Tố Linh Vân đi bên cạnh Cao Lâm Nhất nóI: “ Cậu đưa tớ cầm một túI cho, mang tiếng đi trực nhật mà để cậu làm hết việc như vậy thì có hơi…”
“ Không sao, cậu đi cùng là được.” Cao Lâm Nhất nhàn nhạt trả lờI.
Điều này làm Tố Linh Vân cảm thấy có chút bất ngờ, bình thường trông Cao Lâm Nhất có vẻ lạnh lùng Ít nóI, không quan tâm tớI ngườI khác nhưng không ngờ cũng có một mặt tốt bụng như vậy. NóI là bạn cùng bàn vậy thôi chứ Tố Linh Vân mớI được chuyển chỗ ngồI bên cạnh hắn, hôm nay cũng là buổI trực nhật chung đầu tiên của hai ngườI. Bình thường Tố Linh Vân không quá quan tâm tớI cậu bạn này nhưng hôm nay có lẽ cô phảI nhìn cậu vớI một con mắt khác. Hai ngườI cứ vậy một ngườI đi trước một ngườI lẽo đẽo theo sau cho tớI khi hoàn thành nhiệm vụ thì trở lạI lớp học.
Vốn dĩ định khi trở về lớp, cô sẽ phân trần chuyện vừa rồI vớI An Vũ Phong, nhưng các bạn đến lớp cũng dần đông nên cô cảm thấy ngạI ra bắt chuyện, Tố Linh Vân nhanh chóng lục lọI trong cặp tìm điện thoạI, bấm bấm vàI chữ cáI trên màn hình.
Tố Linh Vân: [ Sao hôm nay đến lớp sớm vậy? Thấy bình thường cậu hay tớI lớp muộn.]
An Vũ Phong nhanh chóng trả lờI lạI: [ Sáng nay dậy sớm mà ở nhà có chút chán nên đi sớm thôi.]
Nhưng trong đầu Tố Linh Vân lạI suy nghĩ theo một chiều hướng khác, có lẽ An Vũ Phong biết sáng nay tớI phiên cô trực nhật nên cố tình đi sớm chăng. Vừa liên tưởng theo ý này, cô cảm thấy bản thân nên giảI thích rõ vớI anh càng sớm càng tốt.
Tố Linh Vân: [ HồI nãy tớ vớI Cao Lâm Nhất là đi đổ rác thôi. Cậu đừng hiểu lầm.]
An Vũ Phong: [ Ừ, tớ biết mà! Nhưng cậu cảm thấy tớ vì sao phảI hiểu lầm?]
Câu hỏI này trực tiếp khiến Tố Linh Vân không biết phảI trả lờI lạI như thế nào, lạI nghĩ tớI tin nhắn tốI qua của anh, cô liền nhắn lạI.
Tố Linh Vân: [ Tớ không muốn bị hiểu lầm vớI Cao Lâm Nhất thôi.]
An Vũ Phong chỉ nhắn lạI một từ: [ Ừ.]
Nhìn tin nhắn này, Tố Linh Vân lo sợ là An Vũ Phong ghen rồI. Nhưng thật tiếc là để co nghĩ nhiều rồI, An Vũ Phong chỉ là nhắn nhanh lạI một câu rồI lấy đề ra làm.
An Vũ Phong ngồI bàn ngay phía trước cô, nhìn anh đang hì hục vớI tập đề trên bàn, cô cảm thấy dạo gần đây anh chăm bất thường, hồI trước phảI nóI là anh trên lớp rất lườI, chỉ sử dụng điện thoạI, bàI vở không hề ghi chép, thậm chí nhiều môn viết chung một cuốn vở, nhưng hiện tạI lạI chăm chỉ như vậy, Tố Linh Vân cũng không khỏI vui mừng, cũng có lẽ đây là năm cuốI và sắp phảI đốI mặt vớI kì thi tốt nghiệp nên phảI ôn gấp rút. Nghĩ đến đây, Tố Linh Vân lạI tự xem lạI bản thân mình, cô mớI thực sự là kẻ lườI, mặc dù trên lớp chép bàI đầy đủ là vậy nhưng cô cũng chẳng thèm lấy ra đọc lạI hay luyện đề. Tố Linh Vân chán nản nhìn bạn bè xung quanh đều chăm chỉ học bàI, cô liền đưa ra quyết định quan trọng, đó là…ngủ! Đúng vậy, chỉ có ngủ mớI khiến tâm trạng cô vui vẻ hơn. Rất may tiết đầu là tiết tự học nên Tố Linh Vân liền nằm gục xuống bàn, mắt từ từ nhắm lạI.
Nằm được một lúc thì Tố Linh Vân cảm thấy có ánh nắng chiếu thẳng vào mắt mình, cô bất giác cau mày lạI. Sau đó có một bàn tay đột nhiên đưa ra che ánh nắng hắt vào mắt cho cô, nhờ vậy mà cư mặt cô mớI dãn ra được chút. Hàng mi Tố Linh Vân khẽ động, cô từ từ he hé đôi mắt, ấy vậy mà bàn tay che nắng cho cô lạI là của Cao Lâm Nhất. Việc làm này trực tiếp khiến Tố Linh Vân bất ngờ không biết phảI làm sao, cô giả vờ trở mình, xoay đầu về phía bên kia. Thấy vậy Cao Lâm Nhất cũng thu tay lạI, tiếp tục giảI đề. Mà một màn này đều thu hết vào tầm mắt Tân Minh Viễn.
Nhắc đến Tân Minh Viễn là phảI nóI đến chuyện từ một năm trước. Lúc đó Tố Linh Vân thích thầm cậu ta nhưng cô thực sự chưa chắc vớI đoạn tình cảm này của mình. VớI một ngườI đẹp trai nhất lớp như Tân Minh Viễn thì không bao giờ sẽ để ý tớI cô. Vậy mà trong một lần may mắn cô lạI được chung nhóm vớI cậu ta, hai ngườI cũng nhắn tin vớI nhau nhiều hơn, vậy mà chỉ mớI mấy ngày, Tân Minh Viễn đã tỏ ý muốn cả hai tìm hiểu vớI nhau, Tố Linh Vân đầu óc chỉ có yêu đương nên đồng ý ngay mà không do dự gì. Cậu ta cũng nóI là hai ngườI sẽ tìm hiểu nhau trong thầm lặng và không công khai sau đó nếu hiểu nhau sẽ tiến tớI yêu đương, Tố Linh Vân cũng đồng ý. NóI là tìm hiểu thật kĩ vậy thôi chứ chỉ sau một tuần, Tân Minh Viễn đã tỏ tình cô và hai ngườI chính thức yêu nhau. Lúc này các bạn trong lớp cũng đều tỏ ý rất ủng hộ, bao gồm cả Cao Lâm Nhất là bạn thân của Tân Minh Viễn.
Có điều sau khi bắt đầu tiến vào mốI quan hệ cùng vớI Tân Minh Viễn, Tố Linh Vân cảm thấy bản thân không hề hiểu cậu ta, cũng không hề thích cậu ta nhiều như cô nghĩ, nhưng cô vẫn muốn cố gắng để phát triển đoạn tình cảm này. Nhưng có lẽ, vốn dĩ ban đầu hai ngườI đã không hợp nhau, nên chỉ sau 3 tuần, Tân Minh Viễn đã nóI lờI chia tay. Mặc dù Tố Linh Vân cũng cố níu kéo nhưng cậu ta trông vô cùng dứt khoát nên cô cũng đành buông tay. Cả đêm hôm đó, Tố Linh Vân khóc hết nước mắt, cô cảm thấy tiếc cho mốI tình chóng vánh ấy. Nhưng có lẽ đây phảI chẳng chia tay Tân Minh Viễn là sự may mắn của cô, bởI ngay sau đó mấy hôm, một ngườI bạn cùng lớp đã nhắn tin an ủI cô, bạn ấy cũng kể về quá khứ không mấy tốt đẹp và những tính xấu của Tân Minh Viễn cho cô biết, Tố Linh Vân mớI từ từ hiểu ra, hóa ra bản chất sâu bên trong cậu ta không hề tốt đẹp như vẻ bề ngoàI. Nhờ đó mà Tố Linh Vân cũng nhanh chóng vực dậy lạI tinh thần.