Tô Nhất Nhu cảm thấy bản thân mình thật oan uổng, nàng xuất thân từ thế gia tướng môn, dù là thân nữ lưu cũng cưỡi chiến mã dấn thân vào triều đình, hơn nữa còn có người gọi nàng là “Thiết nương tử”. Chính bởi vì như vậy nàng mới có thể nhận lấy vị trí Quý Phi, được nghênh đón tiến cung, bởi vì tài hoa của nàng nên đã định trước nàng chỉ có thể là nữ nhân của đế vương, nhưng mà dù sao cũng đều phải gả cho người, gả cho ai nàng cũng không thấy sao cả, cho dù là Quý Phi cũng chỉ là một vị thiếp.
Mười bốn tuổi nàng đã theo phụ thân ra chiến trường giết địch, đã nhìn quen cảnh sống chết trên đời, tâm tính đã sớm đạm bạc, tính cách vốn dĩ lạnh nhạt của nàng, từ khi phụ thân vô cùng sủng ái nàng ly thế, lúc sau lại càng thêm lạnh lùng. Tô Nhất Nhu nhớ rõ, năm ấy mùa đông tuyết rơi rất lớn, trung cung cuối cùng cũng nghênh đón chủ nhân.