trượt sẽ có hư hao gì hay không, đánh rớt chút cặn bã còn hơn nhìn thấy vịt nấu chín bay mất.

Nhưng mà ván trượt Lục Ma cũng không phải là chạy trốn như đám người kia tưởng tượng, nó quay họng súng máy ngắm thẳng vào họ, từng viên đạn hỏa tiễn còn chưa bay tới thì đã sớm bị đánh nổ tung.

  • Đậu xanh, cái thứ này thành tinh rồi à? Còn biết phản kích...

Người nọ còn chưa kịp nói xong thì đã thấy ván trượt Lục Ma mở ra mặt dưới, sau đó từng viên hỏa tiễn mini bay về phía họ.

Một khắc này, cả đám triệt để bối rối, chẳng phải thứ này không tấn công nhân loại à?

Sắc mặt họ hoàn toàn thay đổi, lúc trước bởi vì nhìn thấy cảnh tượng ván trượt Lục Ma sử dụng hỏa lực liên tục để giết chết Hắc Giáp Trùng, cho nên cả đám mới nảy lòng tham.

Sau mấy lần công kích dò xét, thấy ván trượt Lục Ma không phản kích gì nên bọn anh mới không kiêng nể gì cả.

Nói trắng ra là thấy ván trượt Lục Ma dễ bắt nạt cho nên mới thừa cơ đánh rớt.

Nhưng mà một khi nó nổ súng thì không phải là việc mà họ có thể thừa nhận được.

  • Trốn mau!

Cả đám bỏ của chạy lấy người, điên cuồng chạy về phía nơi xa.

Khi ván trượt Lục Ma mở ra hình thức thu hoạch quả chính là một cỗ máy chiến đấu, đạn tuôn ra như thác, đạn đạo bất tận, liên miên không ngớt.

Cái này thì ai mà chịu cho nổi?!

Một nhóm khoảng ba mươi người hoàn toàn bị đánh không còn sức chống trả, toàn bộ chết hết, ngay cả cơ hội tàn phế cũng không.

Có đôi khi cường giả và kẻ yếu chỉ cách một ý nghĩ mà thôi.

Nếu anh lựa chọn vẫn luôn lặng lẽ chịu đựng thì sẽ chỉ khiến kẻ địch càng ngày càng táo tợn. Nhưng mà một khi anh bắt đầu phản kháng, có lẽ người sợ hẳn là những kẻ đó.

Dương Tuyết Mạn nghe thấy có động tĩnh ở phụ cận bèn chạy tới tìm hiểu, vừa vặn nhìn thấy ván trượt Lục Ma giải quyết mục tiêu cuối cùng.

Xui xẻo cho Dương Tuyết Mạn, cô vừa mới chạy tới cũng bị nó xem như là mục tiêu, từng viên đạn từ xa bay vọt về phía Dương Tuyết Mạn.

  • Cái thứ quỷ quái gì đây, cũng dám công kích tao...

Nhưng mà cô chỉ vừa mới nói được nửa câu thì đã thấy xa xa có một chiếc Batmobile chạy tới.

Đây chẳng phải là Chu Dương mà cô khổ cực tìm kiếm à?

Rốt cuộc tìm được anh rồi, may mà mình không từ bỏ...