Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiếng Gọi Phiêu Lưu

Chương 10: Đại Đội Ranger




Chương 10: Đại Đội Ranger

Chiếu Đấu và Chinh Phục - Hội Mạo Hiểm, Svr. Sophie Sergent...

- Korda - Gerwin báo khẩn - Athena đã làm nhục Đại tư tế Rosler ngay tại quảng trường thành phố.

- Kỵ Sĩ Đoàn đã có kế hoạch cho Athena - Korda bình thản nói - Bây giờ đã quá trễ để ta có thể làm gì đó cho người. Nhưng vài giờ trước, một người có tên là Theo đã b·ị b·ắt giữ.

- Theo sao?

- Theo Langer là thành viên của Đại Đội Ranger. Anh ta đã cung cấp thông tin về vụ m·ất t·ích của ba cô gái hôm trước - anh ngưng một nhịp - Theo đang trong thế dầu sôi lửa bỏng, chúng ta cần phải đưa anh ấy ra khỏi đó... Chúng ta phải quan tâm đến bạn bè của mình. Đi thôi.

...

Vùng núi Forster, phía đông bắc Thủ đô Agen...

- Những người của Ranger đang chờ chúng ta ở phía bắc. Đi nào - Korda thông báo với hai người Gerwin và Sophie rồi quay đi.

Giữa lòng sông, chỉ có ánh trăng soi đường, những đôi chân lội nước đang ục ục giữ rừng tối.

Theo sau Korda, Gerwin lên tiếng:

- Tôi không nghĩ là có ngày mình được người của Mộc Tiên nhờ vả.

- Bản chất của Đại Đội Ranger là quân tự vệ - Korda nói - So với Kỵ Sĩ, họ không được đào tạo bài bản cho lắm.

- Ừ, nhưng với tôi như thế đã quá đủ.

Nhìn nước sâu đến đầu gối, Sophie vội quay sang người thanh niên bên cạnh:

- Gerwin, quyển sách của anh...

- À - Gerwin vỗ vỗ vào hông mình - Nó được quét keo chống thấm rồi nên không cần lo.

Sách phép là chính, trượng chỉ là phụ, đến bây giờ cô mới thấy anh ấy đem cả hai món đó theo. Một thanh gỗ dài trong như một nhánh cây được cắt và tỉa gọt lại cho vừa tay cầm rồi quấn cuộn lên phần trên của nó một sợi dây, không dùng thép để rèn, không cần ngọc để khảm, khác với hình tượng pháp sư hồi bé mình hay tưởng tượng.

Nhanh chóng dứt dòng suy nghĩ, Sophie tập trung vào người dẫn đường phía trước, giờ phút này không nên lơ là.

Nấm tay của Korda đưa lên. Ba người lập tức dừng lại.



Xuyên qua những bụi cỏ, trước một căn nhà gỗ ven sông, thấp thoáng có hai vóc dáng nhỏ bé tương đương đứa trẻ chừng sáu bảy tuổi, nhưng đấy không phải con người.

Korda giương nỏ:

- Đánh tự do.

Phập!

Con yêu tinh đang đứng trên cây cầu gỗ ngã gục.

- Nó tiêu rồi - Korda nói.

Chĩa khe thước ngắm và điểm ruồi vào đầu của mục tiêu ở trong bờ. Sophie bóp cò. Họng súng phụt một tiếng như khí nén. Con yêu tinh ngã bật ra sau.

Tiếng la hét của chúng nhanh chóng đánh động đến căn nhà, hai con yêu tinh bên trong vội lao ra. Vừa đặt chân xuống thềm bên ngoài, một cột nước bay vụt như tên bắn trúng vào con phía sau.

- Xong một con - Gerwin nói.

Korda bắn tên triệt hạ luôn con yêu tinh còn lại. Không gian trở nên yên tĩnh.

- Gerwin - Korda chìa tay - kiểm tra cái nhà đó.

- Tôi làm ngay đây.

Leo lên bờ, ba người dừng chân trước cửa nhà gỗ. Gerwin đứng nép bên ngoài, chậm rãi nhìn vào trong. Sau vài giây, anh ta nói:

- Trống.

- Tốt lắm - Korda nói - Sẽ có thêm vài đồn gác nữa của chúng ở phía trước. Lena và người của cô ấy đang đợi ta ở bên ngoài ngôi làng.

Trở xuống con sông, họ tiến đến một cây cầu. Thành bên của nó giờ đây đã nát vụn, gạch đá vương vãi chắn ngang dòng nước chảy, các trụ chân chằng chịt dây leo và cây bụi. Nếu đây là con đường dẫn đến làng thì chắc hẳn nơi đó đã bỏ hoang từ lâu, trở thành tổ của yêu tinh là điều khó tránh khỏi.

Băng qua gầm cầu, đúng như Korda nói, trên bờ vẫn còn lác đác vài căn nhỏ. Sophie theo chân hai người thanh niên né khỏi hướng cửa chính, luồn lách qua bên hông, thuận lợi áp sát ngôi nhà gần nhất.

Ngồi im lặng một lúc, Korda nhỏ giọng:

- Có tiếng bọn chúng bên trong.

- Sophie - Gerwin bảo - Đặt vài cái bẫy phép trước cửa rồi thu hút sự chú ý của chúng.



- Vâng.

Lặng lẽ tiến lên trên nền nhà, Sophie mở chiếc túi bên hông lấy ra một cuộn giấy dài khoảng một bộ. Cô tháo sợi dây cột ở giữa và đặt nó xuống. Ngón tay chậm rãi trải tờ giấy sẫm màu ra sàn.

Nghe bên trong vẫn chưa có động tĩnh gì, Sophie bèn cầm bán súng gõ “cộc” “cộc” vào tường. Hai tiếng hư ha to nhỏ truyền ra. Cô gái nhanh chân vội vàng trở về vị trí cũ.

Nẹp gỗ giữ cuộn giấy nằm yên trước cửa. Sophie cùng hai người thanh niên sẵn sàng nghênh chiến.

Một bàn chân nhỏ bé thò ra ngoài. Ngay khi chạm xuống sàn nhà, một vòng hoa văn ma ngữ liền sáng rực lên. Trong khi con yêu tinh còn đang bàng hoàng bởi thứ mình giẫm phải thì ở ngoài này mọi người đều đã nghĩ đến viễn cảnh tiếp theo.

Bùm!

Như đ·ộng đ·ất, như n·úi l·ửa p·hun t·rào, vụn gỗ đất đá văng lên tung tóe. Chẳng khác gì một quả lựu đạn được chôn dưới đất, cái bẫy phép xé toạc cơ thể gầy gò kia thành từng mảnh.

Tiếng nổ lớn làm căn nhà cách đó gần chục thước náo loạn, ba bốn con yêu tinh ồ ạt lao ra ngoài nhưng từng đôi chân thích nhảy nhót đó lại lần lượt đổ xuống. Tên bay, đạn bắn, thoáng chốc toàn bộ khu vực này yên tĩnh trở lại.

- Korda, chúng ta nên đổi địa điểm rút lui về rừng Lowe không? - Gerwin hỏi.

- Cũng được - Korda nói - Nếu cậu thích leo núi và chơi đùa cùng với nhện.

- Nhỏ mà có ở đây thì tôi không ngại đâu.

Korda im lặng. Anh tiếp tục dẫn mọi người theo con dốc hướng lên trên. Chậm rãi từng bậc thang, họ bước vào một ngôi nhà.

Ánh trăng lờ đờ qua những khung cửa sổ. Cả không gian yên tĩnh chẳng có bất kỳ âm thanh của sự sống nào. Mọi bức tường đều đã đổ nát, nhìn thoáng qua cứ ngỡ chỉ có một căn phòng duy nhất ở trong này.

Xuyên qua màn đêm, chân dừng lại ở góc phòng. Korda cầm nỏ lên, chầm chậm đẩy cửa mở. Từng bụi cây, ngọn cỏ bên ngoài đang dần mở rộng vào tầm mắt.

Không có cuộc t·ấn c·ông bất ngờ nào, cô gái theo hai người thanh niên bước ra vườn.

- Gerwin, thấy gì không? - Korda hỏi.

- Ừ, Lena Leopard - Gerwin đáp.

Korda lườm Sophie:



- Nhớ là đừng có gọi họ.

Từ bụi cây gần đó, một dáng người thanh mảnh bước ra, tay đang đưa cao cây cung không hề có ý định chiến đấu. Korda đưa nắm tay bảo mọi người đừng manh động, bản thân anh cũng hạ nỏ mà chậm rãi tiến đến người đó.

Đôi tai dài nhọn, da và tóc có màu sáng, đây là người của Mộc Tiên.

- Thật mừng vì có anh trong lúc chúng tôi nguy cấp, anh Kampfer - Thở phào với Korda, cô gái liền xoay người ngoắt tay ra hiệu.

Trên cây cao, lần lượt từng chiếc áo choàng đáp xuống đất, đếm đủ có đến năm. Đó đều là những màu vải tối, tà áo ngang hông, vạt vuông vức giống hệt người đang đối diện với Korda, họ đúng là Đại Đội Ranger mà mọi người đã nhắc đến.

- Lena, tình trạng của Theo thế nào rồi? - Korda hỏi.

- Đội của anh ấy bị phục kích - cô Mộc Tiên nói - Lũ yêu tinh đã nhốt Theo vào nhà thờ ở ngôi làng bên dưới ngọn đồi. Chúng ta phải đưa anh ấy ra khỏi đó ngay.

- Được rồi. Lệnh là của cô đấy, Lena.

- Hừ - Lena cười nhạt - Vinh hạnh cho tôi.

- Gắt vậy, cô gái - Gerwin ngạc nhiên.

Dẫn dắt những người đồng đội, Lena và Korda đưa hai bên hòa thành một cùng nhau tiến lên đồi. Đường đi gấp khúc, quanh co, đôi chân hướng sang trái rồi lại phải, dòng người gấp rút uốn lượn như rắn.

- Sop, hiểu được gì không? - Korda hỏi.

- Tôi nghe được “phục kích” “nhà thờ’ và “dưới đồi” - Sophie ngập ngừng.

- Xem ra việc dạy học của Anna cũng khá thuận lợi nhỉ.

Lên khỏi con dốc, những người trong đội của Lena liền tách đoàn. Mọi người vừa đi vừa bàn bạc.

- Ta sẽ chia làm hai hướng - Lena nói - Một bên thu hút địch, bên còn lại sẽ thâm nhập và giải cứu con tin.

- Hiểu rồi - Korda đáp.

Lena đưa tay lệnh cho người của mình:

- Đội một vào vị trí - cô quay sang nhóm mạo hiểm giả - Korda, đưa người của anh đi cùng với tôi. Chúng ta sẽ đến phía tây của ngôi làng.

- Lena, phương án phụ của chúng ta là gì? - Gerwin chợt hỏi.

- Cái tôi vừa nói là phương án phụ đấy - Lena xác nhận.

- Vãi chưởng. Chúng có bao nhiêu?

- Một trăm tên. Bốn Cham, hai mươi Hob, một Shaman, còn lại là lính lác.