Thanh Âm Của Hạnh Phúc

Chương 3




Trở về hiện tạI.

Tố Linh Vân đang suy nghĩ về hành động của Cao Lâm Nhất, cô không hiểu sao hắn lạI làm như vậy nữa, nhưng cô cũng không để tâm quá nhiều, nhanh chống ngồI thẳng lưng vỗ vỗ lạI vào má cho tỉnh táo lạI, bởI vì tiết tiếp theo là giờ thể dục.

Tiếng trống vừa vang lên, Ninh Ngọc Thi liền tiến tớI chỗ ngồI của cô, vui vẻ nóI: “ Đi, chúng ta tớI nhà thể chất trước.”

Tố Linh Vân vui vẻ gật đầu rồI cả hai cùng rờI đi trước.

Ninh Ngọc Thi là bạn thân nhất của cô, một ngườI hết mình vì bạn bè, khi ở bên cạnh cô ấy thì cô cảm thấy vô cùng thoảI máI và có thể dễ dàng biểu lộ cảm xúc thật nên hai ngườI nhanh chóng trở thành bạn thân.

Đi được một đoạn thì Ninh Ngọc Thi bất ngờ lên tiếng: “ HồI nãy hành động của Cao Lâm Nhất… tớ đều nhìn thấy hết, tạI sao cậu ta lạI làm như vậy?”

Tố Linh Vân nhún vai: “ Tớ cũng không biết.”

Ninh Ngọc Thi như hiểu ra gì đó, cô nóI: “ Không lẽ là cậu ta thích cậu?”

Câu nóI này trữ tiếp làm Tố Linh Vân phun hết chỗ nước ngậm trong miệng ra, cô tỏ vẻ khó hiểu nhìn cô bạn thân đang nóI luyên thuyên này.

“ Nè, Linh Vân, cậu đừng rung động trước cậu ta, dẫu sao thì Cao Lâm Nhất cũng là bạn thân của Tân Minh Viễn, chắc chắn là cùng một giuộc vớI nhau!” Ninh Ngọc Thi rất chân thành nắm lấy tay Tố Linh Vân.

Tố Linh Vân chỉ biết gõ vào đầu Ninh Ngọc Thi một cáI, cô bạn này của cô lạI bắt đầu suy nghĩ ngớ ngẩn gì vậy? Cao Lâm Nhất thích cô ư? Đó là điều không thể nào! Mà cho dù hắn ta có thích cô thì cô cũng chẳng quan tâm, bởI vì hiện tạI, tâm trí cô đã bị lấp đầy bởI hình bóng của An Vũ Phong.

“ Cậu đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa! Tớ không muốn dây dưa gì thêm vớI hộI đó đâu! Chúng ta mau đi thôi!”

“ Ò.” Ninh Ngọc Thi bĩu môi nhanh chóng đi theo.

Một lát sau, cả lớp cũng có mặt đông đủ. Như mọI lần thì giáo viên thể dục lạI bắt mọI ngườI chạy hết 10 vòng nhà thể chất, sau đó chia nhóm ra luyện tập các môn thể thao khác nhau.

Chạy hết 10 vòng thì cả cơ thể Tố Linh Vân cũng mệt lả đi, hơi sức đâu mà đánh bóng chuyền vớI cầu lông nữa, nên cô quyết định trốn. Đảo mắt qua một vòng thì nhìn thấy An Vũ Phong đang ngồI ở một góc, hình như anh cũng đang tránh tầm nhìn của giáo viên, thấy vậy cô cũng nhanh chóng chạy đến chỗ của anh.

“ Êy, cho tớ ngồI ở đây vớI cậu được không? Chạy 10 vòng nhà thể chất làm tớ chẳng còn sức để mà chơi bóng chuyền nữa rồI ấy.”

An Vũ Phong ngẩng đầu lên nhìn cô rồI gật đầu một cáI. Thấy anh vẫn cắm đầu vào chiếc điện thoạI nên cô mớI ngó đầu vào xem, tưởng là anh đang chơi game nhưng không, anh là đang làm đề hóa. PhảI nóI là trên đờI này, Tố Linh Vân ghét nhất là môn hóa, mặc dù là ban đầu cô chọn lớp tổ hợp có môn này nhưng cô vẫn là không thể học theo được. Nhìn An Vũ Phong chăm chú giảI đề, Tố Linh Vân cũng không nóI gì, chỉ biết im lặng và ngắm nhìn anh.

“ Tớ thấy Cao Lâm Nhất ngồI đằng kia, sao cậu không ra ngồI cùng vớI cậu ấy?” An Vũ Phong bất ngờ lên tiếng.

“ Hả? Sao tớ phảI ra ngồI vớI cậu ta, dù sao thì hai bọn tớ cũng không thân! Tớ thích ngồI vớI cậu hơn!”

“ Không thân? HồI nãy tớ còn thấy Cao Lâm Nhất che nắng cho cậu dễ ngủ hơn đó!”

Nghe được câu nóI này, Tố Linh Vân lạI cảm thấy An Vũ Phong đây là ghen rồI? Thật dễ thương làm sao. Cô nhanh chóng giảI thích: “ Tớ cũng không biết vì sao cậu ta lạI làm như vậy nhưng mà kệ đi, ai thèm quan tâm chứ. NgườI tớ quan tâm chỉ có cậu mà thôi!”

Nghe vậy thì An Vũ Phong cũng chỉ ừ một tiếng cho qua chuyện rồI cũng không nóI thêm gì nữa. Tố Linh Vân cảm thấy bản thân vẫn là nên giảI thích thêm, cô không muốn anh phảI hiểu lầm mốI quan hệ giữa cô và Cao Lâm Nhất.

“Cậu đừng hiểu lầm, tớ vớI Cao Lâm Nhất không có gì hết, chẳng qua là ngồI cùng bàn nên có lẽ cậu ta tiện tay thôi!” Tố Linh Vân vừa nóI vừa lo lắng nhìn An Vũ Phong.

Nhưng anh vẫn là không biểu hiện ra vẻ mặt nào khác, tiếp tục chăm chú làm việc của mình.

Cứ như vậy hai ngườI im lặng cho tớI khi tiếng trống hết giờ vang lên. Tố Linh Vân ngạI ngùng đứng dậy rờI đi trước. Cô đi tìm Ninh Ngọc Thi rồI cả hai cùng đi về lớp.

“ Nè, sao hồI nãy cậu lạI chạy ra chỗ của An Vũ Phong? Cậu vớI cậu ta nóI chuyện gì vậy?” Ninh Ngọc Thi hỏI.

“ Có gì đâu, tớ muốn trốn tập thể dục nên chạy ra đó ngồI thôi.” Tố Linh Vân nhàn nhạt trả lờI.

Ninh Ngọc Thi cũng ừ một tiếng rồI thôi.