Chương 12: Không Chùn Bước
Chiến Đấu và Chinh Phục - Hội Mạo Hiểm, Svr. Sophie Sergent...
Giúp Theo thoát khỏi vòng vây giữa địa ngục, Sophie, Korda và Gerwin cùng các thành viên của Ranger theo hướng nam rời khỏi vùng núi Forster. Nhưng cách đó vài giờ, trước khi chuyến giải cứu của họ bắt đầu...
Chiến Đấu và Bảo Vệ - Kỵ Sĩ Đoàn, Svr. Hilde Hopp...
Hướng về phía tây, một đoàn ngựa mang trên mình ngọn cờ Narwhal đang lăn bánh trong vùng thảo nguyên rộng lớn. Tại rìa phía đông bắc vùng núi Horn, đại đội gồm kỵ binh và đoàn xe đang hướng đến những ngôi nhà nằm dưới chân núi.
- Kỵ sĩ - Thalleous nói - Đã phát hiện được vị trí của Athena ở một tòa nhà nằm tại phía nam của thị trấn. Chúng ta sẽ chiếm lấy nơi này và bắt giữ Athena. Rõ chưa? Chuẩn bị quân trang.
...
Áo choàng xanh phấp phới, chân ngựa phi nước đại. Đã xế chiều, Hilde cùng hàng trăm người lính đang hành quân về hướng tây nam. Kỵ binh đi trước, đoàn xe theo sau, nối dài thành vòng cung băng qua thảm cỏ rộng hàng mươi dặm.
Đặt bàn tay vịn lên thành xe, đôi mắt hoa cà nhìn về dãy tường xám xịt cách xa trước mặt. Mục tiêu mà đội nhắm đến đang ẩn nấp bên trong thị trấn.
- Năm trăm thước! - Một người đồng đội hét.
Chỉ còn nhiêu đó khoảng cách là đến cổng thành. Dù đã rơi vào tầm pháo kích nhưng từ nãy đến vẫn tuyệt nhiên không một t·iếng n·ổ. Càng êm đềm càng khiến con người ta thấy bất an, là “vườn không nhà trống” hay là thiếu thốn trang bị.
Hoả thương và đại bác là những v·ũ k·hí tối tân nhất mà bọn người Hắc Tiên có được. Chúng đến từ nước láng giềng bên cạnh. Dù không phải đánh nhau với Gallus nhưng đối mặt với thứ đã làm khuynh đảo chiến trường phía bắc, khiến Không Quân Grypus tổn thất nặng, bàn tay Hilde đang khẽ rung lên.
Còn hơn trăm thước nữa là đến thời khắc “tràn đê”. Thấp thoáng trên các khe răng tường thành, quả đầu nâu sẫm cùng với cái gọi là súng ồ ạt chĩa ra.
- Giao chiến!
Đoàn đánh xe tay giữ cương, tay cầm trượng giơ lên. Hoa văn ma ngữ rực sáng, đếm đủ có đến mười sáu, tạo thành một đường dây uốn lượn màu lam chói lọi giữa đồng cỏ. Những dòng nước ngưng tụ giữa không trung tạo thành một tấm kính trong suốt kéo từ dài từ cánh trái sang cánh phải, bọc lấy bản thân cùng mọi người phía trước.
Lũ người Hắc Tiên phía trên bắt đầu nổ súng. Lá chắn kết tinh bên dưới làm nảy tất cả viên chì. Chúng trút xuống cơn mưa làm vang động trời mây nhưng lại khiến màu cờ xanh bật ra cái oai phong lẫm liệt, vó ngựa như át đi cả t·iếng n·ổ. Những viên đá quý giờ đành bất lực trước cái ánh sáng kỳ ảo được ban tặng bởi người mà chúng đã từ bỏ.
Phía sau bảo hộ, phía trước ung dung thi triển phép thuật. Mặt đất dậy sóng, nền cỏ xé thành mảng to dày đâm lên. Đội kỵ binh rẽ hướng nhanh chóng nhường đường cho đoàn xe. Bánh lăn theo đôi ngựa, từng khoang nối đuôi nhau lên con dốc. Những vòng sáng vàng nâu đang men theo chân tường dâng đất tạo thành cây cầu đưa mọi người lên cao.
Chớp mắt, hai bên đã mặt đối mặt, súng trượng chĩa vào nhau, nặng mùi sát khí.
Đoàng! Đoàng!...
Ầm! Ầm! Ầm!...
Chưởng bay hai tên cùng một lúc, chiến công nhỏ góp phần đưa cả đội giành quyền kiểm soát dãy tường thành. Quân mình đánh tới nơi, quân địch rơi như thác đổ.
- Cho dây thừng xuống! - Thalleous thúc giục - Mau! Mau!
Hàng chục thòng lọng siết vào răng đá. Từng người từng người đu xuống. Chân đạp vào tường, tay buông lỏng, trong hai nhịp thở là chạm đến mặt đất.
Thalleous vụt lên. Dáng người đồ sộ hơn hai thước, lớp vảy nâu đen dày bóng bẩy, cái đuôi dài ngoe nguẩy theo từng bước chân.
- Đội hai theo tôi đến toà nhà mục tiêu. Đi! - chất giọng khàn đặc của Người Thằn Lằn không lẫn vào đâu được.
- Đội hai di chuyển! Di chuyển! - Một kỵ sĩ khác truyền lệnh.
Hilde cùng mọi người theo chân Thalleous. Từ đường lớn họ rẽ vào một con hẻm, hướng về phía nam như đã định.
Rời khỏi nơi chật hẹp, nằm bên phải là toà nhà một tầng lẻ loi giữa bốn bề đất trống.
- Đó là toà nhà mục tiêu - Thalleous nói - Bên trái cửa hậu. Vào vị trí.
Cả đội chia ra hai bên hành động. Hilde cùng Thalleous và một người nữa áp sát vào tường trong khi những thành viên còn lại thì ngồi ngoài trông chừng xung quanh.
Rút ra một cuộn giấy nhỏ, người kỵ sĩ sau lưng Thalleous vòng ra trước, cẩn thận cài nó vào tay nắm cửa. Thấy sóng mũi dài kia gật gật, anh ấy vội tháo sợi dây cột giữa cuộn giấy rồi nhanh chân trở về vị trí cũ.
- Đang cho nổ - Thalleous nói.
Bùm!
Cánh cửa gỗ nổ tung. Người anh em kia và ngài Schwarz lao vào.
- Đột nhập! Đột nhập!
- Đi đi đi!
Dù không thấy được tình hình nhưng nghe tiếng kiếm cứa vào thịt cùng âm thanh kh·iếp đảm là đã rõ.
- Trống! - tiếng kỵ sĩ trong nhà nói to.
Hilde giờ mới đặt bàn chân vào nhà. Nằm sõng soài dưới sàn là hai cái xác của người Hắc Tiên. Nhìn khẩu súng nằm cạnh cũng đủ hiểu họ đã bất ngờ thế nào khi nếm trải món đồ do người Mộc Tiên làm ra.
Đứng nép bên khung cửa, Thalleous rướn người, rón rén nhìn qua.
- Hopp, lên trước đi - ông ra lệnh.
- Rõ - Hilde đáp.
Cạnh căn bếp này là cầu thang, nhìn xuống bên dưới chỉ có một cánh cửa bên trái, hiện đang mở toang. Lối đi lờ mờ trong ánh vàng từ những viên đá dọc hai bên tường.
Lặng lẽ hết mười bậc, Hilde đứng nép vào tường từ từ xoay người lườm vào trong căn hầm. Thùng hàng, bàn ghế, đá phát quang lần lượt rơi vào tầm mắt và... có cả quân địch.
Đoàng!
Vụt qua mặt, đạn găm vào tường. Tránh kịp thời, Hilde được đà liều mình lao xông ra. Hai khẩu súng từ sau dãy bàn bật dậy. Hilde lăn lộn vội hướng qua dãy thùng gỗ chất cao. Từng phát súng rền vang nhưng không viên nào trúng vào người cô.
Căn phòng này chỉ có ba tên. Mất ba giây để nạp đạn, gần một giây để nạp phép, từ đây qua đó tầm tám thước...
Nhảy khỏi tường chắn, Hilde bức tốc. Đôi chân cô lăn trên mặt bàn, nhanh nhẹn đạp một tên văng vào tường, kiếm của hắn còn chưa kịp tuốt khỏi vỏ. Hướng đến tên tiếp theo, Hilde vung kiếm cắt đôi khẩu súng và chém gục hắn. Tên thứ ba, cô gạt đòn đâm, khéo léo luồn qua hông, kề kiếm vào cổ, cứa ngang.
Một người thường cân một lúc ba Hắc Tiên, khuôn mặt của tên còn sống như không thể chấp nhận được. Hắn điên cuồng hét lên. Vừa cầm kiếm thủ thế thì một bàn tay to, vuốt nhọn hoắt với tới. Nắm cổ tay kéo hắn chới với, Thalleous tung rựa sắt cắt qua cổ mục tiêu, cái đầu rơi xuống, chấm từng vệt đỏ trên nền xám. Căn phòng giờ đã an toàn.
Nhìn đống v·ũ k·hí rải rác trên dãy bàn, từ ngắn, dài cho đến khẩu có cỡ nòng to, đoán chắc là kho đạn dược đang nằm bên cạnh. Cách có một tấm tường mà bên kia không hề có động tĩnh, có lẽ chúng đang đưa toàn bộ họng súng chờ người bên này tiến sang.
Bước đến cửa, Thalleous quay lưng vào tường:
- Hopp, chuẩn bị ném phép sáng.
- Rõ.
Kiếm chuyển tay, Hilde lấy người trong người một cuộn giấy. Hai ngón kẹp sợi dây niên phong, sẵn sàng rút khi có lệnh.
Thalleous giơ chân đạp tung cửa, Hilde quăng cuộn giấy vào trong.
Không gian yên tĩnh...
Bụp!
Ba tiếng “a” réo dài. Giữa những vụn giấy tung bay, hai tên Hắc Tiên đang cúi người, tay ôm mặt, chân bước loạng choạng. Hilde xông vào, Thalleous theo sau. Ông vòng qua cánh phải hợp sức cùng cô. Thùng gỗ chất thành đống cao gần chạm trần nhà, cuộn phép mà họ ném vào không đủ tác dụng cho cả căn phòng chật kín.
Kẻ nào choáng thì cô hạ, kẻ nào tỉnh táo thì ông ấy lo. Đâm chém trước sau, họ không quên lườm nhau kiểm tra tình hình. Bao nhiêu lối đi, ngóc ngách, hai người đều càn quét hết. Kho hàng giờ đã thành đ·ống đ·ổ n·át.
Thalleous cúi xuống một tên Hắc Tiên đang nằm bất động:
- Kiểm tra xác c·hết. Chúng ta cần nhận diện Athena.
- Không có dấu vết của Athena, thưa ngài - người kỵ sĩ đi cùng lên tiếng.
Nhìn những sinh mạng c·hết dưới tay mình, Hilde thở dài:
- Cô ta không có ở đây, thưa ngài.
- Có vẻ không đơn giản như chúng ta tưởng nhỉ - Thalleous nói - Được rồi. Mau tập hợp lại với mọi người nào.
...
Sóng Triều
Vù vù phấp phới vải choàng xanh
Lịch bịch gần xa vó ngựa hành
Ánh xế trang hoàng cung tốt động
Mênh mông thảm cỏ dập nghìn anh
- Queen Võ dành tặng Kỵ Sĩ Narwhal