Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 212: Thịnh hội sắp bắt đầu




     Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Đảo mắt đã có nửa tháng đi qua.

Tô Đình vẫn đang xoắn xuýt trong các danh hiệu, nhưng cũng may còn không lười biếng tu hành, tốc độ đạo hạnh tăng lên cũng coi như không kém.

Khiến hắn cảm thấy buồn bực chính là Ty Thiên giám cũng không có người tới đăng ký danh hiệu.

"Chẳng lẽ là cảm thấy Tô mỗ làm trưởng lão Nguyên Phong sơn nên không cho ta tham dự thịnh hội?"

"Nhưng không đến nỗi mà, thân phận này vốn chỉ là hư ảo, lại không giúp đạo hạnh của ta tăng nhanh như gió, nhân vật thượng tầng của Ty Thiên giám sẽ không mắt mờ chân chậm đưa ta về Nguyên Phong sơn chứ?"

"Vân Tích đạo nhân nói muốn bẩm lên quốc sư, nếu có thể ngồi vào vị trí quốc sư, sẽ không phải người ngu xuẩn, nên cho ta một cơ hội, không thì chính là đắc tội với một kỳ tài ngút trời được ngoại lệ mời làm trưởng lão Nguyên Phong sơn như ta."

"Nhưng tại sao còn chưa tới đăng ký danh hiệu, cũng quá chậm rồi."

Trong lòng Tô Đình tràn đầy nghi hoặc, vô cùng buồn bực, đang do dự có nên đi tìm Vân Tích đạo nhân hỏi rõ ràng không.

Nhưng tiểu tinh linh lại khuyên bảo một phen, nói: "Nếu người ta không đuổi chúng ta, thì chắc đã ngầm thừa nhận chúng ta ở nơi này, đã như vậy, cũng là cho rằng ngươi có tư cách này. . . Không chừng họ cho rằng ngươi không cần thiết thay tên gọi, dùng đại danh Tô Đình cũng được."

Tô Đình nghe vậy cũng thấy có lý, nói rằng: "Dù cho ngày sau người ngoài đều biết, Tô mỗ ta chính là trưởng lão Nguyên Phong sơn, nhưng trước đó ta cũng vẫn còn là một tán tu, còn là một người trẻ tuổi, thân chính không sợ bóng nghiêng, thanh giả tự thanh, cũng sẽ không dùng bí danh."

Hắn gật gật đầu, vỗ vỗ tiểu tinh linh, cười nói: "Vẫn là ngươi thông minh, vậy chúng ta cứ chờ xem."

——

Quá thêm mấy ngày.

Ty Thiên giám chuẩn bị cũng đã tới lúc kết thúc rồi.

Tô Đình đi ra ngoài một chút, chỉ cảm thấy người tu hành khắp nơi đều có nặng nề.

Có mấy người ôm lò sưởi ấm, giống như muốn kết thành một đoàn thể nhỏ.

Có một người lại tự nhận là có bản lĩnh cao cường nên độc lai độc vãng.

Cũng có một số người bởi đủ loại nguyên nhân, chủ yếu là do đạo hạnh thấp hơn, nên bị người ghét bỏ, bất đắc dĩ chỉ có thể một thân một mình.

Thế nhưng khiến Tô Đình hơi buồn bực chính là hắn có đạo hạnh như vậy, dù có khiêm tốn biết điều, giả heo ăn hổ, nhưng bề ngoài cũng là một người tu hành đã Ngưng Pháp, thế mà một mực không có người đến mời chào hắn, thậm chí còn xa lánh hắn.

Trong lòng Tô Đình nghi hoặc, qua hai ngày mới là biết được nguyên nhân.

Có một vị Thượng nhân đã tu thành Âm Thần bắn tiếng muốn người tu hành ở tám tòa nhà Nam Uyển kia không thu hoạch được gì trong thịnh hội.

Mà vị Thượng nhân này tuy là trẻ tuổi, nhưng đạo hạnh cao thâm, trong Thượng nhân cảnh cũng là nhân vật nổi danh, trước khi đến kinh thành đã thu phục mấy người tu hành làm hạ nhân.

Lần này ở trong Ty Thiên giám, hắn cũng mang một nhóm đi theo , dù những người đi theo này mỗi người đều có tâm tư riêng, chỉ vì thịnh hội mà tạm thời hợp tác, nhưng vẫn lấy hắn làm đầu.

Mà vị Thượng nhân này, mọi người đều gọi là Đỗ công tử.

"Đỗ công tử?"

Tô Đình cười nhạt tiếng, thấp giọng nói: "Nhìn xem là ai ở trong thịnh hội sẽ không thu hoạch được gì?"

Tuy rằng đạo hạnh của hắn thấp hơn đối phương, nhưng trên người có các loại cơ duyên, bản lĩnh không chắc đã thấp.

Thiên Ông lão nhân mời Tô Đình tới làm trưởng lão Nguyên Phong sơn, không chỉ bởi vì khuê nữ của ông ta, mà còn bởi vì Tô Đình quả thật có khả năng này.

Thật sự muốn mời chào một người bình thường làm ngoại môn trưởng lão, đừng nói là Thiên Ông lão nhân, cho dù là chưởng giáo hiện nay của Nguyên Phong sơn, cũng không thể tùy ý làm bậy như vậy.

Dù sao Thánh địa Đạo môn cũng là Thánh địav.

"Đi theo Đỗ công tử?"

"Đám người ánh mắt thiển cận này, sớm muộn sẽ khiến các ngươi phải khóc."

Tô Đình thoáng nghiêng đầu, nhìn về phía tiểu tinh linh trên vai, nói rằng: "Chúng ta trở lại, chuẩn bị một chút."

——

Lại qua mấy ngày.

Thịnh hội cuối cùng cũng coi như sắp bắt đầu.

Đại Chu triều đình thổ địa rộng lớn, nhưng đối với người tu hành mà nói, muốn tới đến kinh thành tham dự thịnh hội, ngược lại cũng không cần tốn thời gian quá lâu.

Đồng thời, trận thịnh hội này đã truyền ra tin tức từ một năm trước.

Bây giờ tin tức này có thể đã truyền tới tai người tu đạo ở khắp cảnh nội Đại Chu, chỉ có những nơi hẻo lánh hay rừng sâu núi thẳm là không biết được.

Nhưng thật sự muốn để toàn bộ người tu hành trẻ tuổi tụ tập lại, cũng quá mức hoang đường.

Có một số người không nghe được tin tức.

Có một số người lại bận việc.

Có một số người vốn thờ ơ với danh lợi.

Có một số người lại kiêu ngạo không gì sánh được.

Đủ loại nguyên nhân, khó mà đếm hết, khiến có rất nhiều người không đến kinh thành.

Ty Thiên giám cũng không nghĩ muốn tập hợp toàn bộ người tu đạo tuổi trẻ trong triều đình Đại Chu đến mức một người cũng không lọt, bởi vậy thịnh hội cũng đến lúc sắp bắt đầu.

"Thế mới đúng chứ, cũng không thể để chúng ta đợi không."

Tô Đình nghe được tin tức này, không khỏi cười nói: "Luôn có người không đến, rồi có người không đến kịp, chúng ta đi tới đây lại phải không ngừng chờ đợi. . . Như thế quá không công bằng, lúc này mở ra thịnh hội, chính là thời điểm."

Hắn đứng dậy, tinh thần phấn chấn.

Gần đây, hắn không mượn dùng Long Hổ Huyền Đan để tu hành.

Nhưng ở trong chỗ ở của Ty Thiên giám này, hắn đã dùng hết hà thủ ô hình người, kể cả những dược liệu Yêu Hổ cất giữ ở động phủ thuộc Bạch Kham sơn kia rồi.

Các loại thuốc bổ vào thân, bị hắn dùng Chân khí lôi đình luyện thành nguyên khí, bổ sung cho tự thân.

Trong thời gian ngăn ngắn, chân khí của hắn đã đến đỉnh phong tầng ba.

Chỉ cần tiến thêm một bước nữa là hắn có thể ngưng pháp ý Chân khí, có thể hóa thành pháp lực.

"Miễn cưỡng xem như tiến triển cực nhanh."

Trong lòng Tô Đình thầm khen: "Tốc độ tu hành này vẫn tính là khá thoả mãn."

Tiểu tinh linh nhìn trên mặt hắn không che giấu nổi vẻ đắc ý, bĩu môi đả kích nói: "Nghe nói lần thịnh hội này, mặc dù là trẻ tuổi, không có Chân nhân Dương Thần, nhưng người đạt tới Thượng nhân cảnh cũng có không ít."

Tô Đình cười hắc hắc nói: "Những người này tu hành từ thuở nhỏ, bây giờ mới là Thượng nhân cảnh, Tô mỗ ta nói ra thì sẽ doạ ngươi nhảy dựng đấy, ta tu hành cũng không được mấy năm, đã sắp tới cánh cửa ngưng tựu Âm Thần. Hơn nữa, ngươi cũng biết bản lĩnh của ta, lần này nếu không đoạt tới được vị trí người đứng đầu thịnh hội, Tô mỗ vquả thực không còn mặt mũi đối mặt với phụ lão ở Lạc Việt quận. . ."

Hắn nói tới đây, thần sắc chăm chú, nói: "Tô mỗ ở đây lập quyết tâm, nếu như lần này không chiếm được vị trí người đứng đầu, thì sẽ để thiên lôi bổ trúng vị xĐỗ công tử ở Bắc Uyển bắc uyển!"

Tiểu tinh linh cười lạnh ha ha thành tiếng.

"Đừng phí lời, thu dọn một chút rồi đi ra cửa, ngươi xem kiểu tóc của ta có rối không, ngươi dùng gió chải cho ta đi."

"Ta mới không làm, phong châu của ta không phải để làm lược cho ngươi."

"Ha, ngươi là tiểu gia hỏa không lương tâm, bạch xà của ta còn để ngươi chộp tới làm vật cưỡi đây!"

——

Hai người vừa cãi nhau vừa đi ra.

Người tu hành giám ngoại lai trong Ty Thiên, dĩ nhiên đã tập hợp.

Tiểu tinh linh biến thành một con chim xanh, đứng trên vai Tô Đình.

Nhắc tới cũng lợi hại, tiểu tinh linh này học Cát Chính Hiên thuật biến ảo cực kỳ thượng đẳng, ngay cả Tô Đình đều không khám phá ra, thậm chí là Vân Tích đạo nhân sắp đạt tới cảnh giới Dương Thần đều không có phát hiện đầu mối.

"Đến."

Tô Đình đi tới nơi đám người tập hợp.

Đột nhiên cảm giác thấy một ánh mắt rừng rực, giống như hỏa diễm thiêu đốt.

Hắn hơi nhăn trán, quét mắt qua, chỉ thấy trong đám người có một thanh niên mặc áo trắng, lẳng lặng nhìn tới bên này, thần sắc lạnh nhạt.

Tô Đình chưa từng thấy người này.

Nhưng Tô Đình biết người này là ai.

Đỗ công tử!