Vương Phi Thất Sủng: Vương Gia Lãnh Mị Muốn Hưu Thê

Chương 93: Danh Phận, Làm Thiếp Cũng Tốt




Hách Thanh Oản nhìn khuôn mặt đầy đau xót của Tinh Nhi, đột nhiên hốc mắt ẩm ướt.

Nàng đang làm cái gì? Rốt cuộc lại khiến Tinh Nhi lo lắng cho nàng.

“Công chúa, Tinh Nhi hiểu trong lòng người đau, nhưng có đau thì chúng ta cũng phải sống cho tốt, có đúng hay không?” Tinh Nhi ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng Hách Thanh Oản đang ngồi trên ghế, cùng nàng an tĩnh rơi lệ.

“Tinh Nhi, thật xin lỗi.” Hách Thanh Oản giơ tay lên nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Tinh Nhi, nghẹn ngào một tiếng, nặng nề gật đầu, nói: “Ta hứa với muội, ta sẽ nghĩ biện pháp, danh chính ngôn thuận dẫn muội rời khỏi nơi này.”

“Dạ.” Tinh Nhi lúc này mới yên tâm gật đầu một cái, cảm thấy nhẹ nhõm.

Công chúa cho tới bây giờ đều nói là làm, nếu nàng nói sẽ rời đi thì tất nhiên sẽ không lưu lại nữa.

Hách Thanh Oản nhìn Tinh Nhi, im lặng một lúc lâu mới nói: “Tinh Nhi, Cửu ra sắp trở về rồi.”

Vẻ mặt Tinh Nhi mới vừa thoải mái chợt cứng đờ, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt như giấy, mất hết huyết sắc.

Mà phản ứng giờ phút này của nàng giống như một thanh kiếm sắc bén trực tiếp đâm vào tim Hách Thanh Oản, đau đến nàng chỉ cảm thấy hô hấp cũng sắp ngừng lại.

“Tinh Nhi, muội không muốn gặp lại huynh ấy sao?” Nàng nhịn xuống đau đớn trong lòng, nhẹ giọng hỏi.

Nàng không muốn Tinh Nhi bởi vì lần tổn thương kia liền bỏ qua hạnh phúc cả đời mình, nhưng nàng hiểu hơn ai hết, Tinh Nhi có thể lựa chọn không báo thù nhưng cũng khó thanh trừ bóng ma lưu lại do tổn thương lần đó gây ra.

Mà bóng ma kia nếu không cách nào thanh trừ, cả đời này của Tinh Nhi cũng bị hủy theo.

Không, nàng tuyệt không cho phép chuyện như vậy xảy ra, nàng nhất định phải giúp Tinh Nhi xóa đi bóng ma, lần nữa tìm thấy hạnh phúc.

Hiện tại người duy nhất có thể giúp nàng chính là Cửu ca, nếu Cửu ca chịu cưới Tinh Nhi, cho dù làm thiếp, Tinh Nhi cũng nhất định sẽ rất vui vẻ.

“Công chúa, không thể.” Tinh Nhi giống như nhìn thấu ý định của Hách Thanh Oản, liên tục lắc đầu, tâm tình dưới sự kích thích lần nữa rơi lệ, “Trước kia, Tinh Nhi từng hy vọng xa vời, cho dù làm nha hoàn thông phòng cho ngài ấy Tinh Nhi cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng Tinh Nhi hiện tại không sạch sẽ, cho dù bưng trà rót nước cũng làm nhục thân phận ngài ấy.”

“Tinh Nhi.” Thân thể Hách Thanh Oản chợt run lên, chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt lắc lư, suýt nữa không chịu nổi lời Tinh Nhi.

Vốn nàng chẳng qua chỉ mới nghĩ tới chuyện để cho Cửu ca cưới Tinh Nhi, còn chưa quyết định nhất định phải làm như thế.

Dù sao nàng không thể, cũng không muốn cưỡng ép Cửu ca thiện lương như vậy.

Nhưng lời của Tinh Nhi giờ phút này lại đâm trúng chỗ đau của nàng, khiến nàng nháy mắt hạ quyết tâm, cho dù cầu xin cũng phải giúp Tinh Nhi xin được một danh phận.