Thèm Thương

Chương 47: Quyết định khó khăn




“Nếu em thật sự là người của tôi thì sẽ tốt biết mấy.”

Thật sự là người của tôi? Vãn Mạnh Đình muốn gì đây?

Hắn bước ra bên ngoài, gọi cho Vãn Mạnh Đàm.

Từ lúc bị ăn cái tát kia, Vãn Mạnh Đàm có đến gặp anh trai để nói chuyện cho rõ nhưng hắn không muốn gặp. Ngược lại, lần này là hắn chủ động gọi cho cậu.

Hai người họ hẹn nhau ở quán cà phê. Đối diện nhau, hai anh em có chút ngượng ngùng. Quan hệ giữa bọn họ từ trước đến nay rất tốt, đó là điều ai cũng biết. Mạnh Đàm luôn là đứa nhỏ theo sau đuôi hắn, Mạnh Đình lại luôn che chở cho em trai.

Cũng vì Mạnh Đàm nên Mạnh Đình mới ra ngoài tự lập cơ ngơi riêng, tránh sau này xảy ra tranh chấp giữa anh em trong nhà. Nhưng nào ngờ, thứ bọn họ tranh chấp lại chính là một người phụ nữ.

Họ có thể nhường nhau cả gia sản nhưng lại không thể lùi bước trước một người phụ nữ.

Tình yêu của Vãn Mạnh Đình mơ hồ vô cùng, nó đã được bồi đắp từ những ấn tượng đầu tiên, huống hồ là một năm chung sống. Còn tình yêu của Mạnh Đàm có che chở, nhưng nó trẻ con. Nếu để hỏi Mạnh Đàm thật sự nhiệt huyết với tình yêu này không, thì cậu cần phải chiêm nghiệm lại mình.

“Anh cho em cơ hội giải thích đấy. Nói đi!”

“Em cũng không nhớ mình đã làm gì. Nhưng em nghĩ mình cần chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm.” Vãn Mạnh Đàm không ngại, nếu An Ninh chấp nhận cậu nhất định không để cô thiệt thòi.

Mạnh Đình nghiêm túc nhìn thẳng vào mặt em trai mình. Hắn hỏi tiếp:

“Em có biết cô ấy là người của ai không mà dám nói như vậy?”

“Em biết, nhưng An Ninh là con người không phải vật sở hữu. Anh phải xem cô ấy muốn gì chứ?”

“Từ nhỏ anh chưa từng giành đồ chơi với em. Lớn lên gia sản anh cũng nhường em. Nhưng riêng chuyện này nhất định phải theo ý anh.” Vãn Mạnh Đình thể hiện rõ quan điểm của hắn. Lần này dứt khoát không nhường nhịn.

Một năm qua hắn cảm thấy mình hạnh phúc và hắn muốn như vậy, đôi khi còn muốn nhiều hơn thế nữa.

Nhận ra anh trai đã có ý muốn cảnh cáo. Nhưng cậu không sợ, nếu để cô rời vào tay hắn, e rằng đau đớn suốt đời.

“Anh có từng nghĩ An Ninh muốn gì không? Cô ấy không thích anh, ngược lại còn căm hận anh. Nếu miễn cưỡng sẽ chẳng ai vui vẻ cả.”

Miễn cưỡng là thứ tồi tệ nhất trong tình yêu. Mạnh Đàm không thể để hai người họ cùng nhau rơi vào đau thương.

“Hạnh phúc hay không phải thử mới biết. Anh hẹn em ra đây không phải để xin phép. Nếu còn nghĩ đến tình nghĩa anh em, thì hãy tránh xa cô ấy ra. Anh sẽ xem như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra. Nếu cứ can thiệp, anh sẽ mạnh tay đẩy em trở lại nước ngoài.”

“Anh hai à! Anh có chắc mình sẽ làm cô ấy hạnh phúc không?”

“Anh sẽ làm được.” Hắn khẳng định.

“Vậy anh sẽ làm gì? Hả?”

“Anh sẽ cưới An Ninh.” Mặt Vãn Mạnh Đình tỉnh bơ, nói ra câu trả lời khiến người đối diện giật mình.

Cưới An Ninh? Điên sao? Làm sao có thể như vậy được chứ?

Mạnh Đàm nhìn vào thần sắc dứt khoát của hắn, cậu thảng thốt nói:

“Anh điên rồi phải không? Ba mẹ sẽ không chấp nhận, làm sao An Ninh có thể chịu được áp lực lớn từ nhiều phía như vậy chứ! Anh phải ý thức được thân phận của mình.”

“Vậy còn em thì sao? Em cũng sẽ không gặp phải vấn đề như anh à? Hay em định để cô ấy như vậy, không muốn cho cô ấy danh phận?”

Câu nói của Mạnh Đình hàm ý so sánh giữa bọn họ cũng có khác chi đâu. Mạnh Đình cưới cũng bị phản đối thì cậu cũng như vậy. Nhưng hắn có ý định đối đầu, còn Mạnh Đàm thì không. Xem ra trong mắt hắn cậu vẫn chỉ là một cậu nhóc mà thôi.

Dường như không còn lý lẽ nào để biện giải, Mạnh Đạm im lặng. Ánh mắt cậu không ngừng hoang mang và lo lắng. Cậu không thể để chuyện đó xảy ra.

“Em về đi. Anh cảnh cáo em rồi đấy. Chuyện tối qua, anh lấy tình cảm anh em mà bỏ qua cho em. Nhưng nếu còn lần sau thì em tự mình nghĩ ra hậu quả.” Vãn Mạnh Đình nói xong rồi đứng dậy bỏ đi.

Quyết định lớn nhất trong đời hắn, chính là cưới An Ninh. Tuy xã hội phát triển nhưng vấn đề môn đăng hộ đối vẫn chưa hề chết đi, ngược lại còn sinh sôi nảy nở trong giới quý tộc giàu có. Với quyết định này, e là Mạnh Đình phải thật sự đương đầu với rất nhiều giông bão.

Không cần đợi ai đó hãm hại, hắn tự tung tin mình sắp làm đám cưới với An Ninh. Chẳng ai ngoài đồng nghiệp cũ biết về cô, người ta đều lùng sục, tìm kiếm cái tên An Ninh.

Ngày hôm đó, Vãn Mạnh Đình được đưa lên làm chủ đề bàn tán trên khắp các diễn đàn. Đúng như hắn dự đoán, ba mẹ bên nước ngoài đã trực tiếp gọi điện cho hắn, chất vấn:

“Chuyện cưới sinh đó là thế nào? Cô gái tên An Ninh là ai?”

“Con sẽ đám cưới với An Ninh. Đó là người con yêu.” Hắn mạnh miệng tuyên bố.