Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 360: Hành thích Vạn Thắng vương




Chương 360: Hành thích Vạn Thắng vương

Ngay chiều hôm ấy, Chương tức tốc sai thám mã về làng Vạn Xuân thay vì dùng chim câu đưa thư. Chương yêu cầu Trần Minh Dũng khẩn trương rà soát toàn bộ quy trình truyền tin, kiểm đếm chim câu, nhân thân quân sĩ thông tin, xác minh tài sản. Việc kiểm tra nội bộ phải tiến hành cẩn trọng, tuyệt mật. Dũng đọc thư xong, mồ hôi túa ướt áo. Dũng đã theo Phạm Cự Lượng rồi được cất nhấc làm thân tín của Chương nên hiểu vấn đề đang vô cùng nghiêm trọng. Có nội gián hoặc bằng cách nào đó cách thức truyền tin đã bị đối thủ học theo.

Trời vừa tối, trưởng làng Nguyên Hoà được bí mật đưa đến huyện đường. Chương đích thân hỏi chuyện. Chương hỏi han tình hình cấy hái của dân làng một thôi một hồi mới vào chuyện chính. Anh hỏi trong làng có bao nhiêu nhà nuôi chim bồ câu. Trưởng làng ngẫm nghĩ một lúc lâu mới đáp:

-Bẩm Đại Vương, làng Nguyên Hoà chỉ có nhà ông Trưởng bạ Hoàng Lôi nuôi chim bồ câu, thi thoảng cũng thết đãi khách.

-Ông ta nuôi chim câu lâu chưa?

-Dạ bẩm, từ hồi trước Tết, tính ra cũng nửa năm ạ. Đứa con lớn nhà ông ấy là Hoàng Phiên chuyên nghề buôn bán nhỏ, mùa nào thứ ấy. Dạo trước Tết anh ta buôn ngũ cốc, lúc trở về có đem theo một lồng đựng toàn chim bồ câu.

-Hoàng Phiên đó người thế nào?

-Dạ bẩm, một chàng trai tốt bụng, hay giao thiệp và vô cùng phóng khoáng. Trai tráng trong làng thường bù khú mỗi khi anh ta buôn bán trở về.

Chương ngẫm nghĩ giây lát, hỏi thêm:

-Anh ta đi một mình hay còn có ai?

Ông Trưởng làng suy ngẫm một hồi lâu:

-Có ba gia nhân giúp việc, thi thoảng anh ta có đưa về dăm ba người thiên hạ. Bẩm Đại Vương, tôi đều tự tay kiểm tra giấy tờ tuỳ thân của những người ấy, đều hợp lệ cả.

-Anh ta hiện có ở nhà chứ?

-Dạ bẩm có.

-Trưởng bạ Hoàng Lôi là người thế nào?



-Thưa Đại Vương, ông ấy là người mẫn cán, có uy tín trong làng.

Chương rời ghế, chắp tay sau lưng đi qua đi lại, đoạn anh nói với Trưởng làng:

-Từ bây giờ ông phải ở đây, khi nào ta cho về mới được về.

Trưởng làng chắp tay tuân mệnh. Chương gọi Vũ Mộng Nguyên, Huyện đội trưởng vào căn dặn Nguyên bí mật phong toả làng Nguyên Hoà, nội bất xuất ngoại bất nhập. Đình Nghi Khúc, một tâm phúc trước đây của Lý An, hiện giữ chức Trưởng Công an huyện Nghĩa Trụ Hạ được yêu cầu tra soát hộ tịch làng Nguyên Hoà và các làng xung quanh trụ sở huyện ngay trong đêm.

Tiếp đến, Chương gọi đội nữ cận vệ vào dặn dò:

-Các em đều là những xạ thủ, dùng cung nỏ rất tốt đúng không?

Tiểu đội trưởng cận vệ Phạm Cẩm Tú thưa:

-Chúng em chờ ngài phân phó.

-Đầu trống canh Năm các em mật phục ngoài cánh đồng phía Nam làng Nguyên Hoà, thấy bóng chim câu bay lên phải b·ắn h·ạ bằng mọi cách, hạn chế dùng súng, ta không muốn kinh động xung quanh.

-Dạ thưa, còn an nguy của ngài? Hoàng hậu căn dặn chúng em không được rời ngài nửa bước.

-Ta loanh quanh nơi này, hiện tại trong tay ta chỉ có các em thạo cung nỏ súng ống. Nếu để chim câu bay đi, e là nguy hiểm cho những người đang thi hành mật lệnh. Ta biết tự lo cho bản thân.

Phạm Cẩm Tú nài nỉ, Chương không muốn làm khó nên đành giữ lại mười nữ cận vệ. Anh trở về phòng ngủ, nơi Lam Khuê đang ngồi chong đèn ghi chép. Anh đứng ngoài cửa oang oang căn dặn mấy nữ cận vệ phải canh gác cẩn mật. Thấy Chương có hành động lạ, Lam Khuê quay ra hỏi

-Anh định làm gì?

Chương giơ ngón tay ra giấu:

-Nói nhỏ, vặn nhỏ đèn xuống.



Chương lấy chăn gối xếp lên giường, dùng tấm chăn mỏng phủ lên sau đó buông rèm. Anh đứng nhìn quanh, bảo Lam Khuê tắt đèn, châm ngọn nến nhỏ đặt các giường ngủ một quãng đủ xa, ánh sáng yếu ớt chỉ đủ cho người bên ngoài trông thấy có người đang đắp chăn ngủ.

Chương thì thào vào tai Lam Khuê:

-Luồn ra cửa sổ đầu hồi, em dặn mấy em ấy từ nửa đêm trở đi hãy canh phòng lơ là, tránh xa cửa chính và đầu hồi mé đằng Đông.

-Anh nghi có kẻ tính hành thích?

-Không nghi mà anh chắc chắn đêm nay có kẻ muốn lấy mạng anh. Mau đi em.

Lam Khuê cầm giáo, gọi nhỏ vài tiếng rồi đẩy cửa sổ trèo qua căn dặn nữ cận vệ. Chương khoác khẩu AK trèo ra sau, anh và Lam Khuê cùng một nữ cận vệ chọn ẩn nấp giữa những khóm hoa bên cạnh khoảng sân rộng. Nữ cận vệ đem chiếu và túi ngủ đến rồi cùng ẩn nấp.

-Anh chắc đêm nay có thích khách ư?

-Chập tối anh cho phao tin vào làng Nguyên Hoà và ba làng khác là Vạn Thắng vương đang ở hậu viện huyện đường, sáng mai sẽ về Thiên Đức.

-Anh làm vậy có mạo hiểm lắm không?

Chương vỗ vào khẩu AK đặt bên cạnh:

-Để xem chúng có bao nhiêu, hai bóng chim câu cùng v·út bay về phía Nam khiến anh thông mọi chuyện. Trước nay anh chủ quan, cứ nghĩ mỗi ta dùng chim câu truyền tin.

Chương thuật lại cho Lam Khuê và nữ cận vệ nghe những lời ông Trưởng làng đã nói và khẳng định Hoàng Phiên đích thị là gian tế. Nguyên Hoà nằm gần huyện đường, mọi di biến động quân sự trong huyện đều nằm trong tầm mắt của gian tế. Chưa kể, trong dân binh có người làng Nguyên Hoà, dù vô tình hay cố ý, Hoàng Phiên nhất định kết giao hòng dò la nội tình trong huyện đường.

-Đêm nay bất cứ vị khách không mời nào vào hậu viện đều là gian tế. Anh hi vọng không có người đang phục vụ trong bộ máy của ta.



Vừa nói Chương vừa đưa tay che miệng ngáp.

-Vậy anh chợp mắt, chúng em sẽ thay phiên nhau canh chừng.

-Đèn đuốc sắp đặt ổn thoả chứ?

Nữ cận vệ thưa:

-Dạ, đã để sẵn theo lời dặn của Vương.

-Đêm nay nhất định các em rửa hận được cho Thần phi.

Dứt lời, Chương xoay người gối đầu vào lòng Lam Khuê, một chốc đã ngủ ngon lành. Lam Khuê ngồi canh chừng, tay dùng quạt nan phe phẩy, tay mân mê mái tóc của Chương mãi không thôi.

Quá nửa đêm cuối hè gió mát trăng thanh, Chương đánh một giấc ngon lành và choàng tỉnh, nhận ra Lam Khuê đánh thức anh bằng cách môi kề môi. Nàng thì thầm:

-Có động!

Chương dụi mắt ngồi dậy, nữ cận vệ ngồi gần đó đang nhổm người khỏi khóm hoa. Chương căng mắt nhìn theo, quả nhiên bức tường đằng Đông có mấy bóng người xuất hiện trên bờ tường rồi lẫn vào khoảng tối nơi bức tường.

Chương cẩn thận xoay khẩu AK ra trước, sờ tay vào bao súng, mắt không rời khoảng tối đằng xa dù chỉ một giây. Lam Khuê vỗ nhẹ, nhắc Chương chú ý trên mái ngói.

-Có 2 đứa trên ấy.

Trên mái nhà, hai bóng đen dán mình xuống mái ngói, thật khó nhận ra nếu không chú ý. Một trong hai kẻ dỡ ngói quan sát mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Nữ cận vệ đang ngồi gần Chương bò ra xa một quãng, lẩn mình vào bóng tối, lát sau hướng ấy vang lên một tiếng tắc kè. Hai nữ cận vệ đứng gác bên cửa chính ngôi nhà, người cầm đuốc, cô cầm đoản đao sánh vai bước xuống bậc tam cấp, băng qua khoảng sân gạch về hướng tắc kè kêu.

Hai bóng người nấp trên mái nhà nằm im, thấy không có gì bất thường liền di chuyển như thằn lằn tụt xuống đầu mái hiên.

-Có khoảng sáu đứa! - Lam Khuê thì thào.

-Cứ để chúng vui chút đã, chẳng vội.

Hai nữ cận vệ ban nãy đi ngang qua khoảng sân vẫn đứng ở cuối vườn, một cô cầm đuốc, nàng còn lại không thấy bóng dáng.