Dịch Văn Lâm đi vào trong biệt thự, mỗi lần lướt qua một món trang trí tinh xảo là hắn lại âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Hắn không biết bản thân là con ngoài giá thú của Dịch lão gia ở bên ngoài.
Năm đó mẹ hắn cần tiền nên mới bán đêm đầu cho một người đàn ông xa lạ. Nào ngờ sau lần đó thì mẹ hắn có thai rồi sinh ra hắn, không ai biết ba hắn là ai, mẹ hắn cũng không biết.
Hắn từng bị bạn bè cười nhạo hết lần này tới lần khác, mắng hắn là đứa không cha.
Năm mười tám tuổi hắn được Dịch lão gia đến tận nơi tìm và nói muốn hắn làm con nuôi của Dịch Thế Dương.
Ban đầu Dịch Văn Lâm không chịu, nhưng sau những lời ngọt nhạt của Dịch lão gia, biết rằng Dịch Thế Dương sẽ không lấy vợ sinh con thì mới vui mừng làm con nuôi cho gia đìng hào môn.
Lúc mới tới, Dịch lão gia chiếu cố hắn nhưng Dịch phu nhân và Dịch Thế Dương lại không hài lòng.
Hắn mới biết được hóa ra Dịch lão gia sợ thế lực đằng ngoại nên không dám chống đối Dịch phu nhân quá nhiều, hắn sống ở Dịch gia cũng phải nơm nớp lo sợ.
Tuy Dịch phu nhân lạnh nhạt nhưng lại không làm gì hắn, vì thế hắn mới yên tâm phần nào.
Nhưng chỉ sống như vậy thôi thì hắn lại không cam tâm, hắn tuy có thể tiêu xài tiền của Dịch gia thỏa thích, vung tay không cần suy nghĩ nhưng hắn muốn nhiều hơn thế.
Hắn muốn trở thành gia chủ của Dịch gia, đá Dịch Thế Dương xuống đài.
Thế nên hắn đi tìm Ngọc Linh, đại tiểu thư nổi danh của nhà họ Ngọc với ý đồ kết làm thông gia.
Giai đoạn đầu thì mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ, hắn còn nghĩ sau khi chiếm được hết nhà họ Dịch sẽ đá bay Ngọc Linh.
Ai mà ngờ được mọi việc còn chưa diễn ra thì hắn đã bị bắt gian tại trận.
Hắn lo lắng và luống cuống, mãi hắn mới bắt được một con mồi béo bở, ai lỡ thả đi.
Nhưng dù có gọi điện hay nhắn tin xin lỗi thế nào thì Ngọc Linh cũng không chịu đáp trả khiến hắn căm hận vô cùng.
Vì hắn gọi điện quá nhiều Ngọc Linh còn chặn luôn số điện thoại của hắn.
Bây giờ hắn vừa căm hận cô vì khiến hắn lại trở về vạch xuất phát, thân cô thế mỏng như ban đầu lại vừa sợ nhà họ Ngọc sẽ trả thù.
Nhà họ Ngọc cũng là một gia đình hào môn nổi danh, bọn họ lại cưng chiều con gái đến mức vang xa trong giới.
Hắn chỉ sợ Dịch lão gia sẽ vì không muốn đắc tội với nhà họ Ngọc mà đẩy hắn ra.
Khốn kiếp.
Chết tiệt mà.
Chẳng phải chỉ là chơi gái ở bên ngoài sao? Tuy hắn lên giường với người phụ nữ khác nhưng hắn tôn trọng và muốn kết hôn với cô là thật, tại sao cô không biết điều như thế?
Hắn đã hạ mình xuống xin lỗi cô rồi, cô còn dám chặn số hắn.
Hắn âm thầm nghĩ rằng sau này hắn nắm quyền nhà họ Dịch thì nhất định sẽ cho nhà họ Ngọc nếm mùi vì đã khiến hắn phải rơi vào tình cảnh này.
Dịch Văn Lâm đưa chìa khóa xe cho người làm, sau đó tiến vào biệt thự.
Hắn biết trong biệt thự này có bác quản gia họ Trương thường xuyên đón khách và tiếp khách, thế mà khi hắn vào thì phòng khách trong nhà vắng tanh, một chén nước hay một người làm cũng không có.
Dịch Văn Lâm nghiến răng ngồi xuống ghế sô pha, nếu không phải có chuyện cần nhờ vả thì hắn đã đi thẳng rồi.
Hắn đã hỏi thăm qua và biết hôm nay Dịch Thế Dương có trong biệt thự, thế mà hắn đã ngồi một lúc lâu cũng không thấy người đâu.
Mãi sau đó, Dịch Thế Dương giống như mới nhận ra sự có mặt của hắn và gọi hắn lên thư phòng.