Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 135: Tôi vẫn chỉ tin tưởng sự thật mà chính mắt mình nhìn thấy!




  • Ha, không phải là cô vợ tương lai của tôi đây à? Lẽ nào nơi này chính là Thiên Hải Thành?

Chu Dương cắt đứt sự công kích của ván trượt Lục Ma, cười tủm tỉm nhìn Dương Tuyết Mạn.

Nếu Chu Dương không đề cập tới cái này còn tốt, nghĩ tới những gì mình gặp phải trong khoảng thời gian này, Dương Tuyết Mạn giận đến hàm răng ngứa ngáy.

Bởi vì báo sai tên cho nên gây ra hiệu ứng bươm bướm nhiều tới như vậy, cô giận đến mức muốn giết người.

Nhưng mà hết lần này tới lần khác cô lại không thể biểu hiện ra được, trên mặt còn phải cố ý lộ ra nụ cười vừa mừng vừa sợ.

  • Dương quân, em...

  • Bỏ cách ăn nói đó đi, nói tiếng người.

Chu Dương chưa bao giờ nuông chiều loại tật xấu này.

Cô thật sự cho rằng mặc một bộ cung trang vào là sẽ biến thành cổ nhân à?

Có điều, còn đừng nói, cô mặc bộ quần áo đó thật sự không tồi….

Phải nói là người xinh đẹp cho nên mặc cái gì đều dễ coi.

Bằng không đổi thành một người xấu xí, cho anh ta mặc một hoàng bào thì cũng sẽ như là một thằng hề, không chút uy hiếp.

  • Lúc trước em gặp phải một chuyện quan trọng, vì thế chỉ có thể gấp gáp chạy trở về...

  • Vận mệnh để cho chúng ta gặp lại nhau, anh chính là phu quân…. ông xã chú định trong số mệnh của em.

Dương Tuyết Mạn chậm rãi đi tới trước, bàn tay chạm vào gò má của Chu Dương, vẻ mặt thâm tình chân thành, tình ý trong mắt dường như muốn thành thực chất chảy ra.

Dáng vẻ si tình của cô rất dễ dàng làm người tôi buông lỏng cảnh giác.

  • Thật sự là như vậy à? Vậy trước kia cô bận rộn cái gì mà ngay cả chồng của mình cũng chẳng quan tâm, hửm?

Chu Dương tiến lên phía trước, kéo ngón tay ngọc nhỏ dài của cô rồi mỉm cười hỏi một câu.

Có tiện nghi không chiếm là vương bát đản.

Mỡ để miệng mèo, há có thể bỏ qua.

Còn những gì mà Dương Tuyết Mạn nói thì Chu Dương hoàn toàn không tin, cho dù là một chữ.

Cho dù là cô ẩn núp sâu bao nhiêu, ngụy trang có tốt đến mấy thì cũng sẽ bị Động Sát Chi Nhãn nhìn thấu.

« Mị Ma Sứ: Dương Tuyết Mạn

Ác ý: 88

Lực lượng: 178

Thể chất: 185

Nhanh nhẹn: 225

Tinh thần: 199

Năng lực:

Mị Hoặc (A): Có năng lực thi triển mị hoặc với một mục tiêu, khiến đối phương trở thành nô lệ nghe theo sự sai bảo của mình. Tinh thần của mục tiêu càng thấp thì tỷ lệ thành công càng cao, tinh thần mục tiêu dưới 100 điểm sẽ tăng tỷ lệ mị hoặc thành công lên 300%, tinh thần dưới 200 điểm thì tỷ lệ thành công là 100%.

Quất Roi (B): Lợi dụng ma lực hắc ám ngưng tụ ra 1 cây roi dài để tấn công đối phương, có hiệu quả công kích tinh thần.

Ác Linh Tiếp Xúc (A+): Triệu hoán xúc tu Hắc Ám Chi Tử, dùng để công kích mục tiêu, lúc công kích sẽ bổ sung thêm hiệu quả hỗn loạn, hắc ám, mất cảm giác và các loại cảm xúc tiêu cực khác.

Nhược điểm: Sấm sét, lửa. »

  • Vừa mới giải quyết xong phiền toái thì em đã chạy tới, chỉ vì muốn gặp được tướng công... em…

Dương Tuyết Mạn không biết Chu Dương đã sớm xem thấu lai lịch của mình, cô còn muốn tiếp tục diễn, chuẩn bị nói lý do mà mình đã soạn sẵn trước đó.

  • Được rồi, tôi không có hứng thú nghe.

  • Không phải cô nói mình là vợ tương lai của tôi à? Tôi nói cho cô biết, con người của tôi rất kén chọn, không phải ai đều có thể làm vợ của tôi đâu đấy! Cô đừng có mà mơ tưởng chiếm tiện nghi của tôi.

Dương Tuyết Mạn nghe thấy Chu Dương nói như vậy, khoé miệng co quắp, không nhịn được muốn đánh người.

Thế quái nào được một mỹ nhân ôm ấp yêu thương lại biến thành chiếm tiện nghi của anh rồi?

Anh còn muốn mặt không?

Từ trước tới nay cô chưa từng gặp qua tên đàn ông nào vô liêm sỉ như vậy.

  • Tôi có yêu cầu rất cao đối với phụ nữ. Tuy nhan sắc của cô đạt đến tiêu chuẩn của tôi, nhưng nếu như cô không duy trì sự thuần khiết thì tôi vẫn sẽ đuổi cô đi. Đừng hòng lấy cái phu quân tương lai gì gì đó mà lấy lệ với tôi.

Chu Dương nói năng thẳng thắn, lời lẽ hùng hồn.

Dương Tuyết Mạn không lo lắng chút nào, cô kiêu ngạo gật đầu:

  • Em vẫn luôn giữ gìn trong sạch vì phu quân… ông xã tương lai của mình.

  • Nói miệng không bằng chứng, mắt thấy mới là thật!

Chu Dương duy trì dáng vẻ nghiêm trang, chỉ là ánh mắt càng ngày càng cổ quái.

Dương Tuyết Mạn hơi sững sờ, hình như kịch bản hơi khác với những gì cô nghĩ thì phải?

Cô còn muốn hại chết Chu Dương.

Dương Tuyết Mạn làm như thẹn thùng nhìn xuống đất, nhỏ giọng nói:

  • Em từ nhỏ đã được dạy dỗ lễ nghi, coi trọng tam tòng tứ đức, trước khi gả chồng thì không được có…

Chu Dương không chút do dự cắt đứt lời của cô:

  • Không phải cô nói tôi là chồng của mình à? Cái này là do chính miệng cô nói, chẳng lẽ trước đó là cô nói dối à?

Chu Dương vỗ ngực đảm bảo, vẻ mặt chính khí, nói:

  • Yên tâm, chỉ cần cô không lừa tôi thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô!

  • ...

Nói cho cùng là do trước đó cô nói bậy nói bạ, hiện tại kéo cả mình đi vào.

Chuyện do mình làm, có chết cũng phải cắn răng tiếp tục kiên trì.

Trong lòng Dương Tuyết Mạn kêu la như sấm nhưng mà trên mặt vẫn phải duy trì dáng vẻ thẹn thùng, cô đỏ bừng mặt, lắc đầu, chỉ vào bên trong Batmobile:

  • Không phải trên xe còn có mấy vị chị em khác à? Anh có thể để các cô ấy kiểm tra nha.

Nhóm nữ vui vẻ ngồi hóng hớt, nghe thấy Dương Tuyết Mạn gọi mình, lập tức muốn chạy qua chen vào một chân, đáng tiếc là lại bị Chu Dương dùng ánh mắt hung tợn trừng trở về chỗ cũ.

  • Tôi vẫn chỉ tin tưởng sự thật mà chính mắt mình nhìn thấy!

  • Dù sao thì nghe từ người khác có khả năng sẽ bị che giấu.

Chu Dương không quên Dương Tuyết Mạn còn có một chiêu là mị hoặc, tinh thần lực của các cô vợ mình còn chưa tới trình độ hoàn toàn miễn dịch được, sẽ bị lừa gạt.

Huống chi, loại chuyện này há là có thể mượn tay người khác à?

  • Lẽ nào cô lừa tôi! Con người tôi ghét nhất là kẻ lường gạt, nếu cô không muốn thì tôi chẳng thể làm gì khác hơn là giết chết cô!

Trên mặt Chu Dương lộ ra sự lạnh lẽo, nếu như đối phương còn muốn diễn trò nữa thì Chu Dương thật sự sẽ đập chết cô!

Không giết? Chẳng lẽ giữ lại một người có địch ý với mình để dành ăn Tết à?

Dương Tuyết Mạn thở sâu một hơi, nếu cô tiếp tục từ chối thì sẽ lộ sơ hở, cuối cùng gật đầu một:

  • Vậy thì cứ làm theo những gì ông xã nói đi.

Cung bay lượn, đẹp như tranh vẽ.