Ngồi trong cỗ xe ngựa lộng lẫy được trang trí tỉ mỉ giống hệt một ngôi đền di động, nó chở chúng tôi từ cánh cổng vào tòa lâu đài.
Tôi đang cực kì xấu hổ, chuyện này chưa từng xảy ra kể từ khi tôi đến thế giới song song.
Nó khiến tôi nghĩ rằng không ngày nào mà tôi cần đến cái mặt nạ như ngày hôm nay.
Ở phía trước, Io từ từ rảo bước trên lưng thứ gì đó giống ngựa màu đen; còn bên cạnh chúng tôi là Rona.
Những người này đang ở đất nước của mình, và vai trò của họ còn là các tướng quỷ nữa. Chắc họ đã quen với màn chào đón này rồi.
Nhưng tôi chỉ là một công dân bình thường ở Nhật Bản, và trong thế giới này tôi đang là một thương nhân, tôi không thể ngay lập tức bắt kịp với cái loại sự kiện như thế này được. Bằng cách thần kì nào đó, khuôn mặt cứng đờ của tôi đã trở lại bình thường. Nhưng tôi vẫn chưa thể hiểu được tình hình hiện tại hoặc thoát khỏi những ý nghĩ trong đầu.
Mio và Shiki mới là những người làm tôi ngạc nhiên.
Mio có vẻ mặt không lo lắng gì hết, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Shiki thì đang cười trước những lời chào của họ và vẫy tay.
Không thể tin nổi.
Hai người này kinh thật. Ngoài ra, tôi không rõ liệu đây có phải thứ quỷ tộc cho là xứng đáng hay không, hoặc là họ luôn nhìn nhận hân tộc theo cách này. Nhưng tôi vẫn thấy thật mới mẻ.
Ngay sau khi cuộc diễu hành bắt đầu, các đám đông màu xanh ở cả hai bên con phố thênh thang đều hướng ánh nhìn về chúng tôi.
Tôi đã thu nhỏ giáp ma lực đến mức vô hình, còn ma lực của chính tôi lúc này rất khó để người khác nhận ra.
Do vậy, mặc dù tôi là khách mời chính, họ vẫn nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Họ nhìn Mio với sự tò mò, còn Shiki thì chỉ đơn giản là những tiếng thở dài.
Trong số ba người chúng tôi, thanh niên đang thể hiện quyền uy nhiều nhất là Shiki.
Không lâu sau đó, sự kính trọng tiếp tục hướng đến Mio.
Những đôi mắt lấp lánh đang nhìn cổ.
Một lúc sau, tôi cũng được tung hô.
Ngay cả khi tôi đang để mặt trần thế này. Đối với quỷ tộc, vẻ ngoài chỉ là phụ thôi. Họ thích đánh giá một người qua sức mạnh cơ.
Bởi thuộc tộc quỷ, da họ màu xanh và còn có sừng ở trên đầu. Nhưng đúng là các tạo hóa của Nữ thần có khác, ai ai cũng sở hữu vẻ đẹp riêng.
Tôi không biết họ muốn chào đón mình cái kiểu gì, nhưng được một nhóm người đẹp tiếp đón thế này, tôi thấy hơi khó chịu.
“Fufufu, họ thực sự đã làm điều đó. Màn chào đón đêm qua ở ngôi làng cũng đã vượt quá mong đợi, nhưng tôi không thể nghĩ rằng họ lại làm đến mức này” (Shiki)
Chúng tôi bước vào tòa lâu đài cao chót vót và được dẫn vào một căn phòng rộng rãi.
Shiki, chuyện này không đáng cười đâu.
Còn tôi thì đang thở dài liên tục vì sự mệt mỏi.
Nếu không chú ý, tôi sẽ còn phát ra một tiếng thở lớn ấy chứ.
Mặc dù Mio đã xác nhận rằng không có dụng cụ nghe lén nào được lắp đặt trong căn phòng này, tiếng thở hổn hển của tôi vẫn không dừng lại. Thật đáng trách mà.
“Nhiều cửa hàng ở đây trông khá ngon miệng. Em sẽ đi kiểm tra chúng sau” (Mio)
Nhắc mới nhớ, cái thứ trông giống bánh mì kẹp đó nhìn rất ngon.
Đợi đã, không phải cái đó.
Chúng ta có được ra ngoài không? Đó là câu hỏi cần được trả lời trước đấy, Mio.
Fuh…
“Ra ngoài à. Mio, tôi sẽ hỏi họ về việc đó sau nhé. Giờ thì, màn chào đón tại ngôi làng cũng nằm trong kế hoạch của họ hả, Shiki?” (Makoto)
Tôi muốn Shiki xác nhận điều này.
Đối với một ngôi làng luôn phải chống lại bão tuyết để tồn tại, họ vẫn có thể tiếp khách một cách nồng hậu.
Tôi nghĩ có thể là vì những người liên quan đến Quỷ vương và các Tướng quỷ cũng có mặt ở đó, nhưng liệu có lí do nào ẩn đằng sau không?
Điều tôi nghĩ có khả năng nhất sẽ là: “Quỷ vương đã ra chỉ thị cho tất cả các thị trấn đó”. "Vâng. Ngay cả trong những hoàn cảnh bất ngờ, quỷ tộc sẽ vẫn như cũ, danh tiếng của Quỷ vương sẽ không bị lung lay. Họ đang muốn chỉ ra điều này. Cuộc diễu hành cũng là một phần trong kế hoạch đó. Họ dường như đã nghĩ rằng, đối với khách mời của Quỷ vương, chào đón là điều hiển nhiên. Và đồng thời đó cũng là cách họ thể hiện sự trung thành với Chúa tể” (Shiki)
"Anh đang muốn nói rằng lời mời này của họ lại vẫn đến từ áp lực chính trị sao?" (Makoto)
"Không ạ. Quỷ vương đang muốn gây dựng nên một chính phủ công minh cho loài quỷ, à không, cho bán nhân nói chung. Thủ đô này là nơi tập trung nhiều quỷ tộc nhất, nhưng bán nhân cũng không phải là hiếm, ngài có thấy vậy không? Trong số những người ra đón chúng ta, họ ở khắp mọi nơi” (Shiki)
“À, đúng thế thật. Thế thì ta không cần phải yêu cầu họ nữa. Chúng ta chỉ cần quan sát xung quanh một cách bình thường thôi” (Makoto) “… Họ muốn ta hiểu được quỷ tộc trong khoảng thời gian ít ỏi tại đây, mục đích của họ chắc chắn là vậy. Mặc dù nếu mọi người chỉ toàn điểm tốt … việc này sẽ dễ hơn nhiều” (Shiki)
“Eh, rắc rối đang chuẩn bị đến rồi à?” (Makoto)
Lời của Shiki bỗng ngưng lại trong chốc lát, nó khiến tôi cảm thấy điềm xấu đang tiếp cận.
Những lời của Shiki chững lại, tôi cảm thấy một cảm giác mãnh liệt.
"Không ạ. Phe quỷ tộc có vẻ đang cố nắm bắt Waka-sama. Trong tình hình hiện tại, họ sẽ không âm mưu chia tách chúng ta đâu. Nhưng để đề phòng, tôi sẽ tiếp tục quan sát và hỗ trợ ngài” (Shiki)
“Được, cứ làm hết sức đi, Shiki. Tôi sẽ giao cho anh nhiệm vụ đó” (Mio)
… còn Mio.
Để lại mọi việc cho anh ta như thế, cô đang tính làm gì hả?
“Vậy tôi sẽ để việc bảo vệ Waka-sama và màn thể hiện cho Mio-dono. Tôi sẽ nhờ cậy vào cô. Nếu tôi không cần phải phô diễn sức mạnh của Larva, chắc họ cũng sẽ hiểu chút ít về khả năng của phe ta” (Shiki) “... Tôi sẽ tin tưởng cả hai người luôn, được không nào?” (Makoto)
Có vẻ Mio không muốn phải động tay động chân.
Tôi sẽ an tâm hơn vào lúc này.
À, giờ thì tôi lại đang lo lắng.
Tại Rotsgard, khi gặp gỡ những người đứng đầu các quốc gia, bởi lúc đó đang trong tình huống khẩn cấp, tôi không cần phải lo đến thế.
Được chào đón hẳng hoi bằng một cuộc diễu hành, việc này đã được trông đợi từ trước rồi.
Lúc ở Đế quốc, quá nhiều sự kiện đã xảy ra, tôi chẳng còn thời gian để mà lo nghĩ nữa. Ít ra tôi vẫn có thể xả stress lên Tomoki. Ừm, sử dụng cậu ta để làm vậy cũng tốt mà.
*Cốc cốc*
Uo, tới rồi.
“Xin thứ lỗi. Đại diện của Thương đoàn Kuzunoha, Raidou Misumi-sama. Công đoạn chuẩn bị cho cuộc gặp mặt đã xong rồi ạ”
Một chất giọng nhẹ nhàng.
Những câu từ đó càng làm tăng thêm sự lo lắng của tôi. Thở sâu~ Thở sâu nào~
“À, được! Tôi đến ngay đây! ”(Makoto)
Shiki mở cửa và đi đến hành lang.
Có hai binh lính vũ trang và hai quỷ tộc có ngoại hình ưa nhìn.
Cần đến tận 4 người để hộ tống tôi ư?
Không, hai người kia không có vũ khí. Những thành viên nội các cũng đến nữa à?
Họ chắc đã nhận ra ánh nhìn của tôi, hai người đó bèn cúi đầu.
Nhưng họ vẫn chẳng nói một câu nào.
Giống Akua và Eris, giữa hai người này cũng tồn tại sự khác biệt chiều cao.
Người cao hơn là một nam giới có mái tóc ngắn màu xanh và cặp sừng giống loài dê.
Về độ tuổi, rõ ràng người này hơn tôi rồi, nhưng anh ta vẫn còn trẻ. Chắc là tầm đôi mươi chăng?
Anh ta có một thái độ mềm dẻo và nụ cười nhẹ nhàng.
Người còn lại là một phụ nữ nhỏ nhắn.
Đúng hơn là một cô bé.
Cô có mái tóc vàng suôn mượt và một chiếc sừng bé tí trên đầu. Miệng cô hình như đang cười, nhưng đôi mắt đó như đang muốn thẩm vấn tôi ấy.
… Ít nhất nó vẫn tốt hơn cái ánh mắt gian xảo của Eris.
Hmph, ừm, chắc họ sẽ giải thích với tôi sau.
Vì họ đã đến tận đây để thông báo rằng phần chuẩn bị đã sẵn sàng, sẽ rất thô lỗ nếu tôi cứ đứng đây mà trò chuyện. Shiki cũng đã nói quỷ tộc sẽ không giở trò, vậy nên tôi sẽ hành xử ngoan ngoãn hơn.
Có lẽ đây là tục lệ của họ.
"Chúng tôi sẽ hộ tống ngài"
“Được” (Makoto)
Một trong hai binh lính đã căn thời gian và nói với tôi.
Tôi bèn gật đầu.
Thời điểm này đang là buổi trưa, nhưng ánh sáng của đoạn hành lang mà chúng tôi rảo bước toàn là từ đèn mà ra.
Cũng bởi nơi này chỉ tồn tại mỗi buổi tối mà thôi.
Một kinh đô với những ánh đèn sáng trưng nghe cũng hay đấy chứ.
Những người đang đi về phía chúng tôi, bất kể có là ai, họ đều dẹp hết sang hai bên và cúi chào. Chậc, tôi bắt đầu thấy ngứa ngáy rồi.
Nhưng khoảng thời gian này không diễn ra quá lâu.
Trước mặt chúng tôi là một cánh cửa lớn, nó to như cái cổng vậy.
Có hai người lính cường tráng… à không, hiệp sĩ thì đúng hơn; hai người có màu tóc khác nhau đang đứng ở hai bên cánh cửa.
Hai người hộ tống im lặng đằng sau chúng tôi cùng mấy binh lính còn lại bước tới trước cánh cửa. Hình như họ đang trao đổi cái gì đấy.
Đúng như tôi nghĩ, hai người có ngoại hình ưa nhìn sở hữu vị thế cao hơn hẳn.
Trong lúc tôi còn đang bận suy nghĩ, cánh cửa lớn đã mở ra.
Toàn thân tôi bị một thứ ánh sáng dịu nhẹ bao trùm, chắc nó đã được yểm phép thuật vào từ trước.
Cánh cửa mở mà không tạo ra một tiếng động nào, và trước mắt tôi, một tấm thảm đỏ đã được trải ra.
Oh, nơi này giống chính điện thật. Bị mấy người kia giục, tôi bước vào căn phòng trong khi còn đang mải suy nghĩ về điều đó.
Chắc đây cũng là một trong những nghi thức của họ.
“Uhm, anh có thể vui lòng cho tôi biết vài lễ nghi ở nơi này không?” (Makoto)
Tôi tiếp cận người đàn ông dễ bắt chuyện đang mỉm cười và hỏi anh ta.
“Ngài chỉ cần cư xử như bình thường thôi. Việc ngài không biết về tục lệ của quỷ tộc cũng là điều dễ hiểu. Nếu Raidou-sama kính trọng Chúa tể của chúng tôi, ngài cứ thể hiện nó theo cách riêng là được”
“T-Tôi hiểu. Được rồi” (Makoto)
Ý anh ta là: “Nếu tôi không biết, vậy thì sẽ không sao nếu tôi cư xử như bình thường” nhỉ?
Ô kê luôn.
Triển thôi nào.
Tôi bình tâm lại và hướng mắt về phía trước.
Người đàn ông vừa giải thích cho tôi và cô gái đi cùng anh ta đã dẹp sang hai bên tấm thảm khi tôi bước đi. Họ cũng sẽ tham gia vào buổi gặp gỡ này ư?
Nếu mấy người đó ở đây, tôi sẽ cảm thấy yên tâm hơn.
Tôi tiếp tục đi thẳng trên tấm thảm đỏ.
Cách tôi vài bước ở đằng sau là Mio và Shiki.
Phía cuối tấm thảm là những bậc cầu thang, và sau đó là ngai vàng.
Tôi có thể thấy có người đang ở đằng đó.
… Lại còn đang đứng nữa.
Người ấy không tọa vị trên ngai vàng sao?
Không không không, ông ta còn đang bước xuống cầu thang kìa?!
Ế ?!
Đây là điều mà Chúa tể của Quỷ tộc nên làm ư?
Không được hoảng hốt.
Đây có thể là kế hoạch của họ.
Tôi suýt chút nữa là đã tăng tốc, nhưng bằng cách nào đó, bước chân của tôi vẫn đang duy trì tốc độ vốn có.
Nếu tôi tiếp tục, chắc ai đó sẽ nhắc tôi đâu là điểm nên dừng.
Tôi bước đi với nhịp độ bình tĩnh.
Thực ra não tôi đã đạt đến giới hạn rồi. Quỷ vương không dừng lại và vẫn đang bước xuống cầu thang.
Khoảng cách giữa hai người dần rút ngắn lại.
Phen này thật quá đỗi bất ngờ mà.
Sự hoang mang tột độ là điều không thể tránh khỏi.
Ít nhất tôi sẽ cố để không nói lắp. Ừ, cứ làm thế đi đã.
Mấy người kia, dừng ông ta lại đi chứ!!
Chúa tể của các người đang chuẩn bị đụng mặt với một thương nhân rồi đấy!!
Điều đó không phải rất xấu sao?
Nhưng tiếng lòng của tôi không được ai trả lời cả.
Tôi dừng lại.
Bởi tôi chẳng thể bước thêm tí nào nữa.
Ngay trước mặt tôi là Quỷ vương.
Ông ta mặc chiếc áo choàng quý phái che phủ toàn bộ cơ thể.
Tôi chỉ cao đến mức nhìn thấy ngực ông ta mà thôi. Vì vậy cái áo choàng là thứ đầu tiên đập vào mắt tôi.
Tôi ngẩng đầu lên để nhìn vị Chúa tể của quỷ tộc, ông ta đang đứng thẳng. Ông ta trẻ hơn tôi nghĩ.
Vẻ ngoài đó khiến tôi tự hỏi liệu ông ta đã ngoài 40 chưa.
Là một người đàn ông, độ tuổi của người này hẳn là đã trải qua những khoảng thời gian khó khăn.
Mái tóc ngắn màu lam của ông ta đã được vuốt lên để tránh che mất cặp sừng. Ở hai bên tai người này có hai cái sừng xoắn tít như một con dê vậy.
Ánh mắt chúng tôi đụng nhau.
Người này chính là Chúa tể, tôi đã nhận ra nó chỉ bằng một cái nhìn. Sự hiện diện oai nghiêm thật đấy.
Nếu phải đấu tay bo, tôi sẽ thắng được ông ta.
Nhưng, nói thế nào nhỉ. À, phải rồi, tôi cảm thấy rằng ngoài việc đó ra thì mình không thể đánh bại Quỷ vương ở khía cạnh nào khác cả.
Đôi mắt đó không sắc bén đến nỗi nhìn thấu tâm can, nhưng nó sẽ bao trùm lấy bạn.
Khuôn mặt ông ta nở một nụ cười.
Nhưng đây không phải sự gần gũi, nó chỉ làm sự hiện diện của người này trở nên vĩ đại hơn. Tôi như bị áp đảo vậy.
May mà tôi vẫn kịp ngăn đôi chân đang chuẩn bị lùi lại của mình.
Sau đó, tôi nhận ra cánh tay đang vươn đến của Quỷ vương.
Tôi nghĩ ông ta muốn bắt tay, vậy nên theo phản xạ, tôi bèn chìa tay phải ra. Đúng như dự đoán, ông ta đã nắm lấy nó.
Lực nắm tương đối cao.
“Ta rất vui vì cậu đã đến. Chào mừng đến thủ đô quỷ tộc, Raidou-dono. Ta là Chúa tể của loài quỷ, nhưng mọi người hay gọi ta là Quỷ vương. Tên ta rất lằng nhằng, Raidou-dono chỉ cần gọi bằng Zef là được rồi” (Zef) Quỷ vương nói một cách rành mạch.
“Zef-sama. Tôi là Raidou Misumi. Một thương nhân đang điều hành thương đoàn tên là Kuzunoha” (Makoto)
Eh, tôi chưa nói điều gì lạ đâu nhỉ?
Sẽ ổn thôi mà, đúng không?
“Umu, kẻ này rất xin lỗi vì đã làm cậu phải đi cả một chặng đường dài như vậy. Phe này đang có chiến tranh, mong cậu thứ lỗi. Để đổi lại, ta sẽ bảo đảm rằng cậu sẽ không cảm thấy chút khó chịu nào khi ở đây. Và bởi thuộc hạ của ta đã tỏ ra thô lỗ với cậu, ta sẽ bắt chúng phải chuộc tội” (Zef)
“Tôi rất cảm ơn ngài vì những lời quý hóa ấy. Có điều, vụ việc của các tướng quỷ chỉ là điều không may mắn trong chiến tranh mà thôi. Dù gì thì mục đích của cả hai bên cũng đều như nhau. Xin ngài đừng nên phạt họ làm gì” (Makoto)
“Một điều không may trong chiến tranh sao. Ra là cậu nghĩ như vậy. Ta rất biết ơn. Về màn giải trí, tất nhiên ta sẽ phục vụ khách mời của mình rồi. Kẻ này muốn cậu hưởng thụ nhiều nhất có thể. Và, kia là cấp dưới của Raidou-dono ư? Họ cũng là người của Thương đoàn sao?” (Zef) "Oh, xin thứ lỗi! Người đàn ông này là Shiki và người phụ nữ đây là Mio. Bọn họ là những tùy tùng đã hỗ trợ tôi rất nhiều” (Makoto)
Sau lời nói của tôi, Mio và Shiki ngẩng đầu lên và cúi chào.
“Tên tôi là Shiki. Một trong những thành viên của Thương đoàn Kuzunoha đến đây cùng chủ nhân” (Shiki)
“Tôi cũng vậy, Mio-desu” (Mio)
“Hoh ~. Hai người đều có vẻ rất mạnh đấy. Ta lại càng thêm ghen tị với Raidou-dono rồi. À không, nói như thế sẽ là thô lỗ. Raidou-dono cũng sở hữu nguồn sức mạnh không thể coi thường được. Việc có tùy tùng là hai người này là lẽ thường tình thôi. Đây là lỗi của ta, mong cậu sẽ bỏ qua” (Zef)
"Họ giúp đỡ tôi suốt mà" (Makoto)
"Xin thứ lỗi. Nhưng ngay cả ta cũng không thể cảm nhận được sức mạnh của cậu. Nếu cậu đang che giấu nó, vậy có nghĩa cậu có đủ khả năng qua mặt được kẻ này. Có lẽ việc mời Thương đoàn Kuzunoha đến đây là một sự tình cờ đối với quỷ tộc” (Zef) “Tôi thật không đáng được nhận những lời đó” (Makoto)
“Fufufu. Cuộc gặp gỡ cứng nhắc này chắc đang làm Raidou-dono mệt mỏi rồi nhỉ. Chúng ta sẽ đến nơi khác nói chuyện, được chứ? ”(Zef)
? !!!
Chưa hết à?!
"Tôi hiểu rồi. Ngài có phiền nếu tôi mang theo tùy tùng của mình không?” (Makoto)
“Tất nhiên là không đâu. Các bạn đồng hành của cậu có thể đi cùng. À đúng rồi, ta cũng đang định đem mấy đứa con và vài cấp dưới đi theo luôn. Đây là cơ hội tốt để họ được chuyện trò với một hân tộc, hơn nữa còn là một thương nhân. Vậy có ổn không? ”(Zef)
“Con của ngài. Tôi không thấy phiền đâu” (Makoto)
Con cái của Quỷ vương. Vậy thì đó là Hoàng tử và Công chúa nhỉ?
Nghĩ đi nghĩ lại, công chúa Lily của Gritonia, hoàng tử Joshua của Limia; tôi quen biết kha khá hoàng tử và công chúa rồi đấy. Điều đó làm tôi cảm thấy rằng mình và Thương đoàn nổi tiếng đến kì lạ.
“Chúng ta đi thôi nào” (Zef)
“… Zef-sama sẽ tự mình hướng dẫn chúng tôi ư ?!” (Makoto)
Giọng tôi phản ứng ngay lập tức.
“Đừng lo, nơi đó ở ngay gần đây thôi. Ah, mọi người vẫn chưa được bỏ bụng thứ gì kể từ khi đến thủ đô phải không? Ta sẽ cho người chuẩn bị ngay” (Zef)
Zef-san đang nhìn Mio đấy à?
Ông ta vừa mới nhìn cô ấy.
Cổ sẽ không để cái dạ dày làm mình không hài lòng đâu.
Thậm chí Mio còn đang có chút vui mừng, nghe thấy thức ăn mà lại.
Phe phẩy chiếc áo choàng, Zef-san đi tới cánh cửa mà ban nãy chúng tôi bước qua.
Tôi bèn đi theo Quỷ vương.
Sẽ rất tệ nếu tôi bị bỏ lại phía sau.
Chân bước nhanh hơn, tôi liền theo sau ông ta.
◇◆◇◆◇◆◇◆
“Còn bây giờ, Thương đoàn Kuzunoha tập hợp những cá nhân thú vị đấy chứ. Mọi người nghĩ sao?" Tại căn phòng dành cho các cuộc họp.
Những cái đĩa được đặt trên một chiếc bàn lớn, và những món ăn nhẹ đang được bưng tới.
Bắt đầu với Quỷ vương, các quỷ nhân ngồi ở đó cũng đang ăn dở, nhưng thức ăn ở ba cái đĩa nằm trước ba cái ghế trống không đã được xử lí gọn gàng.
Cuộc trò chuyện của họ với Raidou, Mio và Shiki đã kết thúc.
Tình hình trong căn phòng đã chứng minh điều đó.
“… Một con thú dữ, bất kể nó có hiền lành đến mức nào, không có gì bảo đảm rằng nó sẽ không tấn công. Đó là ấn tượng của con về Thương đoàn Kuzunoha”
Người đầu tiên trả lời Quỷ vương là một trong những người đến hộ tống Raidou; anh chàng cao lớn.
“Roshe à. Vậy nếu là con, con sẽ dùng cách nào để hợp tác với Thương đoàn Kuzunoha?” (Zef)
“Dựa theo lời nói của những người đó, thực sự hợp tác là điều bất khả thi. Nhưng chúng ta cũng không cần đánh thức con thú đang ngủ yên làm gì cả. Trước mắt, một mối quan hệ là điều cần thiết, và trong tương lai, con nghĩ ta nên tránh phải đụng mặt với họ. May thay, dường như họ cũng không có ý định cung cấp lực lượng cho phe hân tộc” (Roshe) “Hợp tác là điều bất khả thi huh. Chắc chắn rằng việc đó sẽ không dễ dàng gì. Họ cũng đã nói rõ sẽ không trở thành đồng minh với bất cứ phe nào. Ngay cả khi đôi bên cùng có lợi, hành động đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của họ, và họ sẽ còn phải cam kết không tỏ ra thù địch với các phe kia nữa” (Zef)
Roshe gật đầu khi nghe được những lời của Quỷ vương.
“Những câu từ của Raidou nghe có vẻ rất nguy hiểm. Cuộc chiến này đang khiến phe ta ở thế ngàn cân treo sợi tóc. Và nếu có tham gia, họ sẽ đặt lợi ích của mình lên hàng đầu. Đó là ý nghĩ của con” (Rushia)
“Rushia, ý con là họ có khả năng sẽ trở thành thế lực thứ ba sao?”
Người vừa nói là một phụ nữ.
Cô không phải người đã đến đón Raidou. Người này có một bầu không khí an tĩnh quanh người. Cô đang nhìn Quỷ vương mặt đối mặt, ánh sáng trong đôi mắt đó không hề lay động chút nào.
Trong số những người đang ở đây, cô là người duy nhất mặc giáp nhẹ, điều đó khiến cô trở nên nổi bật hơn.
“…Con chưa thể đi đến kết luận đó được. Nhưng họ giống hệt một thanh gươm đang ghè sát cổ chúng ta vậy. Một cảm giác bất an” (Rushia)
“…Raidou đã nói rằng: “Nếu xuất hiện sự thù địch, chúng tôi sẽ đáp trả”. Phần đó đang khiến con lo ngại sao?” (Zef)
"Vâng. Raidou nói rằng nếu bất cứ ai gây nguy hiểm cho bạn bè của mình, cậu ta sẽ không tha thứ cho họ. Lời tuyên bố này rất rõ ràng” (Rushia)
“Ta thì lại nghĩ những lời đó của cậu ta mang một nghĩa khác. Điều có khả năng nhất là cậu ta không muốn phải chống lại ai cả; ý của Raidou chắc là như vậy” (Zef) “Nhưng cũng giống như những gì Phụ hoàng đã nói. Có thể Raidou đã ám chỉ đến việc chia rẽ chúng ta. Hơn nữa người đó còn định khiến ta coi thường chuyện này nữa kia” (Rushia)
“Fumu, những lời đó, ta không nghĩ ý định của họ giống điều con vừa nói đâu, Rushia. Mặc dù đúng là trong lời nói của Raidou cũng có chút gì đó đáng nghi” (Zef)
"Miễn sao Raidou và Thương đoàn Kuzunoha chưa chỉ ra rõ vị thế của họ, miễn sao mọi thứ vẫn chưa rõ trắng đen, con phản đối việc trở nên thân thiết với những người đó" (Rushia)
“Ta hiểu cách nghĩ của con rồi. Sem, con thì sao?” (Zef)
Sau khi lắng nghe ý kiến của Rushia, Quỷ vương chuyển cuộc trò chuyện sang người đang lặng lẽ quan sát.
Một quỷ tộc tóc bạc đeo kính với mái tóc buộc lại thành búi.
Người này là quỷ nhân cảm thấy thân thiết với Raidou, cậu ta cảm thấy cả hai tựa như những người đồng đội vậy. Mặc dù Raidou đã lấy đi hết sự quan tâm của họ kể từ vụ việc ở vùng đất hoang rồi.
Mở đôi mắt nhắm nghiền của mình, Sem cất tiếng.
"Quan điểm của con cũng giống anh cả, nhưng con nghĩ ta nên tạo dựng một mối quan hệ gần gũi hơn với họ" (Sem)
“Hoh~ Con khác Rushia thật đấy” (Zef)
Sem nhìn Rushia.
Cô không thể hiện sự khó chịu khi nghe thấy ý kiến hoàn toàn trái ngược với mình. Cô chỉ nhắm mắt lại và ngồi xuống ghế.
“Vị thế của chúng con ngay từ đầu đã rất khác nhau rồi. Nếu con ở vị trí của Rushia, người nghĩ bảo vệ quốc gia là điều tiên quyết, quan điểm của con sẽ giống với chị ấy” (Sem)
“Con, người đảm nhiệm công việc ngoại giao có ý kiến khác à? Nói ta nghe xem nào” (Zef)
"Vâng. Dù có hơi tiếc, người trả lời hầu hết những câu hỏi của con không phải Raidou-dono mà là Shiki-dono, nhưng con nghĩ đây cũng là quan điểm của Thương đoàn Kuzunoha. Trước tiên, họ đang sở hữu một phương pháp vận chuyển vượt xa chúng ta, cả về quãng đường lẫn giới hạn” (Sem) “… Con lấy đâu ra cơ sở cho việc đó?” (Zef)
“Họ đã tự mình trải nghiệm một chuyến đi khắc nghiệt trong lãnh thổ quỷ tộc. Nơi đó đồng thời cũng thuộc hàng top những địa điểm khắc nghiệt nhất ở đây rồi. Dù gì thì lãnh thổ của phe ta cũng đã gia tăng một chút” (Sem)
“Sem, cái đó không giải thích được điều gì cả” (Zef)
"À, con xin lỗi. Con đã vô tình nói hơi lan man. Thói quen ấy mà. Nói cách khác, họ đã trải nghiệm một chuyến đi ở mức độ như thế, và chưa hết, nếu con hỏi rằng: ‘chúng tôi cần chuẩn bị vài thứ, mọi người có thể mang chúng đến đây không?’, Shiki-dono sẽ gật đầu. Giá cả thì vẫn rất hợp lí. Đó là mức giá bằng với chi phí sản xuất” (Sem)
“… Cứ tiếp tục đi” (Zef)
"Vâng. Nói cách khác, họ không quan tâm nhiều đến chi phí phải bỏ ra để vận chuyển hàng hóa trong những môi trường khắc nghiệt. Khả năng nguy hiểm xảy ra đáng nhẽ phải đẩy mức giá lên cao hơn nhiều, nếu không sẽ rất kì lạ. Hơn nữa, họ nói như thể việc vận chuyển hoa quả, rau củ, thịt thà là không vấn đề gì. Chính Raidou-dono đã nói như vậy” (Sem) “Vậy nên con mới nghĩ rằng Thương đoàn Kuzunoha sở hữu cách thức nào đấy để vận chuyển hàng hóa, hơn nữa, họ còn không phải gặp nguy hiểm giữa đường ư?” (Zef)
“Người có thể nghĩ theo cách đó. Nếu tồn tại một thương đoàn có thể vận chuyển hàng hóa đường dài mà không làm tổn hại đến mặt hàng bên trong, giá trị của họ là quá lớn. Không có đối tác bên ngoài nào có khả năng đem lại nhiều lợi nhuận như họ cả. Vấn đề ở đây là liệu thị trường của chúng ta có đủ để làm họ hứng thú hay không thôi. Con không nghĩ việc này sẽ gặp rắc rối đâu, bởi anh ta là một hân tộc. Hơn nữa, lãnh thổ quỷ tộc cũng sở hữu các đặc trưng quý hiếm. Tất nhiên sẽ có khả năng những thứ đó được bán lại cho hân tộc, con nghĩ tốt nhất là ta không nên trao đổi những thứ liên quan đến thông tin tuyệt mật của phe mình” (Sem) “Vậy thì quan điểm của con là: ”Nếu phía đối tác có thể đem lại lợi ích cho quỷ tộc, chúng ta nên giữ liên lạc với họ”, có đúng thế không?” (Zef)
"Vâng ạ. Ngay trước mắt chúng ta đang là viễn cảnh của một quốc gia thịnh vượng, đối với quỷ tộc và cả những bán nhân đã quyết định sinh sống tại đây. Nhưng phần lãnh thổ đang càng ngày càng nới rộng thêm, cách thức vận chuyển hàng hóa vẫn còn rất lề mề. Nếu tạo dựng được một mối quan hệ làm ăn tốt đẹp với Thương đoàn Kuzunoha, sự phân bố nhu yếu phẩm của cả đất nước sẽ được đẩy nhanh. Việc này giống như tạo điều kiện cho máu chảy qua tĩnh mạch vậy” (Sem)
"Con đang muốn ngụ ý rằng hiện tại “dòng máu” của quỷ tộc vẫn chưa chảy qua khắp cơ thể sao?" (Zef)
Trong lời nói của Quỷ vương có cả chút tự oán trách bản thân. “Sự phát triển nhanh chóng luôn bao gồm những thiếu sót. Chỉ tại con vẫn còn thiếu kĩ năng. Bình thường, chúng ta không nên dựa vào sự hỗ trợ từ bên ngoài, nhưng đánh giá của con đã cho thấy quỷ tộc hiện tại cần có họ giúp sức” (Sem)
Sem dõng dạc tuyên bố điều đó.
Đối với Sem, thương đoàn Kuzunoha tựa như cánh tay của sự cứu rỗi vậy.
“Ta hiểu rồi. Ta sẽ cân nhắc. Và giờ, người cuối cùng là Sari. Ta đã nghĩ con sẽ là người đầu tiên nêu lên ý kiến của mình chứ nhỉ. Bởi vì con là người nói muốn đi cùng ta ngay từ đầu mà” (Zef)
“…”
“Sau khi đã quan sát Thương đoàn Kuzunoha và trò chuyện với họ, ta muốn con nói lên suy nghĩ của mình về chuyện này” (Zef)
“… Vâng” (Sari)
Người cuối cùng Quỷ vương trò chuyện là một cô gái nhỏ nhắn.
Cô là một trong những người từng hộ tống Raidou. Khuôn mặt cô như đang ngẫm nghĩ rất sâu về điều gì đó.
Đưa ra một câu trả lời nhanh gọn, Sari bỏ tay khỏi miệng mình và ngẩng đầu lên.
“Những người đó… không, đúng hơn là Raidou, anh ta cực kì nguy hiểm” (Sari)
“… Fumu” (Zef)
Cũng gần giống với quan điểm của Rushia, Quỷ vương đã nghĩ vậy.
Đối với một người từng tỏ ra hứng thú với họ, cô lại đang trình bày nó dưới một góc nhìn thông thường, Quỷ vương không mong đợi ở Sari điều này.
Cô tiếp tục.
"Phân tích thông tin từ lâu đã là chuyên môn của con, nhưng sau khi mặt đối mặt với mấy người đó, những lời sau đây của con sẽ bao gồm thêm đôi phần là bản năng" (Sari)
“Ta không phiền đâu. Con cảm thấy thế nào?” (Zef)
“Sức mạnh không giới hạn. Hơn nữa còn ở mức độ quá áp đảo” (Sari)
Những lời trừu tượng của Sari đã làm tất cả mọi người ở đó nhíu mày. “Những lời đó thật là mơ hồ. Ta hiếm khi thấy con nói vậy đấy, Sari” (Zef)
“Con rất xin lỗi, thưa Bệ hạ. Nhưng đó chính là kết quả thu được từ các thông tin con đang có. Một sự tồn tại tượng trưng cho sức mạnh, Thương đoàn Kuzunoha không phải thứ ta có thể bỏ qua. Về khía cạnh này, con có cùng ý kiến với Ani-sama và những người khác” (Sari)
Roshe, Sem, Rushia; ba người họ đều gật đầu trước lời nói của Sari.
“Giống như bản báo cáo của Rona, họ rất lôi cuốn. Đối với chúng ta, họ còn hơn thế nữa, đồng thời cũng cực kì mạnh mẽ. Nhưng ngược lại, họ quá nguy hiểm, đến nỗi có thể đe dọa toàn bộ quỷ tộc. Ý con là, uhm, rất khó để diễn tả bằng lời. Với lượng sức mạnh đó, họ còn hơn cả một nhân tố không ổn định, con nghĩ vậy” (Sari)
“Không ổn định?” (Zef) “Nếu con phải diễn tả nó bằng lời, chuyện là như vậy đấy ạ. Không chỉ thiếu ổn định, anh ta là nhân tố mà chúng ta chưa thể xác định được giới hạn. Raidou đã nói sẽ không hợp tác với bất cứ ai trong cuộc chiến này, anh ta cũng sẽ không lựa chọn phe phái. Đúng như Rushia ane-sama đã nói, nó giống một lưỡi gươm kè trước cổ họng ta vậy. Nhưng đồng thời nó cũng giống lời của Sem ani-sama, thế lực này có thể chính là thứ thuốc thần kì sẽ giải quyết vô số những vấn đề quỷ tộc đang mắc phải” (Sari)
“Thế thì chẳng phải nó giống với quan điểm của Roshe sao? Con hãy nghĩ về những rủi ro nếu hợp tác với họ đi” (Zef)
“… Con đang lo ngại về thứ còn xa hơn thế nữa cơ” (Sari)
“Xa hơn nữa ư?” (Zef)
“Con đã mường tượng Raidou như một thứ sức mạnh mà ta không tài nào kiểm soát nổi. Nói cách khác, chính là thời điểm Raidou trở mặt với chúng ta” (Sari) "Chúng ta không thể bảo đảm chuyện đó sẽ không xảy ra sao?" (Zef)
“Chúng ta không tài nào đoán trước được hành động của một thứ mình không thể kiểm soát. Nếu trong giữa trận chiến của phe ta với hân tộc, chúng ta vô tình kích động sự giận dữ của Raidou, anh ta sẽ không ngần ngại mà nhe nanh vuốt về phía quỷ tộc. Con xin hỏi Người một câu thôi, thưa Bệ hạ, chúng ta có thể đánh bại Thương đoàn Kuzunoha không?” (Sari)
Những lời của Sari làm cho bầu không khí trở nên giá lạnh hơn.
Câu hỏi đó khá thô lỗ.
Nhưng Quỷ vương, sau một hồi im lặng, nhìn thẳng mặt Sari và nói.
“… Ta không rõ. Nhưng chắc chắn… ”(Zef)
"Chắc chắn?" (Sari)
“Chúng ta không thể thắng được. Việc nhiều nhất mà phe ta có thể làm chỉ là không chịu thua thôi. Bởi sau cùng, Io và Rona, hai tướng quỷ đáng tự hào của quỷ tộc, vẫn không phải đối thủ của cậu ta, mặc dù họ đã xông lên cùng lúc. Thực chất, Io còn bị xử lí trong khi cậu ta đang dư thời gian, anh ta hoàn toàn bị loại bỏ khỏi chiến trường. Cả các trợ lí thân cận và nhân viên của cậu ta nữa, họ chắc chắn cũng không phải dạng vừa đâu” (Zef) “? !!”
“…”
Chỉ trừ có Sari, ba người còn lại mở to mắt ngạc nhiên.
Sari vẫn im lặng lắng nghe.
“Vậy ra con nghĩ họ là thế lực không thể bị kiểm soát sao. Nếu phải miêu tả về Raidou, đó là từ thích hợp nhất. Ta nghĩ Raidou là một con rồng đang say giấc. Chúng ta không nên can thiệp vào giấc ngủ của nó” (Zef)
“Anh ta cần một cái xích để giữ lại. Không phải thế nào cũng được đâu. Ta phải dùng đến một thứ xích có tên là quỷ tộc, điều này sẽ nhân đôi sự an toàn” (Sari)
“Xích lại một cá nhân mà chúng ta thậm chí còn không thể kiểm soát sao?” (Zef)
"Vâng. May thay, con không nghĩ anh ta đang bị ai đó giật dây. Ít nhất, người này là một nhân tài mà ta không thể để hân tộc có được. Thời điểm này thật sự rất tình cờ. Con nghĩ thử một lần cũng chả chết ai” (Sari) “Vậy là chúng ta sẽ biến Raidou thành con chó giữ cửa cho mình hả? Ý kiến của con rất khác với ba người còn lại” (Zef)
"Không ạ. Chúng ta sẽ khiến anh ta không thể quay sang cắn quỷ tộc được, cách đó là tốt nhất. Raidou sẽ không bị thuần hóa đâu” (Sari)
“Fu… hahahaha !! Mặc dù đã nghĩ đến mức này về Raidou, con còn có thể nói thế sao? Chà, họ vẫn đang ở thủ đô. Nếu là vậy, ta không cần bi quan quá làm gì. Có lẽ họ sẽ không ở lại lâu đâu, nhưng … vẫn còn thời gian” (Zef)
"…Vâng. Chỉ có điều, dựa vào những thông tin ta có về anh ta cho đến giờ, Raidou không có vẻ gì là muốn hợp tác hay quan tâm đến vị thế của mình cả. Con không rõ cái gì đã xảy ra trong khoảng thời gian ngắn này, nhưng có gì đó đã xuất hiện. Con không thể không chú ý đến lí do này được. Nếu trạng thái của anh ta bình thường hơn, chuyện này có lẽ sẽ trở nên dễ dàng” (Sari) “Ta cũng không ngờ cậu ta lại tỏ ra cứng cỏi đến vậy. Ngay từ đầu cậu ta đã có tính cách như thế, hay trái tim Raidou đã đổi thay; có khả năng kẻ nào đó đã làm những điều không cần thiết. Họ đã tạo ra một thứ rắc rối thật đấy. Giờ thì, kết thúc thôi nào. Nghe được quan điểm của các con, ta thấy rất xứng đáng. Các con có thể ra về rồi” (Zef)
Quỷ Vương ngừng cuộc trò chuyện lại.
Bốn quỷ tộc rời khỏi căn phòng, chỉ có Quỷ vương Zef là vẫn ở lại.
“… Fuh, chúng đã trở nên đáng tin cậy hơn rồi. Nếu Thương đoàn Kuzunoha không tồn tại, mình thậm chí còn có thể nghỉ hưu là vừa. Đúng như dự tính, tất cả đều xoay quanh Raidou và Thương đoàn Kuzunoha. Mình không nghĩ địa điểm gặp mặt tại Kaleneon chỉ là sự tình cờ. Có vẻ nhiều bất ngờ khác vẫn đang đón chờ chúng ta. Việc quỷ tộc liên lạc với Kuzunoha khi Raidou vẫn chưa gia nhập cùng anh hùng thật sự rất đúng thời điểm” (Zef) Sau những lời độc thoại đó, biểu hiện vui tươi của Quỷ vương quay ngoắt 180 độ. Từ một vị Chúa tể, giờ đây ông ta chỉ là một cá nhân tên là Zef.
“Raidou… Đã bao lâu rồi kể từ khi mồ hôi lạnh chảy trên trán mình nhỉ. Cậu ta sở hữu sức mạnh lớn đến nỗi mình chẳng thể nào tưởng tượng được. Ít nhất, cậu ta còn mạnh hơn cả một tinh linh. Không chỉ như một anh hùng, cậu ta có thể còn mạnh gần bằng một vị thần” (Zef)