Thần Mộ 2

Tuyệt đối hiêu trương





Chương 227

Tuyệt đối hiêu trương

Phía xa, một thân ảnh cao lớn không ngừng huyễn diệt (tiêu tan) trên cao không, lưu lại vài tàn ảnh và nhanh chóng phóng tới. Người vừa tới đầu tóc rối bù, nhưng khí vũ hiên ngang, có khí thế độc tôn duy ngã vô cùng cao ngạo.

Sau khi "ngũ âm ma ngục" xuất khẩu, 5 hắc ngục cực lớn chặn trên không trung, ngăn cản đường trở về của 3 vị tiên nhân, và hút thần quang mà Thiên phạt giáng xuống. Người mới tới có thực lực thế nào, thật khó mà đoán biết được, thật cao thâm tới mức đáng sợ.

"Long gia gia ơi, thật là biến thái, làm sao hắn lại xuất hiện thế này!" Tử kim thần long thấy lạnh gáy, rồi cứ như trốn bệnh dịch, nó lùi lại mấy trăm trượng, rời xa khỏi khu vực này.

Long bảo bảo cũng kêu lên 1 tiếng, hóa thành 1 đạo kim quang bay xa cả nghìn mét.

Nam cung ngâm trên lưng tử kim thần long hoài nghi hỏi: "Hắn là ai vậy?"

"Siêu cấp đại biến thái ở nhân gian giới."

Thần nam cũng kinh ngạc, người mới tới hóa ra là ma vương đã lâu không gặp.

Đại ma làm hắn vô cùng kinh ngạc, dường như mỗi lần gặp mặt tu vị của hắn đều tăng lên rõ rệt, từ khi xuất thế ở hạ hoàng cung Sở quốc, một quyền đã đánh vỡ thân thể của thiên sứ 4 cánh, dẫn tới thiên phạt, đại chiến 1 loạt cường giả.

Lần gặp mặt tiếp theo là hắn đang đại chiến với thiên sứ 6 cánh và cao giai tiên nhân, bọn họ đồng thời bị giết sạch.

Tới lần này, xừa xuất thủ đã có "ngũ âm ma ngục", hùng dũng chặn đứng thiên giới thông đạo, nuốt luôn thiên phạt thần lực, thực là không thể không khiến người ta chấn kinh.

Năm động huyệt tối om om như ma quật kia dường như là liên thông với nhau, vô cùng âm u đáng sợ, trùm lên 3 vị tiên nhân, xem ra sắp sửa nuốt lấy bọn họ.

Thần nam lập tức kêu to: "Hạ thủ lưu tình!"

Đại ma quay người, song mục chiếu ra 2 đạo tử quang, nhìn chằm chằm vào Thần nam nói: "Là ngươi, vì sao lại cầu xin cho bọn họ?"

Tuy nói như vậy, nhưng đại ma cũng dừng lại, đánh ra 3 đạo nguyên khí bài sơn đảo hải, giữ chặt 3 vị tiên nhân trên không trung.

Ba vị tiên nhân tối tăm mặt mũi, họ không ngờ nhân gian giới lại như vậy, cứ tưởng sẽ được thế nhân thi lễ sùng bái, không ngờ phải liên tục chạy trốn 2 đại ác ma, đối với bọn họ nói đánh là đánh, nói giết là giết, rõ ràng là chẳng coi thiên giới ra gì.

Trong lúc 3 người đang khủng hoảng, họ đột nhiên nghĩ tới thiên giới có truyền ngôn, nước dưới nhân gian giới rất "hỗn", tốt nhất là không nên coi thường nếm thử. Họ đều là những tu giả mới thành tiên khoảng trăm năm nay, rõ ràng đã hiểu được những bí ẩn của các cao thủ thần bí trong các huyền giới nhân gian, nhưng mà lúc này có hối hận thì e rằng cũng đã muộn.



Đại ma nhìn thấy Thần nam bay tới, lạnh lùng nói: "Người của thiên giới tự ý xuống nhân gian giới, theo lý là phải giết, tại sao ngươi lại cản ta?"

Mười mấy vạn quan chiến giả bên dưới toát mồ hôi lạnh, vị thần nhân này là ai? Chỉ vì lí do đó mà nuốt cả tiên nhân, lẽ nào nhân gian giới còn cao hơn cả thiên giới?

Đám người bên dưới không hiểu ý của đại ma, nhưng Thần nam làm sao không biết. Đại ma không phải là thủ hộ giả thì cũng là chấp pháp giả của nhân gian giới, là nhân vật siêu cấp hung ác ở đông thổ.

"Tiền bối, đã lâu không gặp. Xin tiền bối hạ thủ lưu tình, ta chẳng qua chỉ là muốn nhờ bọn họ mang khẩu tín ( thư truyền miệng) tới cho 1 số người trên thiên giới."

Nét mặt đại ma có chút hiền hòa, nói: "Không lâu trước có tiên nhân bí mật hạ phàm, mang theo các cao thủ tiền lực của nhân gian giới, lúc đó ta đang quan bế, không kịp tới ngăn cản. Không ngờ hôm nay vẫn có người bất chấp những ước định năm xưa, tự mình xâm phạm nhân gian giới, nếu như ta không chấp pháp, thì bọn họ sẽ cho rằng nhân gian giới là chốn thích đến thì đến thích đi thì đi!"

"Ngẫu đích thần a! Nhân gian và thiên giới có ước định, xem ra nhân gian giới không phải chốn thanh bình như bề ngoài rồi!" Long bảo bảo thì thầm ở xa.

Thần nam nét mặt đầy vẻ tà dị. Nhân gian giới thực sự là có vị trí ngang bằng với thiên giới ư? Chàng có chút không tin, hỏi: "Nhân gian giới có thể trực diện với thiên giới sao?"

Đại ma ngẩn ra 1 lúc, sau đó hắn thở dài, nói: "Nhân gia yếu ớt, nhân gian hiện giờ không phải là nhân gian mà ta quen thuộc, nhưng mà ta đã sống lại, ta phải cố gắng làm tròn chức trách của mình. Tất cả những gì ta làm, đều theo ước định giữa 2 giới năm xưa."

Toát mồ hôi!

Trong lòng Thần nam quá kinh ngạc, năm xưa quả là 1 năm khiến con người ta ghi nhớ, đồng thời, đối với đại ma, chàng cũng nảy sinh sự kính phục thực tâm.

Sau khi hiểu rõ 1 số ẩn tình, Thần nam trầm ngâm 1 lúc, nói: "Tiền bối có thể thả cho họ quay về không? Để họ cáo giới với 1 số người trên thiên giới, hiệu quả sẽ tốt hơn!"

Đại ma hơi do dự, sau đó nói: "Được rồi, thả 1 người đi, 2 người còn lại sẽ hồn táng tại nhân gian! Ngũ - âm - ma - ngục!"

Theo tiếng hô nhỏ của đại ma, 5 hắc động cự đại bắt đầu trùm lên 1 tu giả già và 1 tiên tử dung mạo tú lệ.

"A..."

"A..."

Hai tiếng kêu thảm vang lên, hai vị thiên giới tu giả bị hắc động nuốt vào, và trong chớp mắt thân thể bị vỡ nát.
"Grào... long tổ tông ơi! Thật quá biến thái!"


"Thần nói! Qúa huyết tinh!"

Hai con rồng cùng rụt cổ, cả 2 đều cảm thấy từng trận hàn ý.

Mười mấy vạn quan chiến giả bên dưới im phăng phắc, hôm nay, những việc làm của Thần nam và đại ma đã lật đổ hình tượng tiên nhân trong lòng bọn họ, tín ngưỡng sụp đổ, tinh thần bọn họ xảy ra sự chấn động kịch liệt.

"Tha... tha mạng!"

Tú sĩ trung niên còn lại trong nháy mắt thân thể có thể hành động, hắn quỳ lạy Thần nam và đại ma, mặt thất sắc, sợ hãi nói: "Xin tha mạng!"

Thần nam lạnh giọng quát: "Cút về thiên giới, và đừng quên những lời ta nói!"

Tú sĩ trung niên sợ mất mật, khí chất phiêu diêu xuất thần đi đâu mất hết, im thin thít đứng dậy, vội vàng như con chó giữ nhà phá khai không gian, muốn chạy về thiên giới thông đạo.

Nhưng mà, hắn dường như quên mất thiên phạt giáng lâm. Vài đạo lôi quang cực lớn đánh cho toàn thân hắn đen sì, tình thế xem ra không ổn rồi.

Nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt không tìm ra đường của hắn, Thần nam trong lòng nảy sinh sự thương hại, chàng thở dài 1 tiếng, vung đại long đao chém về phía thiên lôi trong không trung, giúp hắn đánh tan mười mấy đạo lôi quang còn lại, tú sĩ trung niên ko dám quay đầu phóng thẳng về phía thiên giới thông đạo, dần dần mất hút trong hư không.

Mười mấy vạn người bên dưới chấn động kịch liệt, tiên nhân thiên giới lại quỳ lạy hai nam tử nhân gian giới, điều này làm tín niệm (niềm tin) của họ hoàn toàn sụp đổ.

"Các người nhìn thấy không, tiên nhân thì cũng ham sống sợ chết mà thôi. Các ngươi làm sao mà phải sùng bái bọn chúng. Bọn chúng có thể khiến các ngươi trường sinh sao? Bọn chúng có thể khiến các ngươi an khang sao? Bọn chúng chẳng thể làm gì cho các ngươi đâu, lại còn hưởng thụ vinh quang vô thượng của nhân gian, nhận được sự sùng bái của nhân gian. Đây là đạo lý gì thế? Thiên giới dựa vào cái gì mà vượt lên trên chúng ta chứ? Các ngươi đã tưởng tượng quá hoàn mỹ về thiên giới. Chí ít ta đã thấy nơi tiên nhân cư ngụ căn bản không thể coi là thiên giới. Nơi đó còn tàn khốc hơn nhân gian giới, là nơi cá lớn nuốt cá bé, chiến tranh còn thảm liệt hơn nhân gian giới trăm lần, những tiên nhân mà các ngươi sùng bái chẳng qua chỉ là 1 số kẻ có thực lực mạnh mà thôi. Thiên giới là cái gì, thiên giới là ở trong lòng mỗi người, tự dựa vào sức mình mà xây lên. Ba gian nhà lợp lá, mấy mẫu ruộng nương, nếu như có thể khiến cho người ta sống bình yên an lạc, đó chính là thiên giới tịnh thổ. Cái thiên giới hư vô kia chẳng qua chỉ là 1 ma vực mà thôi."

Thần nam bất kể đám người bên dưới có nghe hay không, chàng giận giữ mẳng mỏ bài xích thiên giới 1 trận.

"Ồ, ta còn nhớ ngươi tên là Thần nam. Lâu không gặp, không ngờ tu vị của ngươi lại đột phá mạnh mẽ như vậy, thật làm cho người ta kinh ngạc!" Đại ma sắc mặt hiền hòa, hiếm hoi thấy hắn lộ ra nét cười, hắn nói với Thần nam: "Đông thổ chấp pháp giả bạn ta chẳng may đã vẫn lạc mấy ngàn năm trước, hiện giờ một mình ta là đông thổ thủ hộ giả, cùng là đông thổ chấp pháp giả, không biết ngươi có bằng lòng gánh vác giúp ta 1 phần áp lực?"

"Điều này..." Thần nam có chút khó khăn, nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Tiền bối công thâm lực hậu, ta vạn vạn không thể so vai cùng, e rằng không thể đảm nhận trọng trách này, hay là ta cứ làm 1 kẻ phiêu du tự do thì hơn."

Đại ma cười, không miễn cưỡng Thần nam, nói: "Nếu ngươi không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng ngươi!"

Đối với đại ma thần bí, Thần nam trong lòng vô cùng nghi vấn, thực lực của đối phương đã mạnh hơn trước rất nhiều. Hôm nay đối phương đã thi triển tu vị cấp thần vương. Thần nam thậm chí cho rằng, "ngũ âm ma ngục" có thể chống lại "sinh tử luân hồi môn" của Thi hoàng.

Đương nhiên chàng cũng không quá kinh ngạc, chàng tin rằng hai lần trước là do đại ma chưa cởi bỏ được sự vướng mắc của hồn phách yêu đạo trong cơ thể, cho nên mới không thể thực sự phát huy thực lực của mình.

Đại ma đã từng nói với Thần nam, hắn đã từng nhìn thấy đại long đao tàn vỡ trong rừng rậm vĩnh hằng, thì rõ ràng là hắn đã từng xông vào nơi đó. Sau khi xông vào rừng rậm vĩnh hằng mà vẫn nguyên vẹn trở về thì người như vậy tuyệt đối là 1 cao thủ đỉnh cao. Đại ma là cao thủ tiền bối duy nhất bình an vô sự trở về từ rừng rậm vĩnh hằng mà Thần nam biết.

"Tu vị của tiền bối dường như đã tăng hơn so với trước kia đến mức người ta không thể đoán được!"

Đại ma nghe xong gật gật đầu, trên mặt lộ ra nét vui mừng, nói: "Bởi vì sư phó của ta đã lại xuất hiện trong giấc mơ của ta, sư phó vẫn còn sống, ông đã chỉ cho ta 1 phương hướng tu luyện mới!"

Lại toát mồ hôi!

Tên ác ma biến thái này lại còn có sư phó, từ phía xa tử kim thần long kinh ngạc xém chút nữa là ngã xuống.

Thần nam cũng kinh ngạc vô cùng, nhưng chàng thấy đại ma dường như không muốn nói nhiều, nên chàng cũng không tiện hỏi. Cuối cùng, Thần nam từ biệt đại ma, trong con mắt chăm chú ngưỡng vọng của đám người bên dưới, chàng đặt chân lên thần long bay về phía viễn không.

Hôm nay, những việc Thần nam làm đã được bồ câu đưa thư truyền đi khắp các ngóc ngách của thiên nguyên đại lục. Đây thực sự là 1 đại chấn, làm rung động của tu luyện giới, và cả các quốc thổ trong nhân gian giới, các biến hóa trọng đại của nhân gian giới cũng bắt đầu từ ngày hôm nay.

Thần nam, một cường giả thanh niên to gan lớn mật dám giết cả tiên nhân đã trở thành tiêu điểm, thành đối tượng quan tâm và đàm luận của tất cả mọi người.

Khoảng cách vài trăm dặm thì đối với thần long mà nói chỉ như vài bước chân, trong chớp mắt đã tới Hỗn thiên đạo, tiên sơn xa vời đã ở ngay trước mắt.

Đại tuyết phong sơn, cả sơn mạch trắng mênh mông, nhưng mà Thần nam lại cảm thấy ở đây có 1 dự cảm không lành, dường như phía trước có 1 đại yêu ma đang chờ chàng.

"Lẽ nào Hỗn thiên đạo còn có 1 cao thủ vô cùng lợi hại?" Thần nam trong lòng nghi hoặc không thôi.

Chính lúc này, từ trên tiên sơn Hỗ thiên đạo tỏa ra ma khí cuồn cuộn, không trung phía trên dãy núi ma khí bao phủ, 1 huyễn tượng ma vương cực lớn chiếu sáng trong hắc vân.

"Ngẫu mễ đầu phát! Thần nói, thật là không hiểu nổi!"

"Grào... long ma ma ơi, Hỗn thiên lão ma vương? Làm sao có thể như vậy?"



Giao diện cho điện thoại